Chương 90: Bảo hộ giáo chủ

398 35 1
                                    

Lúc gã sai vặt mang cơm nguội canh nhạt tới, Thi Thúy Yên cũng vừa tỉnh ngủ.

Tiếng chén bát nghiêng lệch vang lên, khay cũng rơi xuống sàn đá ẩm ướt. Gã sai vặt bưng thức ăn đến một mặt chán ghét, hắn dùng chân đem khay đá lên phía trước, làm sao cũng không chịu đến gần địa lao phạm nhân, dường như hai người đều là bệnh bất trị, tới gần sẽ muốn mạng của hắn.

"Ai ai, ăn cơm !" gã sai vặt vòng tay trước ngực quát

Thi Thúy Yên trước hết mở mắt, ánh mắt quét qua cái khay thức ăn, ngẩng đầu lên nịnh nọt cười nói: " Tiểu huynh đệ, nơi này có rượu không ? Pha với nước cũng được, có thể giúp ta đem một ít đến không ? Con sâu rượu trong bụng lại lên cơn nghiện

" Ta nhổ toẹt !" gã sai vặt nghe vậy giận dữ mắng mỏ một tiếng " Ngươi là tù nhân còn dông dài như thế, thật cho là tới làm khách sao! Nghiện rượu à ? Vậy ngươi chờ nhịn chết đi !"

Gã sai vặt giận mắng vài tiếng sau đó xoay người bỏ đi, Thi Thúy Yên thấy thế cũng không có giận, nàng bất đắc dĩ lắc đầu, cười nói: " Chậc chậc, ma giáo có tiền như thế, liền chút rượu cũng keo kiệt" Bất quá nàng nói đều là trò đùa, thông minh như nàng, làm sao có đạo lý bị biến thành tù nhân ? chỉ là khóa chút cho vui, trêu cợt gã sai vặt giết thời gian

".. Ngươi sao ở đây ?" Lạc Khuynh Thành một bên hữu khí vô lực hỏi, so với Thi Thúy Yên hai tay bị khóa, tình huống Lạc Khuynh Thành thảm hơn nhiều. Không những tay chân bị khóa chặt, toàn thân trên dưới đều đầy vết thương, càng thêm thảm hơn chính là đại huyệt bị gỗ áp chế, coi như đau cũng không thể thoát được, bị giày vò

Thi Thúy Yên thấy nàng tỉnh, bỗng nhiên phùng má bất mẫn nói " Ai! Lạc đương gia ngươi sớm biết Tích muội muội còn sống ?"

Lạc Khuynh Thành nghe vậy cũng không phản hồi, duy trì bộ dáng chợp mắt không nhúc nhích.

" Không có suy nghĩ ! Thế mà giấu diếm ta !" nếu không phải đủ cơ linh, hiện tại sợ còn phải chịu đủ tương tư khổ

Lần này Lạc Khuynh Thành hừ lạnh một tiếng " Buồn cười "

Chỉ bằng nàng đối với Tích Phúc Hồng có một tia quyến luyến, Lạc Khuynh Thành liền không muốn báo chân tướng với nàng. Thi Thúy Yên chau mày, nàng minh bạch muốn đem người yêu chiếm làm của riêng của mình, cho nên đối với thái độ xem thường của Lạc Khuynh Thành, nói những lời này chẳng qua là phát tiết bất lực, Thúy Linh Lung nàng mặt mũi bị mấy nữ hiệp giảo hoạt qua mặt, liền không nhịn được, sau này làm thế nào kiếm cơm ?

" A, đương gia, Lữ giáo chủ muốn ta triệu tập đại môn phái võ lâm, đem bọn hắn hốt một mẻ, giết thống khoái !" Thi Thúy Yên nhìn Lạc Khuynh Thành mở hai mắt, nói tiếp " Ta đây liền không đồng ý giáo chủ, ta không thể gánh nổi tội lỗi này, cho nên bị ả nhốt ở nơi này "

" Sớm muộn gì cũng xảy ra..." Lạc Khuynh Thành trầm mặc thật lâu mới mở miệng nói

" Cũng không phải, nói không chính xác là Lữ giáo chủ bắt đầu hành động, ta cũng không còn nhiều thời gian " Thi Thúy Yên chớp đôi mắt đẹp, tựa hồ không có chút nào khẩn trương

[Hoàn][BH][Nhất Thụ Đa Công] Thiên Hữu Phúc Hồng - Đào Hoa Chước ChướcWhere stories live. Discover now