[Longfic] [Thiên Yết - Cự Giả...

By Kuri__

141K 10.8K 1.5K

Tác phẩm thứ năm của Kuri ! Là điềm văn nha~ Cảm ơn mọi người đã luôn quan tâm và theo dõi những câu chuyện c... More

Một
Hai
Ba
Bốn
Năm
Sáu
Bảy
Tám
Chín
Mười
Mười một
Mười hai
Mười ba
Mười bốn
Mười lăm
Mười sáu
Mười bảy
Mười tám
Mười chín
Hai mươi
Hai mươi mốt
Hai mươi hai
Hai mươi ba
Hai mươi tư
Hai mươi lăm
Hai mươi sáu
Hai mươi bảy
Hai mươi tám
Hai mươi chín
Ba mươi
Ba mươi mốt
Ba mươi hai
Ba mươi ba
Ba mươi tư
Ngoại truyện 1: Thiên Yết
Ngoại truyện 2
Ngoại truyện 3
Lời cuối truyện (a.k.a lảm nhảm) =)))
PR shot mới !

Ba mươi lăm

3.5K 254 38
By Kuri__

Không khí ấm áp của ngày xuân làm cho người ta thật sảng khoái nha~

Tôi rúc mình vào chăn, khoan khoái hít mùi hương của nước xả vải. Ừm, ngày tốt, cái gì cũng tốt~

Mẹ và bác gái đã về từ hôm trước, trước khi đi còn dặn tôi phải mạnh mẽ lên, không được để mình bị ăn hiếp ! Tôi gật gù một hồi, chờ cho hai người lên tàu mới đi về.

Thiên Yết đã rời căn hộ từ lúc sáng, bảo là công ty có việc. Tôi vì còn muốn ngủ nên ở nhà.

Ai... Làm gì bây giờ ?

Tôi sẽ kể cho mọi người nghe về chuyện kia vậy.

Lúc tôi được ra viện, trên đường về nhà, Thiên Yết nói không phải là tai nạn, vì thang máy vừa được bảo trì tuần trước. Vậy suy ra, tai nạn kia là do người khác gây ra, mà nghi vấn lại đặt vào những người lên tầng trên dạo gần đây. Ừm, là hai người bảo vệ, một vài nhân viên tầng dưới và Lương Bích. Lúc đó vẫn chưa xác định được thủ phạm là ai, cho nên vụ việc tạm gác lại. Vài ngày sau, từ đâu ra lại có thêm một người bảo trì thang máy đến công ty do nghe được việc tôi bị kẹt trong thang máy, đến hỏi thăm tình hình. Anh ta kể lại, lúc anh ta và cậu thực tập kiểm tra thang máy, không thấy có điều gì bất thường. Mọi việc lại lâm vào bế tắc cho đến khi cậu thợ kia ngay ngày hôm sau đến trình diện.

Thiên Yết trực tiếp tiếp chuyện, cậu ta chắc vì sợ (?) nên khai ra tất cả. Cậu ta đưa ra một khoản tiền không nhỏ, rồi bắt đầu kể lại sự việc. Có một người đã đưa tiền cho cậu ta, bảo rằng hãy làm như thế nào mà thang máy có thể dừng đột ngột khi tôi đang sử dụng. Cậu ta ban đầu từ chối, nhưng sau đó lại nhận lời. Cậu ta nói với bảo vệ là thang máy cần được sửa đôi chút, nên nghiễm nhiên được vào. Sau đó lên tầng trên, đợi cho đến lúc người đó ra hiệu thì ngắt nguồn điện, rồi để bảng bảo trì, sau đó đi thang bộ xuống tầng hầm rồi đi ra khỏi công ty trước khi bị phát giác.

Khi hỏi cậu ta là ai đã sai, thì cậu ta nói đó là một người phụ nữ, rồi miêu tả.

Mọi chuyện vỡ lở.

Người sai cậu ta làm vậy là Lương Bích, sau đó cô này bị đuổi khỏi công ty, mặc cho bố cô ta có nói gì đi chăng nữa. Cổ phiếu ông ta mua quả rất lớn, nhưng lại không lớn bằng Thiên Yết, cho nên tiếng nói của ông ta không có tác dụng.

Sau chuyện đó, thì mối quan hệ giữa tôi và Thiên Yết phần nào tốt hơn đáng kể, nếu như không phải nói là quá tốt ==

Suốt ngày bị kéo qua nhà bên kia, riết tôi cảm thấy bên kia mới giống nhà của mình, tối nào cũng bị kéo qua bên đó ngủ, ôm ôm ấp ấp, nếu tôi không chịu thì sẽ dùng vũ lực, ỷ lớn hiếp nhỏ == Đồ..

*Ring ring*

Điện thoại hiển thị tên Thiên Yết.

Ầy, vừa nhắc.

"Em thay đồ rồi đi ra nhé, anh đợi ngay dưới này"

- Làm gì ?

"Xuống đi, anh chở em đến nơi này."

Tôi nhanh chóng thay đồ, rồi bước xuống. Thiên Yết đã chờ tôi ở dưới, khuôn miệng vẫn mỉm cười.

- Lên xe đi.

Tôi bước vào chỗ ghế phụ, rồi chúng tôi khởi hành. Xe chạy qua địa phận nội thành, rồi đến vùng ngoại thành khá hẻo lánh. Thiên Yết dừng xe bên dọc đường, rồi nắm tay tôi bước xuống chỗ cánh đồng.

Hương thơm của hoa thoang thoảng xộc vào mũi tôi, hương cỏ man mát cũng thật dễ chịu. Thiên Yết buông tay tôi, rồi tự mình đi xuống. Tôi ngó quanh, thấy một gốc cây đại thụ, bên cạnh còn có một chiếc ghế gỗ dài.

Khung cảnh sao quen quá, nhưng tôi lại không nhớ mình đã gặp ở đâu..

Thiên Yết đi ra giữa cánh đồng, quay lưng lại với tôi. Anh ta mặc chiếc áo sơ mi đen, mái tóc đen ngắn theo gió mà lay động..

Khoan, tôi nhớ ra rồi..

Đây là khung cảnh trong giấc mơ của tôi... Vậy người đứng đó là..

Tôi ngơ ngẩn nhìn, đến khi nghe thấy Thiên Yết gọi tên tôi mới bừng tỉnh và chạy lại..

- Sao cứ đứng nhìn anh thế hả ? Anh đẹp trai lắm mà đúng không ?

- Ừm..

Có vẻ như anh ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý nghe tôi phản bác, nhưng không ngờ tôi lại đồng ý, cho nên có hơi ngớ người ra.

- Sao anh tìm thấy chỗ này vậy ?

- Này là anh tự tìm ra đó, một lần áp lực quá nên lái xe kiếm chỗ giải sầu, phát hiện ra nơi này. Đẹp đúng không ?

Tôi gật đầu, nhìn ngắm xung quanh..

- Thật ra hôm nay anh đưa em đến đây là có việc, đưa tay trái lên đi.

Tôi nâng tay trái mình lên, rồi Thiên Yết đeo vào ngón áp út của tôi chiếc nhẫn. Tôi ngớ người, đây không phải là..

- Anh chưa cầu hôn em lúc này đâu.

Thấy tôi nhìn, Thiên Yết gãi đầu nói tiếp.

- Anh sẽ đợi, đợi đến khi nào em tin tưởng anh hoàn toàn. Lúc đó cũng chưa muộn..

Anh ta vòng tay qua ôm tôi, đặt cằm lên đỉnh đầu tôi. Tôi cũng vòng tay qua thắt lưng của anh ta, hỏi nhỏ:

- Sao anh lại nghĩ là tôi không tin tưởng anh ?

- Đó, xem giọng điệu của em kìa, cứ như ghét anh cực kì ấy..

Ra là anh ấy để ý cách xưng hô. Vậy..

- Không. Em tin anh mà..

Cảm giác thật không tệ.. Không sến sẩm như tôi đã nghĩ..

- Cự Giải ? Nói lại lần nữa xem nào.. Anh không có nghe rõ..

Cái bản mặt thiếu đấm này.. Được, anh muốn nghe thì tôi sẽ cho anh nghe..

- Em thích anh !

- Lần nữa xem nào ? Anh vẫn nghe không rõ..

- Em yêu anh !

- Ê không được, câu đó phải để anh nói trước ! Anh yêu em !

- Vậy là anh có nghe, vậy còn đòi tôi nhắc lại làm gì ?

- Ây thôi mà, chữ "em" kia dễ nghe biết bao nhiêu..

Tôi không nói gì, chỉ cười rồi chìa tay ra.

- Anh đưa chiếc nhẫn kia đây !

Thiên Yết móc từ trong túi áo ra chiếc nhẫn bạc khác, to hơn cái của tôi đang đeo, nhưng nhìn không thô, trái lại còn rất đẹp.

- Đưa tay của anh đây !

Tôi đeo chiếc nhẫn đó vào ngón áp út kia, rồi tự mình cảm thấy thỏa mãn.

- Vậy cứ xem như là em tin tưởng anh đi !

Hai người chúng tôi cùng nhìn nhau mỉm cười, ngã xuống bãi cỏ, tay nắm tay.

Cuộc sống sau này khó khăn hay sung sướng, chính con người cũng không biết được.

Chúng tôi không hứa hẹn, vì trong tâm đều tin tưởng người kia sẽ không rời bỏ mình, sẽ không buông tay lúc hoạn nạn, sẽ cùng bên nhau tận hưởng hạnh phúc. Dù không chắc có thể bên nhau dài lâu hay không, nhưng những ngày tháng bên nhau, trước đây hay sau này, tôi đều trân trọng.

- Ừ, tôi thích anh đó !

= CHÍNH VĂN HOÀN =

Sao nà :"> Chính văn hoàn rồi nha, nhưng vẫn còn ngoại truyện :">

Cảm ơn vì đã theo dõi bộ truyện này của mình :">

Chờ ngoại truyện nha :"> Yêu các bạn :* :* :*

Continue Reading

You'll Also Like

218K 19.8K 76
"Cô biết đấy, mục đích đi gym của tôi là để trông hot khi khoả thân." Jack Harte nháy mắt nhìn tôi, khoé miệng mèo nhướn lên đầy cười cợt. *truyện c...
11.2K 388 10
- Tâm trạng của một kẻ thất tình :)) - Thất bại trong tình yêu một phía lẫn hai phía - Đọc để thấy được an ủi - Đọc để nhận được sự đồng cảm
146K 12.6K 36
Tuyển thủ Chovy dính tin đồn hẹn hò với Goat??? Riel or fake? Chỉ có Faker thôi!
76.1K 4K 11
Vẫn thương cậu, chỉ là tôi giấu nó thôi :)