Gia đình [H] - Winner comeback

By At_95py

41.8K 3.2K 1K

Nói ngắn gọn là : Một mối tình bùng binh :))) Truyện ngược tâm, siêu siêu ngược tâm "viết gần hết truyện au m... More

Sự tan rã
Baba
Phiền phức [H]
Họ là vợ chồng 1
Họ là vợ chồng 2
Mark
Người yêu
Thiên thần
Sợ
Biến cố
Mù quáng
.
Chết tiệt!
{H}
Note!
Phụ tử tình thâm
Tội lỗi
.
Lộ rồi!
Phát hiện
Rối
Lừa dối
Ép buộc
Dày vò?
Dày vò .2
Ở bên anh...
.
Tạm biệt!
Bởi vì...
Mino à?
Kiên nhẫn
Vì say hay vì yêu?
Tôi sợ...
{H}
Quyết định...
Kẻ điên
Lần cuối
Giúp em
Gặp lại bạn cũ
Trả thù
Cuộc sống sau này...

Diễn kịch + Hiệu quả

903 75 23
By At_95py

- Lee tổng, ngài Jinwoo đây thật sự không có ảnh hưởng vật lí nào đến não bộ, nhiều khả năng mất trí và hoang tưởng là do kích động tâm lí. Nếu ngài có thể tiết lộ nguyên nhân, tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể đề ra phương hướng trị liệu tốt hơn.
- Xin lỗi, thật sự chuyện rất khó giải thích

Seunghoon ngồi đối diện vị bác sĩ, cố gắng tập trung vào từng lời nói của ông ta và lờ đi những âm thanh thì thầm của Jinwoo. Nhưng phòng chuẩn đoán rộng 18m2 và thính giác của Seunghoon hoàn toàn bình thường nếu không nói là rất nhạy...những lời Jinwoo nói với Mino cứ bình thản chạy vào tai anh khiến đầu anh muốn nổ tung. Lo lắng, bực bội nhưng bất lực.
- Anh à, tại sao chúng ta lại theo hắn ta đến đây? Hắn là kẻ xấu đấy. Anh à, bác sĩ nói gì vậy, sao lại nhắc tên em? Anh, có phải em bệnh nặng không? Là kẻ xấu hại em bệnh phải không? Anh xem, bọn họ muốn nhốt em ở đây phải không? Anh mau đưa em về đi, em không muốn ở chung với kẻ xấu đâu, anh...

- Nếu ngài e ngại thì chúng tôi cũng không gượng ép, có điều tổn thương tâm lí thì nên dùng tâm lí chữa trị, ngài có thể đến chỗ bác sĩ tâm lí của chúng tôi để tham khảo ý kiến, tôi nghĩ rằng ngài Jinwoo đây sẽ mau chóng hồi phục thôi - Vị bác sĩ đã quá quen thuộc với hàng ngàn bệnh nhân mắc chứng mất trí hoang tưởng như Jinwoo, ông dễ dàng bỏ ngoài tai những tiếng thì thầm và tiếp tục chuyên môn của mình
- Được, chúng tôi sẽ sang khoa tâm lí. Cảm ơn bác sĩ đã chăm sóc em ấy.
- Không có gì, đó là nhiệm vụ của chúng tôi mà. Chúc ngài ấy mau bình phục. Chào ngài Lee tổng.

Cả ba cúi chào rồi bước ra khỏi căn phòng nhỏ. Jinwoo vẫn thận trọng nép phía sau Mino, dùng cặp mắt đề phòng nhìn Seunghoon

- Ba, có cần đến chỗ bác sĩ tâm lí ngay không?
- Không cần, về nhà trước để Jinwoo nghỉ ngơi, bác sĩ sẽ mời đến nhà sau. Đợi ở cổng, ba đi lấy xe
- Vâng.
- Chú ý đừng để Jinwoo lạc
- Dạ, con biết mà.
--------------------------------

- Anh, tại sao phải đi chung với kẻ xấu, em không thích - Jinwoo nũng nịu, dụi đầu vào vai Mino ở ghế sau
- Ngoan, chúng ta về nhà đã - Mino dịu dàng vuốt tóc Jinwoo, cười nụ cười của một người ba. Không, có lẽ còn hơn thế nữa.

Tất cả lọt vào mắt Seunghoon qua tấm kính chiếu hậu. Siết chặt vô lăng, chiếc xe cuối cùng cũng bình an về tới nhà.
------------

- Ba, ba ở đây trông chừng Jinwoo, con đi nấu chút đồ.
- Ừm, đi đi, nhanh một chút - Seunghoon mắt không rời Jinwoo trả lời
- Jinwoo, em có nhớ ra anh không?
Seunghoon hỏi và chờ đợi một phép màu.

Jinwoo gật gật đầu.

Seunghoon mất bình tĩnh nhào lên trước nắm chặt lấy hai vai Jinwoo. Giọng nói run run nghe không rõ cảm xúc bên trong

- Em...em thật sự đã nhớ ra?
- Ngươi...ngươi là kẻ xấu...ngươi mang em trai đi rồi...bọn họ ăn hiếp ta...- Jinwoo sợ hãi trả lời, mắt ầng ậng nước - Đừng... Ngươi đừng ăn hiếp ta... Xin ngươi...cầu xin ngươi...
- Anh bắt em trai em? Anh ăn hiếp em? - Seunghoon tưởng mình nghe nhầm, hai tay càng siết chặt lấy vai Jinwoo

- Đau...đau....anh trai...cứu..CỨU!

Jinwoo bị đau liền la lớn tiếng, Mino trong bếp nghe động chạy ra, vội vàng kéo Seunghoon ra khỏi Jinwoo rồi ngồi chắn trước mặt anh
- Ba, Jinwoo đang bệnh, nếu anh ấy làm gì sai thì ba cũng phải kìm chế một chút. Chẳng may anh ấy hoảng sợ không chịu ở lại đây thì phải làm sao?
Seunghoon bị Mino đẩy ngồi xuống ghế, dần dần tỉnh táo lại. Đúng, chỉ là Jinwoo đang bệnh mà thôi, ngày mai mời bác sĩ tâm lí đến xem một chút sẽ ổn.
Anh đứng dậy muốn đi tắm nhưng những lời tiếp theo Mino nói ra khiến anh khựng lại
- Ba, có lẽ tối nay anh ấy sẽ ngủ với con, ba làm anh ấy hoảng sợ quá rồi.
- Ừm...được...cứ vậy đi. Chăm sóc tốt cho baba của con.
Seunghoon nhận ra mình không thể từ chối dù anh không muốn chút nào. Nhưng biết làm thế nào được, là do chính anh gây ra. Ít ra thì anh cũng nhắc nhở với Mino rằng Jinwoo là baba của nó.
-----------------------------

Jinwoo nằm gối đầu trên cánh tay Mino, tận hưởng cảm giác thoải mái trên chiêc giường nệm tiện nghi sau nhiều ngày tự khiến mình bị giam lỏng trong bệnh viện.

Mino không thể ngủ. Cậu đang nằm chung một chiếc giường với Jinwoo. Anh ấy đang gối đầu trên cánh tay cậu. Mùi hương tự nhiên từ cơ thể và tóc anh cứ xộc thẳng vào mũi, đi lên não rồi dồn máu xuống bộ phận khó bảo bên dưới.

Jinwoo cựa mình, gác chân lên người Mino. Có vật gì đó cân cấn. Cựa chân vài cái để biết là thứ gì, nhếch mép, tiếp tục dùng đùi chà sát lên nó, lắng nghe tiếng thở dốc đang dần rõ ràng của người kia.

- Anh, em đi vệ sinh

Jinwoo vội vàng nói rồi nhanh chân chạy ra khỏi phòng để lại Mino buông tiếng thở dài tiếc nuối. Trong phòng Mino cũng có nhà vệ sinh mà?!
Chỉ là Jinwoo muốn chắc chắn rằng Seunghoon vẫn còn thức. Vì cậu sắp diễn kịch cho anh ta xem.
Đúng như mong đợi, phòng làm việc vẫn sáng đèn.

- Anh trai, đã đi vệ sinh rồi nhưng bên dưới rất khó chịu - Jinwoo trở về giường, giọng nũng nịu nói với Mino
- Khó chịu? Ở chỗ nào?
- Ở đây. - Jinwoo nói rồi đứng lên, kéo tuột quần ngoài lẫn quần lót xuống, để lộ ra tiểu Jin hồng hào đang say ngủ
- Jin...Jinwoo... Sao vậy? - Mino lắp bắp, cậu thật không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
- Anh trai, ở chỗ này rất khó chịu - Jinwoo lặp lại một lần nữa, mất kiên nhẫn kéo tay Mino chạm vào thân dưới của mình - ah...anh trai xoa thật dễ chịu

Lời nói Jinwoo chạy vào tai, Mino như phát điên mà đánh mất tỉnh táo. Ban nãy lúc bị Jinwoo chà sát bên dưới vốn đã không còn tỉnh táo rồi.
Bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn tiểu bảo bối, theo từng tiếng rên kích động mà dần mạnh bạo và kích thích hơn

- Ah~ anh.... Phía sau...cũng rất khó chịu...
- Chỗ này phải không bảo bối?

Ngón tay lần mò đến tiểu huyệt, nhận được gật đầu tán đồng của Jinwoo liền bắt đầu ma sát điên cuồng.

Jinwoo rên rỉ mỗi lúc mỗi to. Bảo bối được vuốt ve đến rỉ ra tinh dịch, tiểu huyệt phía sau cũng được Mino chăm sóc cẩn thận đang mấp máy mời gọi. Tiếng thở dốc của Mino như mất kiểm soát. Và dục vọng khiến cậu thật sự mất kiểm soát.

Cởi bộ đồ ngủ vướng víu của mình ra, Mino để Jinwoo chống hai tay hai chân xuống nệm, nâng mông anh cao lên để ngắm nhìn tiểu huyệt đang ửng đỏ. Mino cúi người hôn nhẹ lên tiểu huyệt xinh đẹp. Muốn nếm thử tư vị của người trong mộng, Mino đẩy chiếc lưỡi vào bên trong khám phá, thúc ép tiếng rên rỉ lớn hơn, vang vọng ra khỏi căn phòng

- Anh...ah~.... Làm ơn...em muốn anh...
- Được, nghe em.

Mino quỳ thẳng dậy, kê cự vật đã thèm khát đến trướng đau ngay trước miệng tiểu huyệt, vờn qua lại để làm ướt đỉnh đầu, cậu không muốn làm Jinwoo đau.

- Nếu đau thì nói, anh sẽ dừng lại
- Không đau...ha...anh mau....ah~ AHHH~

Jinwoo chưa nói hết câu đã hét toáng lên. Thế nào mà Mino một nhát đâm hết vào bên trong? Không phải lần đầu tiên nhưng Jinwoo cảm thấy cả cơ thể tê dại. Anh vẫn chưa được chuẩn bị kĩ, Mino lại lớn như vậy...
----------------

Seunghoon đang nhâm nhi ly rượu trong phòng làm việc bị tiếng thét của Jinwoo làm giật mình. Đặt ly lên bàn, anh khoác thêm áo rồi ra ngoài, hướng về phòng Mino.

Càng gần càng lo sợ.

Sau tiếng thét chói tai kia là một chuỗi rên rỉ lúc có lúc không.

Seunghoon sợ điều mình lo sợ sẽ xảy ra...và nó đã xảy ra.

Mino đang ra vào trong cơ thể Jinwoo. Cả hai rên rỉ cùng thở dốc thật hài hoà. Jinwoo không bị trói cũng không bị còng, vẻ mặt lại vô cùng tận hưởng.

Seunghoon đờ ra, nhìn hai người kịch liệt đưa đẩy, thoả mãn rên rỉ với nhau. Anh phải làm gì bây giờ?!

- Đừng...ah~ đừng....sâu quá...không được... Đừng....

Seunghoon nghĩ rằng đó là lời kêu cứu của Jinwoo, anh đẩy cửa bước vào bên trong, đôi mắt hằn lên những tia máu đỏ chót

- Ba...ba..- Mino dừng lại, vội tách ra khỏi Jinwoo, kéo chăn che lại cho Jinwoo trước khi mò tìm quần áo của mình

Jinwoo chỉ đơn giản nằm sụp xuống, khép mắt thở nặng nhọc, giống như mọi chuyện không hề lên quan đến mình.

- Ra ngoài. - Seunghoon nói bằng giọng điệu bình thường nhất có thể, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Jinwoo, không hề để Mino lọt vào tầm nhìn.

Mino đi rồi, Seunghoon mới run rẩy tiến về phía giường. Jinwoo vẫn nằm yên. Anh trèo lên, cách lớp chăn ôm lấy cơ thể trần trụi của Jinwoo.

- Jinwoo, nó ép em phải không?
- Hửm?
- Là Mino ép em phải làm vậy với nó đúng không?
- Ưm.. Cơ thể tôi rất khó chịu nên anh trai mới giúp. Ban đầu có dễ chịu nhưng càng lúc càng không tốt, ngươi nhìn xem, cả người mệt rồi. - vẻ mặt Jinwoo vẫn vô tư, mắt nhìn thẳng Seunghoon trả lời, đôi lúc còn cười cười

- Nếu mệt thì ngủ đi, anh ở đây với em - Seunghoon dịu dàng vuốt ve khuôn mặt Jinwoo, đúng, em ấy đang bệnh mà, làm sao kiểm soát được.

- Cũng được, không muốn anh trai nữa, anh trai thật to, thật đau
- Ừm, anh ở đây, không có anh trai nữa. Ngoan, ngủ đi.

Seunghoon vỗ lưng cho Jinwoo, nhìn cậu mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.

Từng giọt nước mắt lăn xuống thấm vào chiếc gối.
Chính anh đã khiến Jinwoo tổn thương đến sinh bệnh.
Chính anh tự ý để Mino ngủ cùng Jinwoo.
Chính anh đẩy người mình yêu vào vòng tay kẻ khác.
Chính anh không bảo vệ được cậu, khiến cậu bị lợi dụng...

Tất cả đều tại anh...Seunghoon cố chấp đổ lỗi cho mình. Cả đêm thức trắng ngắm nhìn người nhỏ bé kia. Tâm can dày vò không dứt.

Tốt. Thật tốt. Thật đúng như Jinwoo mong đợi...






.
------------
Lâu như vậy mới up chap, thật xin lỗi. Đã viết từ 1h20 tới 4h36, chắc chắn có sai sót, mong chỉ giáo ah~~~

Nhân tiện, PR fic mới một chút.
Như mấy bạn đều biết, mình ship allWoo nhưng vẫn hơi bị nghiêng về Minwoo, hị hị.
Hôm qua mình đã nổi máu và viết đoản cho Minwoo, định là sẽ làm seri đoản luôn.
Bạn nào có hứng thú thì vào thông tin của mình đọc nha.
Rất mong các bạn ủng hộ ah~
Bật mí xíu là bên đó cũng H hông kém gì bên đây, cơ mà pink cơ, hổng có black như bên này đâu,  he he *dụ dỗ - ing*

Continue Reading

You'll Also Like

60.8K 4.9K 20
Toàn bộ chỉ là tưởng tượng của tác giả, có một số câu chuyện dựa theo tình huống thật của hai anh.
20.5K 3.7K 11
• Rất giống teenfic, nay đổi gió nha ╰⁠(⁠⸝⁠⸝⁠⸝⁠'⁠꒳⁠'⁠⸝⁠⸝⁠⸝⁠)⁠╯
166K 13K 51
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...
82.6K 7.8K 92
lau đi thứ lăn trên má, rồi lưu lại hình xăm trên da.