[HanHun] Hạnh Phúc Của Anh Ma...

By ooh_quynhanh

79K 6.6K 759

HẠNH PHÚC CỦA ANH MANG TÊN NGÔ THẾ HUÂN Tên cũ: Hôn thê trẻ con Đổi thành: Hạnh phúc của anh mang tên... More

Ep 1: Hôn ước
Ep 2: Động lòng
Ep 3: Công khai
Ep 4: Đêm đầu
Ep 5: Anh cần em
Ep 6: Công viên giải trí
Ep 7: Âm mưu
Ep 8: Âm mưu 2
Ep 9: Yêu
Ep 10: Ghen
Ep 11: Nhẫn
Ep 12: Bất ngờ
Ep 13: Cô dám quyến rũ chồng tôi
Ep 14: "Đánh" ghen
Ep 15: H
Ep 16: "Hacker" bị bắt
Ep 17: Sự sống mong manh
Ep 18: Đấu tranh cùng thời gian
Ep 19: Trở về từ cửa môn quan
Ep 20: Nước mắt tiểu mỹ nhân
Ep 21: IQ đại mỹ nam
Ep 23: Rời khỏi Lộc Hàm
Ep 24: Tự tử
Ep 25: Trầm cảm
Ep 26: Những đóa hoa hồng
Ep 27: Hồi phục
Ep 28: Sói đói
Ep 29: Lạc
Ep 30: Đinh Sở Anh
Ep 31: No.1
Ep 32: H
Ep 33: Đến trường
Ep 34: Phần thưởng đặc biệt
Ep 35: Mỹ Nam toàn diện
Ep 36: Đinh Sở Anh Knock out
Ep 37: Mơ
Ep 38: Đặng Nhất Bảo
Ep 39: Ghép đôi
Ep 40: Sốt
Ep 41: H
Ep 42: Thế Huân có baby
Ep 43: Bắt đầu của sự kết thúc
Ep 44: Anh nhớ em
Ep 45: Tìm thấy Ngô Thế Huân
Ep 46: Yêu đến đau lòng
Ep 47:END
Mại dzô!!!

Ep 22: Lạnh nhạt

1.5K 127 8
By ooh_quynhanh

 Sáng hôm sau

Lớp 12C6

- YA NGÔ THẾ HUÂN, SAO HÔM QUA NHÀ NGƯƠI NGHỈ HỌC

 Thế Huân vừa bước vào lớp đã phải đứng yên chịu trận, hứng nguyên trận mưa axit phun xối xả vào mặt của Nghệ Hưng siêu cấp đáng yêu. Cậu giả vờ mếu mếu

- Hôm qua, mình bị con gái của hiệu trưởng ức hiếp đấy, Hưng Hưng cậu có thấy mình tội nghiệp không?

- Tội cái con khỉ ... Cậu dùng 'Nước mắt tiểu mỹ nhân' để cho Lộc Hàm giết chết con ả kia chứ gì? Mình biết thừa đấy nhá! 

- Woaa ~~~ Hưng Hưng cậu biết nhiều thật đấy, xem ra độ nhiều chuyện của cậu đã đạt tới level max, chắc phải phong cho cậu thành "Đại tướng nhiều chuyện"

 Thế Huân cười cười nói nói mà không hề để ý tới sắc mặt đang dần tối đi của Nghệ Hưng. Cậu cứ thế mà thao thao bất tuyệt

- Hay là cậu thích chức "Thái sư thời sự" hơn, mình thấy tên nào cũng hợp với cậu á

- N.G.Ô.T.H.Ế.H.U.Â.N

 Nghệ Hưng nghiến răng nghiến lợi nhìn Thế Huân bằng con mắt hình "viên kẹo". Nhận thấy tình hình không ổn Thế Huân chạy cái "vèo~~~" đi mất tích

 Trong lúc chạy nạn Thế Huân có nghe qua vài lời bàn tán của học sinh trong trường. Nghe đâu hiệu trưởng cũ đã bị cắt chức. Đứa con gái Điền Thiệu Liên của ông ta sau khi bị cắt đứt tay chân và móc mắt thì được mang về nhà nhưng đã chết.

 Mọi người ai cũng rùng mình. Dám chắc không ai cả gan đắc tội với Ngô Thế Huân nữa. Nếu không chết như chơi.

 Lộc Hàm quả là tàn nhẫn!!!

________________________________________________________________

 Giờ ra về

 Lớp học lúc này chỉ còn Thế Huân và Nghệ Hưng. Bỗng nhiên xuất hiện một bóng dáng cao ngạo, một thân tây trang đen, mái tóc nâu vàng vuốt ngược, khuôn mặt góc cạnh nam tính. Anh ta lên tiếng gọi:

- Hưng nhi

- Phàm ~~~

 Nghệ Hưng quay lại thì thấy Ngô Diệc Phàm liền thập phần vui vẻ. Cậu chạy tới nhảy bổ vào lòng anh mà nũng nịu

- Phàm ~~~ Anh tới đón em sao?

- Phải, anh tới đón em cùng đi ăn tối luôn ... ngoan, về thôi

- Được a~~~

 Thế Huân nhìn hai người họ thân mật, môi bĩu ra tỏ vẻ khinh thường. Cậu còn đứng đây mà hai người họ lại như vậy, cậu mà không có ở đây chắc họ còn âu yếm dữ dội nữa. Tự nghĩ mà rùng mình.

- A ~~ Huân Huân cậu có đi cùng luôn không?

- Em ấy phải về nhà làm vợ hiền rồi _ Diệc Phàm giở giọng trêu chọc

- Ừa ~~Hai người đi vui, em về để ai đó làm chồng tốt _ Thế Huân liếc xéo Diệc Phàm

- Vậy mình và Diệc Phàm về trước nha, bye

- Bye

 Nghệ Hưng đi được một lúc thì Thế Huân cũng ra về luôn. Bước ra khỏi cổng trường, Thế Huân bắt gặp một người con trai đang say khướt, ngồi dựa vào tường, miệng không ngừng kêu tên ai đó. Thế Huân bước tới gần hơn thì phát hiện đó chính là bạn học hồi cấp 2 của mình - Đường Tiểu Tinh.

- T...Tiểu Tinh, cậu làm sao lại say như thế này? Cậu có sao không?

 Đường Tiểu Tinh ngẩng mặt nhìn Thế Huân rồi bất giác khóc rống lên, bộ dạng vô cùng thống khổ. Anh ta đột nhiên ôm chầm lấy Thế Huân, khiến cậu có chút bối rối

- Cậu làm sao thế?

- M...Mình vừa mới chia tay với Nguyệt Vân

 Nguyệt Vân? À, Từ Nguyệt Vân - cô nàng hoa khôi hồi cấp 2, nhìn mặt thì cũng khá xinh nhưng quá chảnh chọe. Còn nói về Đường Tiểu Tinh ... cậu ta cũng khá đẹp trai đó chứ, học hành cũng không tệ, gia cảnh lại khá giả. Thế sao Nguyệt Vân lại chia tay với cậu ấy nhỉ???

- Hai người làm sao lại chia tay?

- Cô ấy nói mình bất tài không lo nổi cho cuộc sống của cô ấy, cô ấy chia tay mình để quen với thiếu gia của một tập đoàn lớn

- Quá đáng thật, cô ta dám như thế luôn sao, đúng là tham sang phụ khó ... mà cậu cũng đâu có khó  khăn gì, gia đình cậu cũng giàu quá trời luôn đấy thôi, cô ta còn muốn gì nữa, đồ tham lam, bởi vậy cậu đừng có yêu cái thể loại như cô ta nữa, chia tay sớm bớt đau khổ, loại người như cô ta thế nào cũng gặp quả báo, cậu thấy mình nói có đúng không?

 Thế Huân tuôn một tràn, đến khi nhìn xuống thì đã thấy Đường Tiểu Tinh thiếp đi trên vai mình. Cậu chợt nhận ra mình không biết nhà của anh ta. Bây giờ biết mang anh ta đi đâu. Nhà cậu? Không được, Lộc Hàm làm sao đồng ý. Thôi thì mang tới khách sạn đỡ vậy.

 Không nghĩ ngợi gì thêm, Thế Huân đỡ Tiểu Tinh đứng dậy rồi gọi một chiếc taxi mang anh ta đến khách sạn gần đó. Nhưng cậu không ngờ rằng, những việc cậu vừa làm đã lọt vào tầm mắt một người.

________________________________________________________________

 Biệt thự Hàm Huân

 Sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ đưa người bạn của mình đến khách sạn cậu trở về biệt thự. Đi vào phòng khách cậu bắt gặp Lộc Hàm đang ngồi uống trà, gương mặt tỏ vẻ tức giận. 

- Ông xã a ~~~ Lúc nãy Diệc Phàm tới đón Hưng Hưng đấy, em thật ghen tị

 Thế Huân định bước tới gần Lộc Hàm nhưng anh đã kịp đứng lên, không thèm nhìn cậu lấy một cái rồi đi thẳng lên lầu. Cậu không thể nào tin vào mắt mình nữa, Lộc Hàm lạnh nhạt với cậu. Hốc mắt đã sớm đỏ lên, cậu ngẩng mặt lên để ngăn dòng nước ấy chảy ra.

 Tới giờ ăn, Thế Huân nhìn Lộc Hàm mỉm cười, cậu gấp một miếng thịt bỏ vào chén của anh, nói giọng ngọt ngào:

- Ông xã a ~~~ Anh thật ốm, ăn nhiều chút nhé!

 Lộc Hàm không nhìn cậu cũng không trả lời. Đẩy chén cơm sang một bên, lạnh lùng nói với quản gia Ninh.

- Mau đổi chén cơm khác cho tôi

 Thế Huân mở to mắt ra nhìn Lộc Hàm, sau đó lại cúi gầm mặt xuống. Bữa cơm hôm nay thật tệ, nó có thêm một vị mặn rất đặc trưng, phải chăng đó chính là nước mắt.

 Tối đó, Lộc Hàm không ngủ cùng cậu. Trong đêm tối chỉ còn bóng dáng cô độc của cậu trên chiếc giường to lớn. Nước mắt không kìm được mà chảy ra, đẫm ướt cả một bên gối.

 Ngày hôm sau, sau khi đi học về, dùng cơm trưa xong, cậu đã xuống bếp, mần mò với một đống nguyên liệu, nào là bột, trứng gà, đường, muối, sữa, cacao ...Thế Huân chính là muốn làm một chiếc bánh thật ngon để cho Lộc Hàm, mong rằng anh sẽ thay đổi thái độ với cậu.

 Đây là lần đầu tiên cậu xuống bếp nên có chút bối rối, vụng về. Trong lúc tìm kiếm nguyên liệu cần dùng cậu đã sơ ý để tay chạm trúng lưỡi dao bén nhọn. Ngón tay chảy máu nhiều khiến cậu đau đến muốn khóc. Cùng lúc đó Lộc Hàm đi ngang phòng bếp, Thế Huân vui mừng nũng nịu nói với anh:

- Ông xã a ~~~ Tay em bị chảy máu, đau quá!!!

 Lộc Hàm lạnh lùng liếc qua rồi bước đi mà không nói lời nào. Trong ánh mắt của anh ngay cả sự thương hại cũng không có. Khi hình ảnh của Lộc Hàm dần khuất sau bức tường, cậu cúi gầm mặt mà khóc nấc lên mặc kệ cho ngón tay đang đau rát.

- Hức...hức...đây là kết thúc của mình sao???...

_______________________________________________________________________

Hồi ta rảnh ta đăng chap nữa

Mấy nàng đọc xong nhớ góp ý + vote để ta có thêm tinh thần nhe!!!

Sau đây là chuyên mục quảng cáo truyện. "Yêu là yêu ... Thế thôi!" ... mọi người hãy đọc nhé!!!

Lưu ý: truyện đó không phải của ta, và nhân vật chính cũng không phải EXO

 #Quỳnh_Anh

Continue Reading

You'll Also Like

157K 6.9K 50
lichaeng
2.1K 280 10
MileApo Shortfic-đang cập nhật •Thể loại: chủ nhà hàng-nhân viên, nhẹ nhàng tình cảm chứ ko máu chó giật gân đồ đâu, có nhiều đoạn nói về ẩm thực. •A...
99K 5.9K 23
- Vậy bạn quái vật, à không, bạn Park Chanyeol thân mến, cho mình hỏi căn tin nằm ở chỗ nào vậy? Kết quả......Anh ta phá lên cười. - Có thế chứ...
124K 5.3K 11
CP: Tô Châu- Lục Sơn Do lớp trưởng "đáng ghét" suốt ngày ghi tên hắn vào mục "học sinh cần chăm hơn", Lục Sơn vì vậy mà ghét cậu vô đối. Thế mà Lục...