[Longfic] [Thiên Yết - Cự Giả...

By Kuri__

141K 10.8K 1.5K

Tác phẩm thứ năm của Kuri ! Là điềm văn nha~ Cảm ơn mọi người đã luôn quan tâm và theo dõi những câu chuyện c... More

Một
Hai
Ba
Bốn
Năm
Sáu
Bảy
Tám
Chín
Mười
Mười một
Mười hai
Mười ba
Mười bốn
Mười lăm
Mười bảy
Mười tám
Mười chín
Hai mươi
Hai mươi mốt
Hai mươi hai
Hai mươi ba
Hai mươi tư
Hai mươi lăm
Hai mươi sáu
Hai mươi bảy
Hai mươi tám
Hai mươi chín
Ba mươi
Ba mươi mốt
Ba mươi hai
Ba mươi ba
Ba mươi tư
Ba mươi lăm
Ngoại truyện 1: Thiên Yết
Ngoại truyện 2
Ngoại truyện 3
Lời cuối truyện (a.k.a lảm nhảm) =)))
PR shot mới !

Mười sáu

3.2K 290 38
By Kuri__

Tôi núp lùm ngay chỗ bụi cây, ngó qua ngó lại. Hôm nay đi làm cũng coi như là thành công tránh mặt đi, da mặt tôi mỏng lắm, nhất là sau khi đối mặt với chuyện tối hôm qua, tôi không còn can đảm gặp anh ta nữa...

Mấy người nhăn măt cái gì ? Hả ? Hả ? Mấy người phải rơi vào hoàn cảnh của tôi rồi mấy người mới biết, huhu, đều là do tôi chủ quan mà TT^TT

Ừm... Xung quanh không có bóng dáng của anh ta lẫn chiếc xe đó, tôi vội cúi người chạy nhanh vào bến tàu điện ngầm.

Phù, cũng may là không gặp anh ta. Tôi phải cố gắng về nhà càng nhanh càng tốt, cố thủ luôn trong phòng. Đến sáng mai thì lại ló đầu ra ngoài đi làm tiếp. Dù sao tôi cũng không tin một người như anh ta có thể đứng chờ tôi ngoài cửa cả đêm.

Lại nói về chuyện hôm nay, mấy cô thư ký lại rầm rộ lên chuyện anh ta đi công tác về:

- Giám đốc về rồi kìa !

- Oa, Giám đốc giải quyết xong công việc một tuần chỉ trong 5 ngày đó~

- Ôi~

Tuy nhiên, nếu tôi bẻ hướng nhìn của thư ký về Giám đốc thành của các nam nhân viên thì:

- Haizz... Giám đốc lại về rồi...

- Giám đốc là kẻ thù của tụi mình. Vì Giám đốc làm tụi mình ế.

...

Hu, suốt cả ngày hôm nay đi đâu cũng nghe thấy chủ đề Giám đốc hết trơn á. Tàu điện ngầm vẫn đông như mọi khi. Tôi vẫn chen chúc và may mắn tìm được cho mình một chỗ ngồi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bây giờ tôi đang đứng trước cửa thang máy.

Chỉ còn một quãng đường rất ngắn nữa thôi, tôi sẽ an toàn cuộn tròn trong ổ chăn của mình.

Sắp xuống rồi... 5... 4... 3... 2... 1... G...

Tôi ung dung bước vào, còn ngâm nga một giai điệu ngẫu nhiên. Hihi, thế là thoát.

.

.

.

... Tôi lầm rồi. Lầm tưởng nặng nề thật rồi.

Lúc tôi đang tìm trong túi xách hỗn độn của mình chìa khóa nhà, tôi nhận ra...

Mình đã quên chìa khóa nhà ở công ty rồi...

Được rồi tôi ổn mà ._.

Trong lúc tôi đang loay hoay tìm cách vào nhà thì có một vòng tay từ đằng sau ôm chầm lấy tôi.

- Sao lại đứng ở ngoài này ? Trời lạnh đó.

Tôi đứng hình một hồi rồi cũng nhận ra, đây là giọng nói của tên kia. Tôi vùng vằng đẩy ra nhưng lại bị xoay ngược lại ôm tiếp =='

- Q... Quên chìa khóa... - Tôi lắp bắp vì vẫn còn bài xích vụ tối qua. Nhưng trong tình cảnh này, chỉ có anh ta mới giúp được tôi...

- Qua nhà anh đi.

- Nhưng mà...

- Một là qua nhà anh, hai là ở ngoài này chết cóng.

Tôi chọn cách thứ nhất vậy.

Bước vào nhà anh ta, tôi cũng chả thấy mới mẻ gì cho cam. Vì sáng hôm nay, tôi mới vừa lẻn ra khỏi đây mà ._.

AAA... Sao chuyện đó cứ ám ảnh tâm trí tôi không vầy nè.

Nhưng có vẻ anh ta không để tâm đến chuyện hôm qua, nên tôi cứ gạt nó qua một bên.

Thiên Yết lấy cho tôi ly nước, rồi hỏi chuyện:

- Vậy tối nay tính sao ?

- Tôi không biết.

- Cần thợ sửa khóa thì anh gọi.

- Không cần đâu. Tốn tiền lắm.

- Tốn tiền anh chứ đâu tốn tiền em ?

- Khỏi. Tôi ra ngoài kiếm đại cái nhà nghỉ nào ở lại một đêm là được.

- Không được !....

Sau đó, chốt lại vẫn là tôi ở nhà tên đó tối nay =='

Huhu, tôi không muốn sự việc tối qua lại tái diễn đâu...

Ăn cơm xong, tôi lò dò đi ra ngoài mé phòng khách kiếm bộ sách hôm qua đọc dở. Cầm quyển sách lên, tôi lại nhớ đến chuyện ngày hôm qua...

Thôi đừng nhắc nữa ._.

Mấy người hỏi cơm ở đâu ra á ? Thì tôi và anh ta cùng nhau nấu cơm mà ăn thôi. Sao, có gì lạ à ?

Tôi làm việc tôi, anh ta làm việc anh ta, chẳng mấy chốc đã đến giờ đi ngủ. Phân chia thế nào đây ?

- Anh ngủ ngoài sofa đi ! Cho tôi nằm giường !

- Nhưng mà cái này là nhà anh mà ! Ít ra phải là em ngủ ở ngoài đó chứ !

- Anh không biết nhường khách hả ?!

...

Giằng co một hồi, cuối cùng tôi cũng được nằm giường...
.

.

.

... nhưng là chỉ phân nửa cái giường thôi. Nửa còn lại là của anh ta.

Hôm nay tôi phải tỉnh táo mới được.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Dù vậy, cho đến nửa đêm, tôi vẫn thức dậy vì lạnh.

Tay tôi quơ quơ trên giường kiếm chăn thì bị một bàn tay khác bắt lấy.

- Hôm nay không ôm nữa à ?

Anh ta đang lười nhác cầm lấy cổ tay tôi, mắt vẫn nhắm nhưng sao lại có vẻ như biết hết mọi chuyện. Mà khoan... hôm nay không ôm...

Té ra anh ta biết hết mọi chuyện, chỉ ém nó làm ra vẻ vô tội thôi ==' Mặt tôi nóng ran lên, vùng tay ra rồi hướng phòng khách đi thẳng.

- Tôi ra ngủ sofa.

- Ngủ sofa ê mình lắm đó. Lỡ ngày mai em lên công ty than mỏi người thì đồng nghiệp nghĩ thế nào ?

Để tôi nghĩ đã... Bây giờ trong công ty đang lan tin đồn tôi hẹn hò với Giám đốc, mà anh ta cũng không lên tiếng phủ nhận, vậy nghĩa là cả công ty cho là chúng tôi sống chung. Mà mỏi người...

- Thôi suy nghĩ nhiều làm gì, vào đây ngủ với anh cho khỏe.

Lúc tôi đang dần suy ra cái vấn đề mà anh ta nhắc tới, thì thân người đã bị ôm từ phía sau rồi nhấc bổng lên giường. Và tình hình chính xác hiện giờ là...

Ây mà khoan, tại sao tôi phải kể với mấy người ? Tôi không muốn kể đâu ><

Cái gì ? Lỡ kể rồi kể cho tới cùng luôn hả ?

Huhu, tóm lại là tôi bị anh ta ôm lại bắt ngủ chung đó. Cằm anh ta còn gác lên đầu tôi nữa kìa. Tôi vùng vẫy nhưng chỉ nghe thấy tiếng thì thầm trong cổ họng.

- Ngoan, đừng nháo.

Giọng điệu nghe có vẻ rất mệt mỏi đi. Thêm nữa, lúc nãy tôi cũng thấy ngay bọng mắt anh ta có quầng thâm, tuy mờ nhạt nhưng nếu chú ý kỹ sẽ nhìn thấy. Thời điểm cuối năm là thời điểm nhạy cảm, các công ty đều phải hoàn thành các dự án dang dở của mình. Tôi suy nghĩ một hồi rồi cũng để yên cho anh ta ôm, vì cũng đã hi sinh nhiều sức lực cho công ty quá rồi.

Suy nghĩ đợi anh ta ngủ say rồi sẽ lách ra ngủ riêng của tôi cũng không thực hiện được. Chỉ được một lúc sau, tôi cũng cảm thấy buồn ngủ, hai con mắt không thể nào mở lên, đành phải vùi sâu trong cái ôm mà ngủ, dựa vào thân nhiệt của anh ta làm ấm mình.

Cảnh tượng tối hôm qua lại lặp lại... Nhưng trong giây lát, tôi còn muốn được như thế này mãi... Tôi kì lạ quá nhỉ ?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

>< Ai vớt Kuri ra khỏi đây đi huhu =(((

Continue Reading

You'll Also Like

67.4K 5.1K 22
Bìa: ảnh của Photographer người Trung Quốc trên Facebook chưa rõ (chưa có permission, rất xin lỗi ạ) /// des by me. Một con béo lùn và một thằng mét...
33.7K 2.4K 73
Bộ truyện này mình viết ra để tường thuật lại công cuộc theo đuổi crush của mình. Trải qua bao nhiêu sóng gió nhưng vẫn chưa đến hồi kết. Crush của...
488K 40.5K 93
Top: Gemini - Bot: Fourth Một fic mới nữa dành cho hai bạn. Chốn nhỏ này đã được mình ấp ủ và bây giờ sẽ được mình xây dựng lên. Lưu ý: Không được ma...
212K 7.9K 12
CP: Tô Châu- Lục Sơn Do lớp trưởng "đáng ghét" suốt ngày ghi tên hắn vào mục "học sinh cần chăm hơn", Lục Sơn vì vậy mà ghét cậu vô đối. Thế mà Lục...