ĐẠI THÚC ĐỪNG HÒNG CHẠY (ĐẠI...

By dkk_aki

414K 28.1K 2.7K

Tác giả: Tiện Vũ Hạnh Thể loại: Đô Thị, Đam Mỹ Nguồn:thanhthuancapricorn.wordpress.com,jwkzyk.wordpress.com T... More

•C1: Sơ Ngộ
• C2: Công Việc Mới
•C3: Khiếp Sợ
•Chương 4: Cảnh Báo
• Chương 5: Ăn Cơm
•Chương 6: Ham Muốn Chiếm Giữ
• Chương 7: Grào ~ grào~
•Chương 9: Đại Thúc & Thường Triết
•Chương 10: Giằng Co
•Chương 11: Gặp Lại Người Xưa
•Chương 12: Xung Đột
•Chương 13: Kinh Ngạc
•Chương 14: Liều Lĩnh
•Chương 15: Đùa Giỡn
• Chương 16: Giày Vò
•Chương 17: Tắm Rửa
•Chương 18: Đại Thúc & Cao Hách
•Chương 19: Bệnh Viện (1)
•Chương 20: Bệnh Viện (2)
•Chương 21: Bệnh Viện (3)
•Chương 22: Phiền Phức
•Chương 23: Trò Chơi
•Chương 24: Gợn Sóng
•Chương 25: Vấn Đề
•Chương 26: Lựa Chọn
•Chương 27: Grào~
Chương 28: Chăm Sóc
•Chương 29: Bạt Tai
•Chương 30: Đại Thúc Và Cao Hạo
Chương 31: Quá Khứ
Chương 32: Trước Khi Ra Khỏi Cửa
Chương 33: Nghỉ Phép
Chương 34: Mưa~
Chương 35: Đại Thúc và Bánh Ga-Tô
Chương 36: Đại Thúc & Thường Cục Cưng
Chương 37: Nước Đục
Chương 38: Trận Chiến Bảo Vệ
Chương 39: Xung Đột Lớn
Chương 40: Kiss~
•Chương 41: Uy Hiếp
•Chương 42: Uống Thuốc
•Chương 43: Biến Số
•Chương 44: Công Việc Mới
•Chương 45: Đêm
Chương 46: Băng Tan
Chương 46-2: Phiên ngoại 1: Một ngày bị phạt cấm túc của Thiếu Kiệt bảo bối
• Chương 47: Hoảng
Chương 48: Cuộc Đấu Nhỏ
Chương 49: Lửa Giận
Chương 50: Nue
Chương 51: Khóa
Chương 52: Hướng Nam và Trình Nam
• Chương 53: Hạ Sách
• Chương 54: Khoé Miệng
Chương 55: Cuộc sống giản đơn (1)
• Chương 56: Cuộc Sống Giản Đơn (2)
Chương 57: Cuộc Sống Giản Đơn (3)
Chương 58: Lời Nói Dối
Chương 59: Nước Mắt
Chương 60: Máu
Chương 61: Khách Đến
Chương 62: Vấn Đề
Chương 63: Khoảng Cách
Chương 64: Khai Trương (1)
Chương 65: Khai Trương (2)
Chương 66: Khai Trương (3)
Chương 67: Sinh Nhật (1)
Chương 68: Sinh Nhật (2)
Chương 69: Sinh Nhật (3)
Chương 70: Sinh Nhật (4)
Chương 71: Chó đen và Chó trắng
Chương 72: Thuyên Chuyển
Chương 73: Trốn
Chương 74: Hoảng Sợ
Chương 75: Vì Sao?
Chương 76: Trốn Tránh
Chương 76-2: Phiên ngoại 2: đại thúc, bọn tôi (đám sói con) muốn hẹn hò
Chương 77: Cãi Vã
Chương 78: Để Ý
Chương 79: Quấy Nhiễu
Chương 80: Thử
Chương 81: Đầu Mối
Chương 82: Áp Chế
Chương 83: Làm Loạn
Chương 84: Sự Kiện
Chương 85: Xúi Giục
Chương 86: Trò Chuyện
Chương 87: Cãi Vã
Chương 88: Ở Lại
Chương 89: Hoảng Hốt
Chương 90: Bắt Gặp
Chương 91: Tàn Độc
Chương 92: Kinh Ngạc
Chương 93: Âm Hồn
Chương 94: Bắt Đi
Chương 95: Cố Ý
Chương 96: Kinh Ngạc
Chương 97: Món Quà
Chương 98: Cơn Giận Vô Cớ
Chương 99: Quyết Định
Chương 100: Hoà Hợp
Chương 101: Yêu Cầu
Chương 102: Dỗ Ngủ
Chương 103: Mua Bán
Chương 104: Tạm Biệt
Chương 105: Đùa Giỡn Ác Ý
Chương 106: Ngủ
Chương 107: Thử Rượu
Chương 108: Ngày Qua
Chương 109: Hờ Hững
Chương 110: Bất Ngờ
Chương 111: Cướp
Chương 112: Mời
Chương 113: Độc Thoại
Chương 114: Oan oan tương báo
Chương 115: Mờ Mịt
Chương 116: Chờ đợi lời đồng ý
Chương 117: Đau
Chương 118: Gặp Lại
Chương 119: Kỳ Lạ
Chương 120: Chào Đón
Chương 121: Rửa Bát
Chương 122: Nhận Lỗi
Chương 123: Bắt Gặp
Chương 124: Bất An
Chương 125: Hẹn
Chương 126: Dạy Dỗ
Chương 127: Điện Thoại
Chương 128: Giúp Đỡ
Chương 129: Cảm Thán
Chương 130: Trùng Hợp
Chương 131: Mất Trộm
Chương 132: Tears
Chương 133: Phía Dưới và Phía Trên
Chương 134: Tỏ Tình
Chương 135: Ăn Cơm
Chương 136: Tranh Thủ
Chương 137: Nóng Muộn
Chương 138: Hoho~
Chương 139: Tìm Kiếm
Chương 140: Đắp Đường
Chương 141: Hận
Chương 142: Tát
Chương 143: Hỏi
Chương 144: Khiêu Vũ
Chương 145: Bức Ảnh
Chương 146: Chia Tay
Chương 147: Sự Cố
Chương 148: Bắt Cóc và Đùa Bỡn
Chương 149: Đút Ăn
Chương 150: Che Chở
Chương 151: Truy
Chương 152: Cao Trào
Chương 153: Anh Em
Chương 154: Nói Chuyện
Chương 155: Trầm Tư
Chương 156: Chen Ngang
Chương 157: Hiểu Nhầm
Chương 158: Tình Cờ
Chương 159: Biệt Ly
Chương 160: Thù...
Chương 161: Kinh Ngạc
Chương 162:Năm Ấy
Chương 163: Rối Loạn
Chương 164: Người Điên
Chương 165: Cố Chấp
Chương 166: Hướng Bắc
Chương 167: Bão Táp
Chương 168: Khắc Khẩu
Chương 169: Rối Loạn
Chương 170: Giao Dịch
Chương 171: Trò Chuyện
Chương 172: Hôn Lễ (1)
Chương 173: Hôn Lễ (2)
Chương 174: Đột Nhiên
Chương 175: Đối Mặt
Chương 176: Đại Kết Cục
Chương 176-2: Phiên ngoại 3: Trung Thu

•Chương 8: Khoảng Cách

4.3K 331 44
By dkk_aki

Đứng trước cửa là một người tầm tuổi Thiếu Kiệt.

Người này có mái tóc dài mềm mại như nhân vật trong truyện tranh. Phía sau đặc biệt dùng dây chun đen cột lại, đuôi tóc để buông từ vai ra phía trước. Ngũ quan y tinh tế, đeo đôi kính nửa gọng, đôi con ngươi ánh lên tia xanh nhu hào, mũi thẳng nhọn, môi đẹp. Cách ăn mặc tổng thể làm nổi bật sự đẹp trai, nhưng vì bản thân khí chất nhẹ nhàng mang vẻ nhã nhặn ôn hòa, nên không quá đột ngột.

Người nọ đang cầm khóa trong trạng thái mở cửa. Nhìn thấy Hướng Nam mở cửa y cũng ngây người, đánh giá một lượt Hướng Nam, vươn đầu vào trong nhìn nhìn rồi lại nhìn Hướng Nam. Hướng Nam cho rằng y là hàng xóm nhà bên vừa về mở nhầm cửa, nào ngờ y vừa mở miệng nói liền là...

"Trong phòng có mưa sao?" Ngón trỏ người kia đảo từ trên xuống dưới người Hướng Nam: "Biến thành như vậy..."

Trán Hướng Nam xuất hiện hắc tuyền.

Một chút cũng không buồn cười...

Y không cho Hướng Nam có cơ hội đi ra ngoài, cơ thể cao to chen vào làm Hướng Nam phải lùi lại hai bước, sau đó y nhanh chóng khóa cửa lại.

"Thường Triết." Người nọ liếc Hướng Nam một cái rồi chủ động vươn tay về phía Hướng Nam, cười hiền lành.

"Tôi là Hướng Nam." Hướng Nam thấy y như vậy, cũng nhanh chóng vươn tay ra.

Thế nhưng Hướng Nam có chút do dự, tay y vẫn còn ướt.

Không ngờ người nọ không hề để ý, trực tiếp nắm lấy tay y.

Có điều nắm tay biến thành dắt tay, Hướng Nam bị người nọ kéo trở lại phòng khách.

Hướng Nam không bỏ trốn được, ngọn núi lửa vốn sắp bùng nổ (Thiếu Kiệt) sắc mặt hòa hoãn không ít. Hướng Nam cả người ướt sũng ở trong phòng khách đứng không được mà ngồi cũng chả xong. Y còn muốn bỏ đi, thế nhưng đã không còn sự kiên trì như lúc trước.

Bởi vì Thường Triết.

Y nghĩ có thêm một người ở chỗ này Thiếu Kiệt sẽ ít nhiều kiêng dè, sẽ không làm bậy với y nữa.

Có chỗ che thân dù sao cũng tốt hơn ra ngoài đường ngủ a.

"Đại thúc, anh làm sàn nhà ướt hết cả rồi!"

Thiết Kiệt không còn tức giận như lúc nãy. Cậu phàn nàn đẩy Hướng Nam vào trong phòng tắm, lại một lần nữa cầm khăn tắm cùng áo choàng mới nhét vào lòng y rồi đóng cửa lại.

Thiếu Kiệt trở ra ngồi xuống ghế sofa, Thường Triết vào phòng bếp rót nước uống cũng đi ra ngồi bên cạnh cậu, liếc cửa phòng tắm nói: "Cậu đi đâu công ty sửa nhà nào tìm được thế? Kinh điển như vậy."

"Không kinh điển bằng cậu." Thiếu Kiệt dãn người lười biếng nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ treo trên tường: "Không biết lại cùng đám mỹ nữ nào lêu lổng đến tận bây giờ."

"Lêu lổng?" Thường Triết cười giễu cợt thành tiếng, vươn tay ra giọng eo éo hỏi: "Tình yêu, cậu ghen sao?"

Thiếu Kiệt liếc y, léo nhéo đáp: "Tình yêu, cậu muốn ăn đấm sao?"

Phía sau đột nhiên truyền đến tiếng động, hai người cùng quay đầu lại. Giây phút nhìn thấy Hướng Nam mắt Thiếu Kiệt lóe sáng, đường nhìn của cậu không dịch chuyển một chút nào.

Hướng Nam rất câu nệ, Thiếu Kiệt nhìn chằm chằm y càng khiến y thấp thỏm.

Thường Triết như nhận thấy được sự bất an của y, đứng lên chen vào giữa hai người, giúp Hướng Nam chặn ánh nhìn thiêu đốt kia, vỗ tay: "Được rồi. Chúng ta bây giờ nghiên cứu một chút xem tối nay sẽ như thế nào đi!"

Một câu nói nhiều ẩn ý của y khiến Hướng Nam cùng Thiếu Kiệt đều ôm trong lòng suy nghĩ đồng thời nhìn về phía y.

Ba giờ sáng, ba người còn đứng trước giường lớn nghiên cứu...

"Đại thúc định ngủ ở giữa sao?"

Hướng Nam lắc đầu, kỳ thực y nghĩ nằm trên sofa qua một đêm là được rồi.

Song có vẻ như y không có quyền lên tiếng.

"Vậy đại thúc định nằm bên sườn sao?"

Thường Triết áp sát Hướng Nam: "Nằm bên phải hay bên trái?"

"Không được. Đại thúc phải ngủ ở giữa, nếu không hai thằng đàn ông to cao như chúng ta ngủ cùng một chỗ trông sẽ rất kỳ quái.

Người trách cứ là Thiếu Kiệt, đối tượng bị gạt bỏ là Thường Triết. Thiếu Kiệt kêu gào lên, nhưng ngay lập tức liền hối hận.

"Không được!" Thiếu Kiệt chỉ vào Thường Triết: "Cậu không thể ngủ bên cạnh đại thúc. Tôi phải ngủ ở bên cạnh đại thúc. Đại thúc ngủ bên sườn."

Ý là Thiếu Kiệt muốn nằm giữa tách hai người ra.

Nghe Thiếu Kiệt nói muốn nằm bên cạnh mình, Hướng Nam vội vàng bày tỏ thái độ: "Tôi muốn ngủ bên cạnh Thường Triết."

Ý là muốn Thường Triết nằm giữa tách hai người ra.

"Anh dám!!" Vừa nghe thấy Hướng Nam nói muốn nằm bên cạnh Thường Triết, Thiếu Kiệt liền để lộ răng nanh nhìn chằm chằm Gướng Nam. Hướng Nam có chút sợ hãi, không nói gì hết.

Kết quả.....

"Cậu muốn nằm bên cạnh đại thúc, đại thúc muốn nằm cạnh tôi, vậy đại thúc nằm ngủ giữa hai chúng ta đi." Tay Thường Triệt chỉ về phía hai người, xác nhận: "Có vấn đề không? Có vấn đề không?"

Nghiên cứu nửa ngày lại quay về hiện trạng ban đầu...

Thiếu Kiệt vẫn nhìn chằm chằm Hướng Nam không nói gì. Hướng Nam muốn nói liếc thấy ánh mắt Thiếu Kiệt liền ngậm miệng lại.

Cuối cùng Thường Triết vỗ tay: "Được rồi, cứ như vậy đi. Đi tắm thôi!"

Thường Triết hẳn là người hay qua ở nhờ, quen thuộc mở ngăn kéo lấy quần áo rồi vào phòng tắm.

Thừa lúc Thường Triệt đi tắm, vuốt sói của Thiếu Kiệt liền đặt lên lưng Hướng Nam. Hướng Nam đẩy tay cậu lùi lại, không ngờ cả người cậu lại đè lên áp Hướng Nam xuống giường.

"Cậu buông ra..."

"Lúc đại thúc gặp ác mộng hét to 'Buông ra' là vì mở thấy có người làm chuyện hiện tại tôi đang làm với anh sao?"

Thiếu Kiệt chỉ hỏi một chút, thế nhưng người nghe hữu ý, sắc mặt Hướng Nam lập tức thay đổi.

Thiếu Kiệt thấy y như vậy, sắc mặc cũng thay đổi theo.

Cậu nguy hiểm nheo mắt lại áp sát Hướng Nam: "Người đó là ai?"

Hướng Nam quay mặt sang chỗ khác, Thiếu Kiệt quay mặt y lại.

"Người đó có phải Cao Hách không sao?"

"Cao Hách mới không làm loại chuyện này..."

Phản ứng đầu tiên là phản bác, thế nhưng nói xong lại có chút lo lắng.

Bởi vì Cao Hách cũng từng thử động tay động chân với y, có điều đó là vì phải giả vờ.

Nói chung...

"Chuyện người lớn trẻ con không cần lo!"

"Trẻ con?" Thiếu Kiệt buông Hướng Nam ra ngồi dậy tà cười hỏi, tiến đến trước mặt Hướng Nam cũng đang ngồi dậy lùi lại tạo khoảng cách khiêu khích: "Đại thúc, anh có muốn xem bằng chứng chứng mình tôi đã là người lớn không?"

"Cậu muốn làm gì?" Hướng Nam lập tức cảnh giác lùi về sau, không ngờ rơi vào một vòng tay ấm áp.

Thường Triết không biết đi ra từ lúc nào, đã ngồi xuống bên giường, ngay sau lưng y.

Ngực Thường Triết áp sát lưng Hướng Nam, rất tự nhiên mà vươn tay xoa eo Hướng Nam cười nói: "Đại thúc, anh yên tâm. Thông thường cậu ta nói như vậy sẽ lôi chứng minh thư ra."

Thiếu Kiệt biết Hướng Nam hiểu nhầm, cười đến thực đường hoàng.

Hướng Nam máu dồn hết lên mặt, y xấu hổ, quay sang chỗ khác.

Đôi môi xinh đẹp cong lên, Thường Triệt ở bên tai Hướng Nam nói: "Đại thúc, chúng ta đi ngủ thôi."

Lúc này Thường Triết đã tháo kính ra, đôi con người xanh lam mất đi thứ che chắn càng nổi bật hơi trước rất nhiều. Giọng nói ầm áo mang theo từ tính như ma chú, Hướng Nam bị quyến rũ.

Hướng Nam gật đầu ngoan ngoãn nằm xuống. Thiếu Kiệt hài lòng ôm lấy y, y khẽ giãy dụa. Thường Triết nhìn hai người đang không yên phận đánh nhau kia mà cười nạt, tắt đèn trước giường đi, cũng chìm vào giấc ngủ.

Cứ như vậy, cuộc sống của Hướng Nam đại thúc lại thêm một đêm nữa trôi qua.

Lúc thức giấc mặt trời đã lên cao, Thường Triết đã sớm không thấy đâu.

Vì tối qua ngủ quá muộn, đầu óc Hướng Nam có chút váng vất khó chịu.

Đã lỡ thời gian làm bữa sáng cho Cao Hách, còn bỏ qua thời gian làm bữa trưa thì thật không được.

Thiếu Kiệt trước khi vào học lái xe đưa y về khu ký túc xá. Nhìn theo bóng xe Thiếu Kiệt rời đi, Hướng Nam mới mới quay người liền gặp phải ánh mắt của Trình Nam.

Ánh mắt của Trình Nam rất không tốt, Hướng Nam khẽ nhíu mày.

Dù sao cũng coi như là quen biết, nên qua chào một tiếng đi.

Hướng Nam đi qua vừa định mở miệng, Trình Nam đã trực tiếp đi lướt qua y.

Hướng Nam đầu tiên là hơi ngạc nhiên, sau đó minh bạch, lập tức thấy hiu quạnh.

Thân phận chênh lệch nên coi rẻ sao?

Trong lòng Hướng Nam thụ thương rồi.

____________________________

Continue Reading

You'll Also Like

24.6K 4.9K 52
_Vô hạn lưu_ "chúng ta phải tồn tại, anh tồn tại, em cũng vậy. không ai, không ai trong chúng ta được phép ngã xuống trước khi nhìn thấy ánh sáng...
25.7K 909 199
Nguồn: lofter Sẽ không edit name nha...
21.4K 1.8K 61
Tác phẩm: Sông băng dần ấm Tên khác: Băng xuyên tiệm noãn Tác giả: Tần Hoài Châu ****** Giáo sư chảnh choẹ, lạnh lùng x nhà văn trẻ (kém 5 tuổi) "Đến...
9.3K 1.5K 15
bởi vì em tinh tế và thông minh.