ĐỊNH MỆNH CỦA ANH VÀ EM

By angellapluie

74.9K 3.8K 910

"Mew, em thích anh." ___________________ "Anh yêu em." More

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55 (hoàn)
Phiên ngoại: Chúng tôi kết hôn rồi
Phòng riêng

Chương 16

1.5K 84 28
By angellapluie

  Ngày hội trường sắp đến gần, mọi người đang ráo riết chuẩn bị. Đúng như cậu nghĩ, mấy việc này không bao giờ đến tay mình.
       
  Mọi ngày vẫn cứ trôi qua yên bình vậy. Đến sáng ngày hội trường, tất cả đang bận rộn lo cho gian hàng và tiết mục của mình, riêng lại có mấy người rảnh rỗi ung dung dạo quanh những gian hàng đang được dựng lên bày biện.

 Còn ai ngoài cậu và anh, không chỉ thế phía sau còn có Mild bám đuôi. Có thể nói là nhờ cậy giáo viên mà không phải làm việc không, nếu quả thật có người rảnh không có việc gì làm mà nghĩ vậy thì không hay, cậu với anh ta căn bản đâu có gì.  Tuy trong lòng có chút khó chịu vì muốn có không gian riêng tư với cậu nhưng anh vẫn phải nhịn vì vốn dĩ đây là do cậu bảo Mild đi chung nên anh không thể từ chối. Anh thở dài ngán ngẩm, không lẽ cậu đề phòng, sợ anh làm gì cậu sao.

 Cậu thì ngược lại hoàn toàn với tâm trạng rầu rĩ của anh, thay vào đó là khuôn mặt phấn khởi bởi lẽ lâu lắm cậu mới có dịp tham gia hội trường này. Có lẽ từ cái lần đầu gặp anh năm ấy cậu vẫn chưa có cơ hội được tham gia, mọi chuyện cứ thay phiên nhau xảy ra, những  diễn biến lại phức tạp khiến cậu mất đi những sinh hoạt bình thường vốn có, đến năm nay vẫn là có anh đi với cậu nhưng sao cảm giác khác lạ quá.

 "Mew, tiền tôi ăn hôm nay tất cả sẽ do anh trả!" phải ăn thật nhiều cho bõ ghét.

 "Ừm." không một lời phản bác, không cằn nhằn hay khó chịu, chỉ có cái nhìn cùng nụ cười quan tâm của anh dành cho cậu.

 Mild bị bắt đi sau hai con người cứ suốt ngày phát cẩu lương này đến phát tiết. Khuôn mặt khinh bỉ khi chán ghét phải đi cùng hiện lên rõ ràng.

 "Không phải nhà anh giàu lắm sao, ăn ở nhà hay nhà hàng đi, đến đây ăn mấy món này làm gì chứ, còn bày đặt đi làm giáo viên, ở nhà không tốt hơn sao."

"Trước đây cứ ở nhà suốt, sinh hoạt như vậy mới gọi là không tốt, bây giờ được đi chơi với Gulf là điều tôi luôn mong muốn, tôi thích là được."

Mew thản nhiên trả lời, nhìn về phía Gulf vẫy tay, tâm trạng rất tốt "Mild, cảm ơn cậu trước đây đã chăm sóc cho Gulf, cũng nhờ có cậu."

Mild liếc mắt nhìn anh, tay chỉ về phía mấy gian đồ ăn, nhướn mày nói "Cám ơn không thì không có thành ý, anh nên biết điều mua một chút đồ để tỏ thành ý chứ nhờ."

"Tôi phải để dành tiền mua quà cho Gulf." 

Anh hoàn toàn không quan tâm đến lời đề nghị của Mild, cứ vậy mà bước đến chỗ cậu.

"Nhà giàu mà sợ thiếu tiền sao."
Mild bị nhét thêm một miếng 'cơm chó' chửi thầm trong lòng, hướng về phía Mew giơ ngón giữa.

Gulf lon ton chạy lại, dồn vào tay anh 3, 4 bịch bánh lớn nhỏ, trên tay còn cầm hộp đồ ăn nóng hổi "Anh nói chuyện gì với Mild vậy?"

 "Chậc, mua hơi nhiều rồi." Gulf nhìn mớ đồ ăn có hơi suy nghĩ.

  Nhìn dáng vẻ trẻ con của cậu làm anh không nhịn được cúi đầu hôn lên trán cậu một cái.

Gulf giật mình nhìn ngó bốn xung quanh, không thấy ai để ý mới thở phào một hơi, vừa tức giận, vừa có cảm giác không được tự nhiên

"Anh điên à, cũng không nhìn xem đây là đâu, có thể làm bậy sao."

"Được vậy về nhà rồi hôn tiếp cũng được."   đây là rất biết nghe lời nha.

"Ở nhà cũng không được, ai cho anh hôn mà tự ý làm càn."   cậu thật sự bất lực trước độ vô liêm sỉ này của anh rồi, cãi lại.

"Gulf, em vừa mới nói, đó là nhà, nhà của chúng ta." Mew bỗng dưng nở một nụ cười thỏa mãn.

Gulf bị nụ cười rạng rỡ của anh làm cho đỏ mặt, ánh mắt né tránh không dám nhìn thẳng vào người đối diện.

  Nhân lúc cậu không để ý anh rút điện thoại ra, lại cúi xuống chạm mũi vào cái má mềm mềm của cậu, hít một hơi có tiếng rõ dài, bấm điện thoại chụp cái tách.

 "A....."    mặt cậu thoáng chốc đỏ bừng, dơ tay muốn đánh anh, với lên lấy điện thoại

 "Xóa! Xóa ảnh ngay cho tôi!"

  Mew chờ cậu nhào tới, dang tay ôm lấy cậu vào lòng, cười vui sướng, khẽ thì thầm "Gulf, có người nhìn kìa."

 Cậu cứng đờ người, vừa xấu hổ, vừa hoảng sợ, đẩy anh chạy một mạch thật nhanh.

Mew vui vẻ cầm mấy túi đồ thong thả đi thêm vài vòng quanh trường.

Cách đó vài bước, gương mặt của Mild như khỉ ăn phải ớt, cảm thấy mình như hóa thành không khí mà biến mất khỏi thế giới này rồi "Mua đồ ăn thì lo mà mua đồ ăn đi, còn ở đó ân ái, có người yêu là giỏi à, giỏi lắm sao!"

  Không biết được chuyện đó của hai người lại lọt vào được tầm mắt của Sunny, cô rất tức giận, tuy đã có kế hoạch, nhưng thời gian này cũng không thể để hai người tiếp xúc thân mật như thế.

Gulf tâm trạng rối bời đi đâu tới tận chiều tối mới về nhà, bụng đói rồi, lúc đó đồ ăn lại đưa cho anh hết. Thấy trong nhà bật đèn sáng, chắc anh về lâu rồi. Mở cửa đưa mắt nhìn ngó xung quanh kiếm người, lén lút như ăn trộm. May quá, không thấy anh, cậu cầm dép trong nhà, đi chân trần, cố gắng không gây ra tiếng động, chạy thật nhanh vào phòng, đóng cửa nhẹ nhàng cẩn thận.

Tên khốn Mew! 

 Đóng cửa xong, quay lưng lại đập vào mắt cậu là một đống đồ ăn vặt, quần áo, đồ dùng,.......cả một đống trong phòng cậu.

Cậu hùng hồn bước qua phòng bên cạnh, không thèm gõ cửa, cứ vậy mà xông vào "Mew, anh dư tiền rồi sao, mua  đống đồ đó cho ai dùng hả, cảm giác tiêu tiền cho tôi rất thích sao."

Rất thích.....không có mà, chỉ là mua ít đồ thôi, không nghĩ cậu sẽ có phản ứng như vậy, Mew chỉ có thể đơ người đứng nhìn cậu.

"Đưa thẻ ngân hàng của anh đây."

 Anh rất ngoan ngoãn mà đưa ví đặt lên tay cậu.

"Cái nào là tài khoản chính." cậu chỉ vào mấy cái thẻ được xếp ngay ngắn trong ví.

Mew chỉ vào cái thẻ màu đen.

  "Cái nào ít tiền nhất."

Mew đưa tay chỉ vào cái thẻ màu vàng.

Gulf rút hết mấy cái thẻ khác ra chỉ chừa lại cho anh cái thẻ ít tiền nhất "Tịch thu!" nói rồi cầm mấy cái thẻ trên tay tức giận quay về phòng.

 Anh rũ mắt nhìn cái thẻ duy nhất còn lại trong ví, rồi lại mỉm cười "Thì ra đây là cảm giác bị vợ quản lý tiền bạc sao...... ừm cũng không tệ."

Đang không biết nên làm gì với mấy cái thẻ này thì điện thoại cậu báo tin nhắn

  -Còn giận sao?

 Không thèm quan tâm đến việc anh nhắn cái gì mà đập vào mắt cậu lại là cái avatar của anh. Thay rồi, cậu nhíu mày, phóng to ảnh lên xem, là bóng lưng của cậu, tuy có hơi mờ nhưng vẫn nhận ra.

  -Dám chụp trộm tôi! Còn lấy hình làm ảnh đại diện!

-Không thích vậy để anh đổi cái khác.

  Hình được thay bằng bức ảnh sáng nay của hai người ở hội trường.

-Cái này càng không được, đổi ảnh khác đi.

Mew bắt đầu giả chết.

    Cậu nén giận mà cầm điện thoại đánh từng chữ

  -Được rồi, vậy đổi lại ảnh cũ đi.

 Ảnh đại diện quay lại về ảnh ban đầu.

  -Vợ yêu quý, thẻ lương nộp hết cho em rồi, từ nay từ chối mọi loại xã giao, đừng giận nữa, cần anh qua dỗ không.

   -Đồ khốn Mew! Tuyệt giao! Chiến tranh lạnh! Từ nay đừng nói chuyện với tôi nữa!

  -.........

*        **           **          **         *

 Xin trân trọng thông báo!
  Tập sau là một tập rất đáng mong đợi nha. 😀

   

Continue Reading

You'll Also Like

48.7K 5.9K 16
"Với anh, như thế nào là yêu?" "Là khi em bắt đầu xuất hiện trong tầm mắt tôi, tất cả mọi thứ đều trở nên vô nghĩa."
2.3K 285 11
mèo cũng có ác mộng mèo cũng giống con người có thể bạn thấy chúng đang đùa vui, thực chất chúng lại đang vô cùng đau khổ chúng cũng có quá khứ như t...
337K 25.5K 102
vừa khùng vừa điên
11.3K 805 8
Thể loại : BL,H+, Sinh tử văn. ❌ LƯU Ý : ĐÂY CHỈ LÀ TRUYỆN KHÔNG PHẢI THẬT ! CÓ NHIỀU TÌNH TIẾT HƯ CẤU ! ========================== - CẬU CÓ BIẾT LÀ...