Q.1 - Chương 19.

1.9K 88 1
                                    

Q.1 - Chương 19: Bữa tiệc ( hai )

Myungsoo nhìn Jiyeon đang hận không được anh ngay lập tức biến mất trước mặt cô, cười cười đi ra ngoài. Nhìn Myungsoo xoay người rời đi, Jiyeon lập tức nhìn về thức ăn ngon trên bàn. Cô buổi trưa ở khách sạn ăn rất ít vì rất nhức đầu, cơm tối chưa kịp ăn đã bị Myungsoo lôi đi hóa trang rồi, có thể nói cả ngày cô chưa ăn gì cả, bây giờ nhìn thấy thức ăn hai mắt sáng lên.

Bất chấp tất cả, Jiyeon giơ tay lên cầm muỗng húp canh, tướng ăn không hề ưu nhã gì cả, cùng với quần áo cô đang mặc thật không hợp tí nào, nhất thời canh nóng làm cô sặc, Jiyeon vỗ vỗ bên ngực, tìm nước uống để ngăn cơn ho khan của mình lại.

Chỉ thấy một ly nước trái cây xuất hiện trước mặt cô, Jiyeon cầm ly nước uống vào, thuận miệng nói:"Cám ơn."

“Em vẫn như trước đây, nhìn thấy thức ăn mình thích thì ăn nhanh rồi dễ dàng bị sặc.”

Nghe được giọng nói này, cô cả đời này không bao giờ quên, không sai, anh ta là Seungho .

“Tại sao là anh, còn có đừng nói trước kia của tôi. Tôi và anh từng có trước kia sao?” Jiyeon nhìn thấy Seungho , toàn thân như con mèo, giơ móng vuốt cứng rắn lên, tức giận nói.

Sau đó xoay người đi, trong lòng lẩm bẩm, hắn sẽ không đưa nước trái cây có độc chứ?! Seungho lập tức bắt lấy cổ tay của Jiyeon :"Đừng có như vậy được không?"

Seungho cầu xin.

“Lúc các người phản bội tôi, cùng nhau âm mưu đoạt tài sản của tôi thì nên nghĩ đến hôm nay, anh còn muốn tôi đối với anh thế nào nữa?”

Jiyeon bởi vì tức giận, âm thanh trở nên bén nhọn nói đến.'' Yeonnie , anh sai lầm rồi, có thể cho anh cơ hội không?"

Âm thanh khàn khàn của Seungho nói với cô, khi Jiyeon vừa vào cửa, Seungho đã chú ý tới cô, nhìn thấy cô mới biết mình nhớ nhung cô dường nào, mặc dù chỉ một ngày không thấy nhìn cô như con chim nhỏ nép vào bên cạnh Myungsoo , hắn cầm ly rượu trong tay như muốn nghiên nát, hắn biết hắn ghen tị, hơn nữa là nổi điên, phần tốt đẹp này từng thuộc về hắn nhưng tự tay mình đẩy cô ra xa, chờ đến khi cô còn ở một mình, Seungho không muốn chờ đợi nữa đi tới bên cạnh cô, nhìn cô giống như trước kia ăn rất gấp gáp, sợ cô sặc, liền cầm một ly nước tới.

“Anh có thể làm cho cha mẹ tôi sống lại sao? Không thể đúng không, giống như tôi vĩnh viễn không tha cho các người. Còn nữa, vợ chưa cưới của anh đâu rồi, Yoo tiên sinh như vậy là không tốt.”

Jiyeon giận vừa cười vừa nói, không ngờ cô lại quen biết một người không biết xấu hổ như vậy.

“Chỉ cần em chịu tha thứ cho anh, cô ấy không phải là vấn đề.” Seungho vui mừng nói, hắn cho là Jiyeon đang ghen, cô ăn dấm thể hiện cô còn để ý tới hắn không phải sao?

"Ha ha ha a ~~, được, chỉ cần anh đem công ty trả lại cho tôi, tôi có thể suy nghĩ cho anh một cơ hội, thế nào?” JIyeon cười nói.

"Anh, . . . . . . ." Seungho do dự, hắn không phải không nghĩ tới trả lại công ty cho cô, nhưng nếu không trả công ty cho cô thì cách thức duy nhất để nối hai người lại cũng không có, có lẽ bởi vì hắn vừa mới đứng ở trên đỉnh núi quyền lợi, nếu mất đi tất cả hắn không cam tâm, có lẽ hắn không chịu nổi tiền tài che mắt cho nên tìm lí do viện cớ cho mình mà thôi.

[ Longfic ] Bà xã , anh vô cùng cưng chiều em ! Myungyeon ver.Dove le storie prendono vita. Scoprilo ora