[ Đã hoàn - Edit] Nam chủ, a...

By Coisini_Sa

617K 54.3K 3.6K

Nam chủ, anh ta công đức vô lượng. Tác giả: Nguyệt Chiếu Khê. Edit: Qing Yun, Heo Lười, Xoài Bìa: Vy Lê Số ch... More

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Phần Không Tên 53
Phần Không Tên 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Phần Không Tên 62
Phần Không Tên 63
Phần Không Tên 64
Phần Không Tên 65
Phần Không Tên 66
Phần Không Tên 67
Phần Không Tên 68
Phần Không Tên 69
Phần Không Tên 70
Phần Không Tên 71
Phần Không Tên 72
Phần Không Tên 73
Phần Không Tên 74
Phần Không Tên 75
Phần Không Tên 76
Phần Không Tên 77
PHẦN KHÔNG TÊN 78
PHẦN KHÔNG TÊN 79
Phần Không Tên 80
Phần Không Tên 81
Phần Không Tên 82
Phần Không Tên 83
Chương 83
Phần Không Tên 85
Phần Không Tên 86
Phần Không Tên 87
Phần Không Tên 88
Phần Không Tên 89
Phần Không Tên 90
Phần Không Tên 91
Phần Không Tên 92
Phần Không Tên 93
Phần Không Tên 94
Phần Không Tên 95
Phần Không Tên 96
Phần Không Tên 97
Phần Không Tên 98
Phần Không Tên 99
Phần Không Tên 100
Chương 100
Phần Không Tên 102
Phần Không Tên 103
Phần Không Tên 104
Phần Không Tên 105
Phần Không Tên 106
Phần Không Tên 107
Phần Không Tên 108
Phần Không Tên 109
Phần Không Tên 110
Phần Không Tên 111
Phần Không Tên 112
Phần Không Tên 113
Phần Không Tên 114
Phần Không Tên 115
Phần Không Tên 116
Phần Không Tên 117
Phần Không Tên 118
Phần Không Tên 119
Phần Không Tên 120
Phần Không Tên 121
Phần Không Tên 122
Phần Không Tên 123
Chương 123
Phần không tên 125
Phần không tên 126
Phần không tên 127
Phần không tên 128
Phần không tên 129
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Lời cuối truyện

Chương 7

5.3K 530 32
By Coisini_Sa

Chương 7

Editor: Qing Yun

Buổi sáng lúc đi ăn cơm, Việt Khê đi qua gương thì dừng lại một chút rồi ngắm nhìn mình trong gương, hôm nay cô đeo kẹp tóc mới, càng nhìn càng cảm thấy thỏa mãn với gương mặt xinh đẹp của mình.

Mình thật là đẹp mắt!

Đồng phục của Trung học số 2 có hai màu xanh và trắng, màu sắc rất thoải mái thanh tân, đáng tiếc lại to rộng, mặc ở trên người có thể nói là một đứa quê mùa. Việt Khê chỉ có thể tận lực khiến bản thân chỉnh tề một chút, cũng mất công cô xinh đẹp thế này, khí chất không kém được, một thân đồng phục cô cũng có thể mặc ra vài phần tiên khí.

Dẫm lên tiếng chuông đi vào phòng học, trong phòng học mọi người đã tới gần đông đủ, Việt Khê mặt không biểu cảm đi từ cửa lớp đi đến chỗ ngồi.

Bắt đầu từ khi cô tiến vào, âm thanh ầm ĩ trong phòng học càng ngày càng nhỏ, ánh mắt những người khác nhịn không được nhìn theo cô, một bộ biểu tình thật cẩn thận.

Việt Khê mặt không biểu cảm, thật sự là rất có khí thế, theo Triệu Lộ hình dung, đó chính là khí thế lão đại mười phần, người vừa đi vào, mọi người đều kẹp chặt mông theo bản năng.

Chờ Việt Khê ngồi xuống, trong lòng những người khác tức khắc nhẹ nhàng thở ra, không biết vì sao, chính là cảm thấy Việt Khê thật dọa người!

Các bạn học cũng cảm thấy rất kỳ quái, dáng vẻ Việt Khê cũng không kém, tuy rằng nhìn không dễ thân cận nhưng cũng không đến mức âm trầm, trước kia vì sao bọn họ lại thấy cô tử khí âm trầm cơ chứ?

Cái nghi vấn này, Triệu Lộ cũng nói qua với Việt Khê, cảm giác cả người cô đều có chút thay đổi.

Đối với chuyện này, Việt Khê theo bản năng sờ sờ khóe mắt của mình, hoa sen vàng ở đó đã biến mất, chỉ còn lại có một mảnh da thịt trắng nõn tinh tế.

Những người khác không biết vì cái gì, trong lòng cô lại là rất rõ ràng, nguyên nhân đại khái là do ngày đó ăn cái ánh sáng trắng kia.

Nghĩ vậy, Việt Khê nhịn không được chép miệng, thứ kia còn ăn rất ngon.

Cũng không biết đó là thứ gì, nhiều năm như vậy ông lão đã tìm mọi cách cũng không thể che dấu âm khí trên người cô, chỉ là đồ vật kia ăn một lần, âm khí trên người liền biến mất. Nói đúng hơn là âm khí không lộ ra ngoài.

Trước kia âm khí trên người Việt Khê nồng đậm, quả thực là hận không thể cho lũ quỷ quái biết cô không dễ chọc, là một quái vật. Nhưng bây giờ không giống, âm khí trên người đã thu hết vào trong, không lộ ra ngoài.

Trên người không có âm khí, những người khác tự nhiên sẽ cảm thấy khí chất của cô thay đổi rất lớn.

Học sinh lớp hai đối Việt Khê tràn đầy tò mò, nhìn cô ngồi xuống, đều nhịn không được dùng ánh mắt đánh giá cô, sau đó liền phát hiện, biểu cảm trên mặt Việt Khê lạnh hơn rồi.

Mọi người nhanh chóng thu hồi ánh mắt —— nhìn qua thật hung dữ mà, giống như ngay sau đó đôi môi kia sẽ thốt ra lời nói lạnh băng.

Mà trong lòng Việt Khê lại có chút mất mát, hôm nay cô đeo kẹp tóc mới, những người khác đều không chú ý tới sao?

Tâm tình mất mát vẫn luôn duy trì đến hết tiết học đầu tiên, khi lớp phó học tập Hàn Húc đi đến thu bài tập.

"Cậu mua kẹp tóc mới sao? Thật xinh đẹp." Hàn Húc chỉ chỉ kẹp tóc của cô, cười ôn hòa.

Việt Khê đôi mắt sáng rực lên, Hàn Húc nhịn không được duỗi tay sờ sờ đầu cô —— cô gái này, cũng thật dễ nhìn thấu.

Sờ đầu, giết!

Mấy nữ sinh nhìn bên này, thấy động tác của Hàn Húc thì hít hà một hơi, kêu lên kinh ngạc.

"Tớ thất tình......" Trương Thiến ngữ khí ê ẩm, nhìn một màn trong góc, ánh mắt u oán.

Từ Vi thật cẩn thận nhìn cô, hỏi: "Cậu đã từng yêu đương à?"

Trương Thiến: "......"

Triệu Lộ nói: "Kỳ thật nếu nhìn kỹ thì Việt Khê cũng rất xinh đẹp, chỉ là rất lạnh lùng."

Nói cách khác, quá tiên, quả thực giống như người không dính chút khói lửa phàm trần.

Thứ xinh đẹp nhất trên gương mặt Việt Khê chính là cặp kia mắt, long lanh rực rỡ, lại mang theo nhàn nhạt lạnh lẽo, liếc lại đây làm người không tự giác cảm nhận được áp lực.

Việt Khê là học sinh ngoại trú, giữa trưa về nhà ăn cơm lại phải đi mất nửa giờ đi đường.

Lúc đi trên đường thì dẫm phải một thứ, Việt Khê lui về phía sau một bước, ngồi xổm xuống, nhặt được một đồng tiền trên mặt đất.

"Mười đồng......" Âm thanh sâu kín vang lên sau lưng, Việt Khê đột nhiên quay đầu, thấy Hàn Húc quay lưng với ánh mặt trời, đứng gần đó nhìn cô.

Việt Khê nắm chặt tiền trong tay.

"Tục ngữ nói, ai gặp thì có phần." Hàn Húc cười tủm tỉm nói, người này cười rộ lên rất phúc hậu và vô hại, nhìn chính là người tính tình ôn hòa.

Việt Khê đứng dậy, có sợi tóc vướng trên môi cô, làn da trắng như phát sáng.

"Tôi nghe nói, nhặt được tiền thì nên nhanh chóng tiêu ra ngoài, nói cách khác, người nhặt được tiền sẽ xui xẻo." Hàn Húc nhìn thoáng qua Mặt Trời trên đỉnh đầu, "Hôm nay hơi nóng, chúng ta mua kem ăn đi."

Năm phút đồng hồ sau, hai người ngồi xổm trên mặt đất, Hàn Húc trong miệng ngậm một que kem, trong tay Việt Khê thì cầm một cái kem vị chocolate.

Việt Khê cắn một miếng kem, mặt không biểu cảm vân vê ngón tay, âm khí còn sót lại trên ngón tay chậm rãi tản ra.

—— Chỉ là mười đồng mà muốn tìm người chết thay, thiên hạ nào có chuyện tốt như vậy?

Mà ở một bệnh viện của thành phố A, một người đàn ông trung niên mở mắt ra, ánh mắt âm u, ngoan độc trong mắt làm người không rét mà run.

"Tiền đại sư, thế nào?" Một vị quý phu nhân trong phòng bệnh thấy hắn mở mắt, nhịn không được hỏi.

Tiền đại sư nheo mắt, nói: "Đạo thuật của ta bị người phá."

Quý phu nhân lập tức nóng nảy: "Con trai tôi phải làm sao bây giờ?"

Chồng bà ta họ Hoàng, người ngoài đều gọi bà ta một tiếng Hoàng phu nhân. Bà ta nhìn về phía giường bệnh, trên giường bệnh một nam thanh niên đang nằm, sắc mặt tái nhợt, hơi thở mong manh yếu ớt, đó là con trai bà ta.

Tính mạng Hoàng thiếu gia bị đe dọa, bác sĩ đã nói bệnh tình nguy kịch, mắt thấy con trai sắp không thể trụ nổi, Hoàng phu nhân sao có thể ngồi yên được?

Hoàng phu nhân không có biện pháp, chỉ có thể hỏi những người khác, thông qua các loại quan hệ, cuối cùng tìm được Tiền đại sư này.

"Diêm Vương muốn ngươi canh ba chết, ngươi tuyệt đối sống không đến canh năm!" Tiền đại sư thong thả ung dung mở miệng, "Muốn đoạt người dưới mí mắt Diêm Vương, tự nhiên đến trả giá một ít đại giới. Có một loại phương pháp gọi là thế mệnh, dùng mạng người khác đổi lấy mạng con trai bà thì con trai bà sẽ không phải chết."

Hoàng phu nhân vội nói: "Tiền đại sư, chỉ cần ông có thể cứu con trai tôi thì bao nhiêu tiền tôi cũng nguyện ý."

Được đến câu trả lời mình muốn, trên mặt Tiền đại sư lộ ra biểu tình vừa lòng.

Từ trong lòng ngực móc ra một lá bùa, Tiền đại sư nói: "Xem ra người kia cũng là đồng đạo, có thể phá giải được thuật pháp của tôi thì chắc chắn cũng có năng lực. Có điều người này đã chạm vào đồng tiền, đồng nghĩa với việc bị dính phải nhân quả, muốn chạy nào có dễ như vậy?"

Nói xong, ông ta gọi người lấy một cái ly nước, lá bùa trong tay hơi hơi nhoáng, một ngọn lửa lập tức cuốn lên, ông ta bỏ lá bùa đang bốc cháy vào trong ly nước.

Bên trong ngọn hiện lên ba thân ảnh, có hình người trên đầu mọc sừng, trên tay cầm một dây xích.

Bóng đen này vừa hiện ra, áp suất trong phòng dường như hạ thấp hơn rất nhiều.

Tiền đại sư phân phó nói: "Đi thôi, câu hồn hắn."

Nói xong, ba bóng người biến thành làn khói bay đi, biến mất trước mắt mọi người.

Tiền đại sư hừ một tiếng, trên mười đồng kia ngoài chú thế mệnh còn có chú truy tìm hơi thở. Chỉ cần người nọ còn sống, thì ông ta đều có thể tìm được.

Nhưng vào lúc này, Việt Khê đã tới trường học, cô nhẹ a một tiếng, nhìn về phía Hàn Húc bên cạnh, ngữ khí bình tĩnh nói: "Tôi nhớ ra mình có việc gấp, đi trước đây."

Nói xong, không đợi Hàn Húc đáp lại, cô đã quay đầu đi rồi.

Đi đến hoa viên sau trường học, vì sắp vào học nên nơi này rất an tĩnh, bóng lá cây chiếu xuống loang lổ trên mặt đất. Lúc này ánh mặt trời xuyên thấu qua tán lá rơi xuống, lại không có chút độ ấm nào, ngược lại làm người cảm thấy có chút âm khí dày đặc.

Việt Khê đứng yên, xoay người lại.

Ở phía sau cô xuất hiện ba bóng đen, bóng đen cao lớn, đầu mọc sừng, làn da ngăm đen, trên tay nắm dây xích, nhìn qua âm trầm mà đáng sợ.

"...... Đây là thứ gì?" Việt Khê đầy vẻ ghét bỏ, dáng vẻ này thật sự rất xấu.

Chỉ là, đã đến thì không cần rời đi.

Trên mặt Việt Khê lộ ra một nụ cười, tiến lên phía trước vài bước.

Hoa văn màu vàng trên đuôi mắt chớp động, chỉ một thoáng, âm khí trên người cô toàn bộ thoát ra ngoài, hoa viên lập tức bị bao trùm bởi âm khí.

"Phốc!"

Bên trong phòng bệnh rộng lớn, Tiền đại sư phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt hồng nhuận trở nên tái nhợt, ngay cả hơi thở cũng trở nên nặng nề.

"Sao lại thế này?" Ông ta không thể tin tưởng trừng lớn đôi mắt, ông ta liên hệ với ba con quỷ kia thế nhưng hoàn toàn mất tin tức.

Những người khác thấy ông ta phun máu tươi thì kinh hãi.

"Tiền đại sư, ngài làm sao vậy?" Hoàng phu nhân vội hỏi, Tiền đại sư này xảy ra chuyện thì không quan trọng, chỉ là con trai bà đang nằm trên giường bệnh còn cần ông ta cứu.

Tiền đại sư xoa xoa máu tươi bên khóe miệng, đầy mặt lệ khí, làm người nhìn liền cảm thấy không rét mà run.

"Tốt, rất tốt!" Tiền đại sư tức quá mà cười, trong lòng quả thực tức hộc máu.

Ba con quỷ kia của ông ta không phải quỷ bình thường mà là u hồn trên U Minh Lộ. Loại u hồn này sinh ra từ bên trong U Minh Lộ, ông ta rất tốn công mới luyện hóa được chúng, chính là ai biết trong nháy mắt liền bị tiêu diệt toàn bộ, Tiền đại sư sao có thể không đau lòng?

Trong lòng tuy rằng phẫn nộ nhưng Tiền đại sư vẫn không bị phẫn nộ che mờ đôi mắt.

Có thể giết chết ba con quỷ u minh trong chớp mắt, vậy chứng tỏ tu vi của đối phương cao thâm, có khi còn vượt xa hắn.

Biểu tình nghiêm nghị, Tiền đại sư kêu đồng tử lấy một cái hộp ở trong túi ra, bên trong hộp có bảy lá cờ 

Continue Reading

You'll Also Like

52.7K 565 36
[Edit]Xuyên không,xuyên nhanh,xuyên sách,hệ thống,nữ giả nam,nữ cường,cổ đại,hiện đại,tinh tế... Mn có truyện thể loại xuyên không,nữ giả nam thì giớ...
489K 49.3K 200
Tên Gốc: 反派今天也很乖 Tên Hán Việt: Phản Phái Kim Thiên Dã Ngận Quai Tác Giả: Phỉ Thúy Thúy Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ Thể Loại: Nguyên Sang, Xuyên Nhanh, Hệ...
9.9K 1K 56
Tên truyện: XUYÊN NHANH TRỞ THÀNH BÀ MẸ TỐT - [tên do editor đặt] Hán Việt: Khoái xuyên chi thập giai mụ mụ Tác giả: Thanh Thanh Kết Ngạnh - 青青桔梗 Edi...
421K 19K 51
•Tên truyện: Mỹ thực mua đứt mỹ nam •Tên khác: Sắc đẹp thay cơm •Nguyên tác: Mỹ sắc khả san •Tác giả: Thời Nhĩ •Thể loại: hài hước, mỹ thực, HE, hiện...