[BH][HĐLD][EDIT][Hoàn]Bạn cùn...

By PmkJuly

486K 46.4K 5.4K

[BH][HĐLD][EDIT] Bạn cùng phòng là Tử Thần! - Thỉnh Quân Mạc Tiếu. Tên gốc: Bạn cùng phòng của ta là Tử Thành... More

Văn Án
Chương 1: Âm Sai Mục Dung.
Chương 2: Cửa hàng giấy hàng mã
Chương 3: Bạn cùng phòng, Tang Du.
Chương 4: Linh hồn A Miêu
Chương 5: Vui quá hoá buồn.
Chương 6: Sự kiện nhảy lầu.
Chương 7: Vô căn chi hồn.
Chương 8: Quá khứ đau thương.
Chương 9: Hàng xóm A Minh.
Chương 10: Quỷ ảnh trong gương.
Chương 11: Quỷ chết thành tinh.
Chương 12: Công ty Đông Doanh.
Chương 13: Tổ chức thần bí.
Chương 14: Ngũ Quỷ tìm người.
Chương 15: iPhone X.
Chương 16: Vô chiếu lạc âm.
Chương 17: Trên đường Hoàng Tuyền.
Chương 18: Súyt bị phá cửa.
Chương 19: Giả mèo khóc chuột.
Chương 20: Chị họ Tang Đồng.
Chương 21: Thiên Đạo vô tình.
Chương 23: Đau đớn phản hồi.
Chương 24: Đại Niệm Lực.
Chương 25: Âm thanh giày cao gót.
Chương 26: Ba phân ba tấc.
Chương 27: Hậu nhân Lỗ Bạn.
Chương 28: Người tốt người xấu.
Chương 29: Tứ Phương.
Chương 30: Siêu độ nữ quỷ.
Chương 31: Gặp lại nữ quỷ.
Chương 32: Chưa chồng đã chữa.
Chương 33: Nuôi dưỡng tiểu quỷ.
Chương 34: Mỗi người đều có thứ muốn đạt được.
Chương 35: Làm những gì.
Chương 36: Bất lực.
Chương 37: Ái phách, hỉ hách.
Chương 38: Thói quen.
Chương 39: Hỉ hoá Tang - 1
Chương 40: Hỉ hoá Tang - 2
Chương 41: Nhân quả ba đời.
Chương 42: Hỉ hoá Tang - 3
Chương 43: Hoá vàng cho người sống.
Chương 44: Mất hồn - Chiêu hồn.
Chương 45: A Hương nhập mộng.
Chương 46: Không thu được gì...
Chương 47: Yêu mị chi vật
Chương 48: Hình xăm đoạt mệnh.
Chương 49: Yêu Hoạ ngàn năm.
Chương 50: Nguyên Thần nhập hoạ.
Chương 51: Mộng cảnh Tang Đồng - 1
Chương 52: Mộng cảnh Tang Đồng - 2
Chương 53: Ta vào Địa Ngục.
Chương 54: Mục Dung chi mộng.
Chương 55: Đơn giản nhất....
Chương 56: Mộng cảnh vỡ vụn....
Chương 57: Mộng đến cùng cũng phải tỉnh...
Chương 58: Phong ấn hồi ức...
Chương 59: Nhiệt độ 'lửa giận'.
Chương 60: Chạm đến linh hồn.
Chương 61: Hoạ yêu nhập thể
Chương 62: Từ đường quỷ dị.
Chương 63: Tổ tiên Mặc gia.
Chương 64: Chính diện giao tranh.
Chương 65: Bí mật Mặc gia.
Chương 66: Thổ Địa cướp người.
Chương 67: Tài cán thần thông.
Chương 68: Ai?
Chương 69: Đại công cáo thành.
Chương 70: Nửa thật nửa giả.
Chương 71: Tai nạn đoạt mạng.
Chương 72: Nổi trên mặt nước.
Chương 73: Thân thể chi mê.
Chương 74: Anh Shipper.
Chương 75: Chỉ vớt thi thể.
Chương 76: Chết không nhắm mắt
Chương 77: Truyền thuyết Diệp Lâu.
Chương 78: Nụ cười bất biến.
Chương 79: Nguyên nhân cái chết.
Chương 80: Lần đầu giao chiến.
Chương 81: Thất bại.
Chương 82: Thiên Cương Địa Sát.
Chương 83: Thần thông
Chương 84: Hung quẻ ứng nghiệm.
Chương 85: Lại đợi.
Chương 86: Vườn kịch Xuân Thu
Chương 87: Hoài An Điệp Mộng
Chương 88: Cô gái trong cây.
Chương 89: Chuyện cũ Như Yên.
Chương 90: Có người mới an nhiên
Chương 91: Phim tàn người tan.
Chương 92: Cầu người cầu mình
Chương 93: Ấu linh hung ác.
Chương 94: Gặp lại bóng đen.
Chương 95: Lặng im.
Chương 96: Bữa ăn ấm áp.
Chương 97: Gặp nhau sớm hơn
Chương 98: Cứu net.
Chương 99: Nữ quỷ đoạt mệnh.
Chương 100: Táo Quân - Môn Thần.
Chương 101: Ngoài dự kiến
Chương 102: Nói thật.
Chương 103: Kiếp số.
Chương 104: Tán tận lương tâm.
Chương 105: Xoá bỏ cái chết.
Chương 106: Công đạo tự lòng người.
Chương 107: Lại làm bạn cùng phòng.
Chương 108: Cứu giúp nhị tỷ.
Chương 109: Nữ quỷ treo cổ.
Chương 110: Núi hoang quỷ dị.
Chương 111: Khôi Tam bà bà.
Chương 112: Liễu Nhị nương tử.
Chương 113: Di khí chi địa.
Chương 114: Quả phụ Nguyệt Hương.
Chương 115: Bóng đen hiện thân.
Chương 116: Chỉ mảnh treo chuông
Chương 117: Bản mệnh độc rắn.
Chương 118: Thẳng thắn.
Chương 119: Uớc hẹn sinh tử
Chương 120: Cọc đá đón gió đầu thôn
Chương 121: Lưu gia thế nào.
Chương 121: Hoàng gia-Hoàng Thiên Bá.
Chương 123: Vô pháp vô thiên.
Chương 124: Chia làm ba hướng.
Chương 125: Cái chết nhà Tiên.
Chương 126: Hung thủ là ai?
Chương 127: Tứ Phương chi tâm.
Chương 128: Độc rắn phát tác...
Chương 129: Thủy hoả giao hoan.
Chương 130: Năm tháng an yên.
Chương 131: Bỏ trốn.
Chương 132: Bốn phía rối rem.
Chương 133: Xảy ra dị tượng
Chương 134: Tiến thoái lưỡng nan.
Chương 135: Nỗi khổ nhân sinh.
Chương 136: Người không xương.
Chương 137: Cung phụng quỷ đường.
Chương: 138~139.
Chương 140~141.
Chương: 142~143.
Chương 144: Từ lúc nào...
Chương 145~ 146 ~ 147.
Chương: 148 ~ 149
Chương 150 ~ 151
Chương: 152 ~ 153.
Chương 154: Ân oán trần thế.
Chương 155 ~ 156 ~
Chương: 157~158~159~
Chương: 160~161
Chương 162~163.
Chương 164: Hai lần chặt đầu.
Chương 165 ~ 166 ~ 167.
Chương 168: Nếm thử thay đổi.
Chương 169~ 170
Góc hỏi ý.
Chương 171 ~ 172
Chương 173~174
Chương 175 ~ 176: Chính kịch Tây Nam
Chương 177: Cưỡng ép Phá Giới.
Chương: 178 ~ 179
Chương 180: Khẩu chiến.
Chương: 181~182.
Chương 183 ~184 ~
Chương: 185 ~ 186
Chương: 187~ 188
Chương 189. Số kiếp an bài.
Chương 190~191
Chương: 192~193
Chương: 194 ~195
Chương: 196 ~197.
Chương: 198 ~ 199
Chương 200: Đạo bất đồng
Chương: 201 ~202
Chương: 203 ~ 204.
Chương 205: Phát hiện địa cung.
Chương 206: Kinh mộng hồi hồn.
Chương 207: Nhấn chìm Địa Phủ....
Chương 208: Hai phách trở về.
Chương: 209 ~ 210.
Chương 211: Cấm thuật phản phệ
Chương: 212 ~ 213
Chương: 214 ~ 215.
Chương 216: Trọng trách Đại Vu
Chương: 217 ~ 218
Chương: 219 ~ 220.
Chương 221: Chu Ao cổ quốc.
Chương: 222 ~ 223
Chương: 224 ~ 225
Chương: 226 ~ 227.
Chương 228: Viện binh đến giúp.
Chương: 229 ~ 230 ~ 231 ~ 232.
Chương: 233 ~ 234 ~ 235
Chương: 236 ~ 237 ~ 238 ~ 239
Chương: 240 ~ 241 ~ 242.
Chương: 243 ~ 244.
Chương 245: Hồi kết.
Phiên ngoại [Hoàn Văn]
Cám ơn.

Chương 22: Mượn xác hoàn hồn.

3K 353 47
By PmkJuly

Mục Dung khom người, bái ba bái vào Điện Diêm Vương, đứng dậy lập tức chạy. Không biết ai vì cô làm Chiêu Hồn thuật, nhưng cô hiểu rõ, điều này ý nói thời gian của cô đã không còn nhiều. Âm phủ không nhật nguyệt, khái niệm thời gian của Mục Dung đã loạn cào cào. Cô chưa hoàn thành tâm nguyện, tuyệt không thể chết!

"Mục Dung?"

"Hách Giải Phóng?"

"Sao cô ở đây? Sao lại bị thương như này? Cô...là cố chấp xông vào Địa Phủ à?"

"Ừm."

Hách Giải Phóng tức giận: "Cô điên à? Ở đây có chuyện gì cô để tôi báo không được à? Cô còn muốn sống nữa không hả?"

"Cậu không giúp được đâu."

Hách Giải Phóng lập tức hiểu: "Là chuyện của mẹ cô?"

Mục Dung gật đầu. Hách Giải Phóng hít sâu, nhìn nhìn Mục Dung hoảng sợ nói: "Mục Dung, chân cô!"

Mục tiêu cúi đầu nhìn thấy đôi chân bắt đầu mờ mờ của mình: "Phải đi rồi thời gian không nhiều."

Hách Giải Phóng bực mình dậm chân: "không kịp, hồn tán rất nhanh!"

"Vậy đây là số mệnh của tôi."

Hách Giải Phóng cắn răng: "Đi theo tôi!"

"Đi đâu?"

Hách Giải Phóng không trả lời, từ trong ngực móc ra vật gì đó quăng xuống đất, thứ đó nhanh chóng biến lớn, chốc lát hoá thành --- chiếc xe đạp.

Hách Giải Phóng nhảy lên xe: "lên xe!"
....
"Nhanh lên!!"

Mục Dung vừa leo lên xe, Hách Giải Phóng đã điên cuồng phóng xe đến chỗ sâu nhất Phong Đô Thành

Vừa đạp vừa phàn nàn: "Giá cả dưới đây tăng đến chóng mắt, may là tôi  là quan chức cấp cao, đi làm nhiều năm trừ bỏ chi tiêu cá nhân, tiền thuê nhà, cũng tự mình mua được cái xe này."

Mục Dung xem thường nói: "Kim nguyên bảo tôi đốt cho cậu, đủ cho cậu mua hẳn cái khung máy bay."

"Xụyt!"

Hách Giải Phóng run tay lái làm xe đi theo hướng ngoằn ngoèo. Hắn khẩn trương nhìn hai bên, thấy không ai chú ý bọn hắn mới thấp giọng nói: "Nói nhỏ chút, cô đâu phải không biết quy tắc Địa Phủ, là quỹ đen của tôi với cô, quỹ đen đó hiểu chưa?"

"Có tiền không dám xài, tại sao cứ bắt tôi đốt?"

Hách Giải Phóng cười hehe, quay đầu nháy mắt với Mục Dung, đắc ý trả lời: "Số tiền này hiện tại không thể đưa ra ánh sáng, đợi đến khi cô chết mới xài được."
...
"Đến lúc đó, tôi sẽ đem hết tiền ra, gửi vào trương mục của cô, nói là khi cô chết chôn cùng. Luật Địa Phủ viết rất rõ, số lượng chôn cùng không hạn chế, không kiểm tra không đánh thuế, a hahah, mọi thứ đã chu toàn, chỉ đợi cô chết."
...
"Mục Dung, dù gì cô cũng mở ngân hàng mà, đốt thêm cho tôi đi, giấu ở chỗ tôi, khi cô chết hai ta ăn đồng chia đủ, chí ít cũng phủ phê hơn hai ngàn năm nha, anh em chúng ta đoàn tụ dưới âm phủ, một đêm giàu sụ, xe đạp biến thành Maserati, nhà nhỏ biến thành biệt thự!"

Tiếng cười của Hách Giải Phóng càng vang càng xa, mặc dù luôn miệng nói ngóng trông Mục Dung chết, nhưng mà xe đạp chạy càng lúc càng nhanh. Đầu gối của Mục Dung đã trở nên trong suốt.

Tang Du đứng dưới ánh đèn đường, gà mái trong ngực lại yên tĩnh cực kỳ, nàng nén sợ hãi cúi đầu nhìn xuống, nhìn xem có phải gà mái ngủ quên hay không?

Nhưng mà không phải, gà mái mở to hai mắt, chỉ là không nhúc nhích không kêu la. Bây giờ đã là mười giờ đêm, chỉ còn hai tiếng.

A Miêu tránh sang một bên, bình bình tĩnh tĩnh, Tang Đồng trán đầy mồ hôi, tay vẫn còn cầm Kim Linh, từ bảy bước run một lần đổi thành ba bước đánh một tiếng Kim Linh. Nhưng chân đèn dưới chân Mục Dung càng lúc càng yếu.

Dầu thêm đầy đủ, bắc đèn cũng là đồ mới, nhưng ngọn lửa chỉ như hạt đậu xanh, bất kỳ lúc nào cũng có thể tắt.

Hách Giải Phóng bóp thắng xe, nhảy xuống xe, lôi lệnh bệnh từ trong ngực ra nhét vào tay Mục Dung: "Cầm, đi dịch trạm học viện đi, không kịp giờ rồi!"

Lệnh bài giống như củ khoai lang nóng làm Mục Dung cầm đến run tay, cô trả lại, thấp giọng nói: "Cậu điên sao? Tôi không có tư cách dùng dịch trạm của học viện "

Hách Giải Phóng lại nhét vào tay Mục Dung: "Vậy nên mới kêu cô cầm lấy, hồn thể của cô tản đến đầu gối rồi, không đi dịch trạm là hồn tiêu phách tán!"

Mục Dung há miệng, lại bị Hách Giải Phóng chặn lời: "Được rồi được rồi, tôi biết cái này là trọng tội, tôi và cô khác nhau, nếu bị phát hiện cùng lắm đánh mấy gậy nhốt mấy ngày, phạt chút tiền lương, nhưng lỡ cô chết thì mẹ cô phải làm sao?"

Mục Dung im lặng thật lâu mới nói: "Lần này coi như tôi nợ cậu."

Hách Giải Phóng cười cười: "Không cần để ý, đốt thêm tiền cho tôi là được, đợi cô chết hai ta chia hehe~"

Mục Dung nhẹ cười: "Rồi ban ngày cậu đi làm thế nào?"

"Không sao, tôi nói quên mang là được, đi ké người khác là okie rồi, ở Phong Đô Thành ai mà không biết Hách Giải Phóng tôi."

"Cám ơn, vậy tôi đi trước."

"Đi đi."

Mục Dung vẫy vẫy tay, đi đến dịch trạm.

Gọi là dịch trạm chứ không khác chỗ ngân hàng trên dương gian là mấy. Mục Dung đi đến trước cửa,  thừa dịp  xung quanh không có ai liền đưa lệnh bài lên, cửa xuất hiện một vệt sáng, quét vào lệnh bài của Hách Giải Phóng. Kiểm tra xong vòng xoáy phát sáng, Mục Dung bước vào. Một trận trời đất quay cuồng ném Mục Dung xuống đường lớn tối đen.

Đến cùng Mục Dung vẫn rất khác với học viên chính quy của học viện Thần Chết, dịch trạm tuy có thể đưa cô nhanh chóng trở về được gian, nhưng trước đó cô cần phải trải qua thêm một lần khảo nghiệm.

Mười lăm năm trước cô được Phán Quan cho phép hoàn dương, trên đường hoàn dương có Âm sai hộ tống, còn lần này, chỉ có một mình cô.

Bên trong đường nhựa, sương khói nổi lên bao lấy cô, trong sương mù đột nhiên hiện ra một vầng sáng, vầng sáng xuyên qua sương mù, thẳng đến trước mắt Mục Dung. Mục Dung cảm giác tay trái của mình bị lôi kéo, đưa tay lên xem, ngón áp út tay xuất hiện một vòng sáng màu đỏ.

Ngay sau đó là tiếng chuông vang lên, hoà cùng tiếng gọi: "Mục Dung, mau trở về!"

Mục Dung sải rộng bước chân, theo dẫn dắt của dây đỏ hướng về phía điểm sáng.

Bên trong phòng 403, chân đèn dưới chân Mục Dung nhấp nháy, lửa nhảy lên mấy lần, lớn bằng ngón tay cái. Tang Đồng nhìn thấy, mặc kệ mồ hôi đầy mặt, bước nhanh hơn, tiếng gọi cũng thay đổi: "Mục Dung, lập tức trở về cơ thể, bây giờ không về, đợi đến lúc nào?"

Mục Dung bước như bay, chân vấp gì đó lảo đảo một cái, mém tí nằm rạp xuống đường.  Cô cúi đầu nhìn, từ bên trong sương mù thò ra bàn tay khô quắt, nắm lấy mắt cá chân của cô!

Cô dùng sức đạp vào cánh tay đang muốn từ mắc cá chân bò lên trên.

Cũng lúc này, từ bên trong suốt mù vươn lên vô số cánh tay, ngón tay bọn chúng ngọ nguậy, muốn tóm lấy Mục Dung. Những cánh tay nơi này đều thuộc về những linh hồn uổng mệnh, oán khí trong lòng không tiêu tan, bản thân không có cơ hội luân hồi cũng không muốn người khác luân hồi!

Mục Dung cố gắng né tránh, đi đến điểm sáng, ngẫu nhiên cũng bị bọn chúng chụp được, cô liền liều mạng đẩy ra, quần áo trên người cũng vì vậy rách nát thảm hại. Theo bước chân điểm sáng càng lúc càng lớn, lớn bằng khe hở vừa vặn dành cho một người. Mục Dung chật vật đi tới khe hở, đạp một chân vào.

Đúng lúc này!

Từ bên trong sương mù nhảy ra hai bóng đen!

Mục Dung nhanh tay lẹ mắt, đạp một cước vào bóng đen đang vồ tới đem hắn đánh trả về màn sương dày đặc, bóng đen còn lại ôm cứng thân thể cô!

Mục Dung dùng sức lắc người nhưng không cách nào hất bóng đen ra, tứ chi bóng đen như con bạch tuộc quấn trên thân Mục Dung, bóng đen cảm thấy như vậy còn chưa đủ, hung hăn cắn  lên cổ cô một cái.

Mục Dung đau đến hít thở không thông, vầng sáng trước mặt lại dần thu nhỏ, không nghĩ được nhiều cô gắt gao nắm lấy hai bên vầng sáng, mang theo bóng đen, cố sức chen vào!

Sương mù tản đi, cảnh vật thay đổi.

Mục Dung nhìn thấy dưới chân mình xuất hiện thảm đỏ.

Tang Du nhìn thấy: Mục Dung quần áo tả tơi, máu me khắp người, khắp nơi tổn thương, trên mặt vươn huyết lệ, sau lưng cõng theo bóng người xuất hiện trước mặt nàng.

Nàng vừa định kêu lại nhớ đến lời Tang Đồng dặn: Ngậm chặt miệng. Nàng phát hiện Mục Dung hình như không thấy nàng, một vẻ mê mang đứng trước mặt nàng.

Cũng lúc này, gà mái trong ngực đột nhiên kêu lên!

Gà mái kêu rất to, vẫy vẫy cánh, muốn công kích người đang được Mục Dung cõng phía sau.

"Á!" Mục Dung đau hét thành tiếng, bóng đen phát điên, gắt gao ôm cô, điên loạn cắn xé cổ Mục Dung. Tang Du nhìn thấy quỷ hồn sau lưng bị gà mái doạ sợ, cả thân run rẩy, cắn cổ Mục Dung máu thịt be bét.

Nàng dùng tay bịt miệng gà má, lòng bàn tay bị mổ hai lần, toàn tâm đau đớn, nhưng mà gà mái không kêu nữa, bóng đen liền không tiếp tục cắn Mục Dung. Tang Du nhịn đau, mặc cho gà mái mổ, quay người chạy.

Mục Dung cảm giác có người đang nắm ngón áp út của mình hướng về phía trước, liền bắt đầu chạy theo.

Trong phòng 403 không một cơn gió, chân đèn dưới chân Mục Dung lại không ngừng lắc lư.

"Chết! Mau đến giúp!"

"Được, sau đó thế nào đại tỷ?!"

"Vẫn chưa biết, ta đi mở cửa."

Tang Đồng vừa mở cửa đã thấy Tang Du ôm gà mái hồng hộc chạy đến. Đi theo phía sau là thảm tướng Mục Dung máu me khắp người, trên người Mục Dung còn còn cõng theo con mẹ nào đó đầu tóc bù xù!

"Du nhi, đến đây, ôm chặt gà mái, tuyệt đối không để nó bổ vào Mục Dung! A Miêu, giữ chặt nữ quỷ sau lưng Mục Dung! Con mẹ mày, muốn mượn xác hoàn hồn à!"
~~~~

Continue Reading

You'll Also Like

22.1K 1K 11
Tác phẩm: Nhặt điều xà yêu đương tức phụ Tác giả: Na Tiểu Tại Tổng download số: 40 phi V chương tổng điểm đánh số: 127425 Tổng số bình luận: 1110 Số...
13.4K 1.8K 41
Một câu tóm gọn: Mỗi ngày đều vì sinh tồn mà nhập vai Lập ý: Chỉ cần tồn tại, lập tức nắm trong tay tiềm năng vô hạn _______________________________...
22K 1K 13
Tác phẩm: Thật thiên kim không làm lạp Tác giả: Du Côn Phi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận: 4691 Số lần bị cất chứa cho đến nay:...
21.3K 769 14
Tác phẩm: Xuyên tiến ngược văn làm bánh vẽ đại sư Tác giả: Thị Miên Phi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận: 11837 Số lần bị cất chứ...