Chương 91: Anh nhớ em rồi

446 66 1
                                    

Diệp Tả Dữu nhắm mắt, lẳng lặng cảm nhận hai giây, xác định được vị trí của tất cả đồng đội.

Hơi tính toán một chút, khoảng cách của Tạ Nghị với hồ Balhhask thế mà lại xa nhất.

Diệp Tả Dữu nghĩ đến đây, nghiêng đầu nhìn về phía Hạ Lỗi chỉ cách cậu vài km.

Tống Dục An có thể đi đến nơi này, ít nhất cần thời gian hai ngày.

Là một mình đợi Tống Dục An đến, hay là cùng Hạ Lỗi đợi?

Diệp Tả Dữu cũng chỉ do dự hai giây, đã đưa ra quyết định.

Bỏ đi.

Vấn đề của Hạ Lỗi và Tạ Nghị còn chưa giải quyết rõ ràng, Hạ Lỗi còn thật phải đợi cùng cậu, có lẽ đợi không đến vài ngày sẽ bắt đầu nóng ruột.

Vẫn là nghĩ cách đề anh ta đi tìm Tạ Nghị vậy.

Diệp Tả Dữu đưa ra quyết định, đi về phía hồ Balkhash.

Muốn đến hồ Balkhash, phải đi qua khu rừng rậm.

Mùa đông ở địa cực đã đến, gió lạnh thổi lên mặt đau thấu xương, nhưng Diệp Tả Dữu giống như là không cảm nhận được vậy, nếu không phải sợ khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy, cậu thậm chí còn dịnh cổ lớp áo da gấu dày trên người xuống.

Quá gây trở ngại cho hành động của cậu.

Có điều Diệp Tả Dữu vẫn còn có chút vui vẻ, bây giờ cậu thế mà còn ghét bỏ quần áo nặng nề.

Nếu như đổi lại là trước đây, cậu sẽ cảm thấy quần áo trên người quá mỏng.

Quả nhiên sau khi tôi thể liền tốt hơn.

Ấu tể ở trong lòng Diệp Tả Dữu một lúc, cũng thích ứng với nhiệt độ ở địa cực.

Nó vốn dĩ là gấu trúc sống ở nơi có độ cao hơn so với mực nước biển, lông dày, không hề sợ gió tuyết.

Diệp Tả Dữu đặt nó xuống đất xong, nó liền vui vẻ lặn lộn trên tuyết.

Diệp Tả Dữu vừa đi về phía trước, vừa không thể không quay đầu giục ấu tể.

Nó quá thích tuyết, đầu chôn vào trong tuyết, thế mà không muốn chui ra.

Diệp Tả Dữu nhìn thấy có chút bất đắc dĩ.

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp lại bị dễ thương đến tan chảy.

[Rất lâu rồi không nhìn thấy nhóc con!]

[Hu hu hu hu hu hu hu bảo bối của tôi đáng yêu quá!]

[Thích nhóc con!]

Vốn dĩ còn một đoạn đường không tính là dài, nhiều nhất là đi thêm nửa tiếng, mà lúc này Hạ Lỗi cũng đến phụ cận rừng cây.

Hôm nay còn chưa bắt đầu có tuyết rơi, cho nên dấu chân Diệp Tả Dữu để lại trên nền tuyết vô cùng rõ ràng, anh ta chỉ cần đi theo dấu chân của Diệp Tả Dữu đi về phía trước, không bao lâu đã thấy Diệp Tả Dữu ở bên cạnh hồ.

"Anh Diệp!" Hạ Lỗi gọi một tiếng.

Diệp Tả Dữu quay đầu: "Ở đây rất thích hợp hạ trại."

Bệnh mỹ nhân dựa vào thông linh nổi tiếng ở trò chơi sinh tồnWhere stories live. Discover now