Chương 57: Khóa ở trong mộng

666 37 2
                                    

Tất cả lại trở về với yên tĩnh.

Những động tĩnh bất thường ngày ấy xảy ra ở Trấn Hồn Tháp, sau khi tra xét cũng không phát hiện ra dấu vết có người lẻn vào. Mặc dù khiến người có chút bối rối, nhưng rốt cuộc không xảy ra tai hoạ gì. Thanh Lan Đế chỉ tăng cường phòng vệ bốn phía, và chuyện này cũng bị che lấp.

Nhưng ngày ấy chân chính đã xảy ra chuyện gì, có lẽ chỉ có Khanh Dạ Ly tự mình trải qua mới biết.

Nguyệt Tâm Nhan mẫn cảm phát hiện ra, bầu không khí quanh hắn dường như nặng nề hơn.

Mặc dù Bách Thánh Tiết đã kết thúc, nhưng Thanh Lan Đế vẫn nhiệt tình mời sứ thần các nước lưu lại thêm mấy ngày nữa.

Trong một gian phòng riêng ở kinh đô, nam tử một thân quần áo trắng tinh vô cùng tuấn tú, trong tay cầm một chiếc quạt xếp có bức tranh miêu tả sông núi trên đó, vô cùng nhàn nhã, "Ta nói này, chúng ta có phải là huynh đệ hay không? Chẳng lẽ ngươi không thể kể ta nghe một chút về chuyện ngày ấy ngươi nhìn và nghe thấy hay sao?"

"Không có gì để nói." Khanh Dạ Ly thờ ơ nói, ngón tay dài trắng nõn cầm ly rượu lên, xoay nó trong tay trước khi đưa đến bên môi nhấp một ngụm.

Bách Lý Cơ Nhiên nhướng mày lắc đầu, vẻ mặt hiểu biết, "Không thích hợp. Ngày ấy ngươi đột nhiên biến mất, sau đó lại xuất hiện ở trong Trấn Hồn Tháp. Có phải có tuyệt thế cao thủ nào đó bên trong quyết đấu với ngươi, ngươi không nhìn thấy rõ động tác ra chiêu của họ hay không? Vì thế nên...... ngươi ngại mở miệng?"

Khanh Dạ Ly mang mặt nạ, vì thế không thể nhìn rõ biểu tình trên mặt, chỉ thờ ơ ngước mắt nhìn Bách Lý Cơ Nhiên một cái, biểu tình trong đôi mắt màu xanh lục có chút phức tạp, còn có chút một lời khó nói hết.

Hắn nhìn Bách Lý Cơ Nhiên giống như đang nhìn một kẻ chậm phát triển.

Bách Lý Cơ Nhiên bị nghẹn một chút trước ánh mắt hung dữ kia, ho nhẹ hai tiếng, "Thôi thôi, nếu ngươi không muốn nói vậy ta sẽ không hỏi nữa. Khi nào thì ngươi chuẩn bị quay về?"

Trong nháy mắt Khanh Dạ Ly liền nghĩ tới miếng vải nhiễm máu, ánh mắt tối sầm lại, "Có một số việc, còn chưa điều tra rõ."

"Ngươi vẫn muốn thử tìm nữ tử trên bức hoạ ở đây hay sao?" Bách Lý Cơ Nhiên lập tức hiểu ra tâm tư của hắn, "Điều này thật đúng là tìm kim đáy biển. Ta ở đại lục này tìm lâu như thế, đừng nói người tương tự như nàng ấy, ngay cả ánh mắt đặc biệt giống như ngươi nói cũng không có......"

Giọng nói đột nhiên im bặt.

Biểu cảm trên khuôn mặt của Bách Lý Cơ Nhiên đột nhiên sững sờ, có chút cổ quái không thể nào giải thích.

Khanh Dạ Ly có chút nghi ngờ nhìn hắn một cái, không biết vì sao hắn lại đột nhiên ngừng nói.

Bách Lý Cơ Nhiên giống như bị mắc kẹt trong đầu, nhớ tới một chuyện đã bị hắn quên đi, có chút kinh ngạc, "Ngươi đừng nói...... ta nhớ ra, ngày ấy trong Bách Thánh Tiết, thật ra ta phát hiện ra một thiếu nữ rất thú vị. Lúc ấy ta tò mò muốn xem tu vi của nàng một chút, kết quả linh thức đã bị công kích. Đối phương có lẽ không có ác ý, nếu không một kích như thế có thể biến ta thành đồ ngốc."

Khanh Vũ Phúc HắcWhere stories live. Discover now