Chương 123: Giải trừ nguy cơ

150 20 2
                                    

Dung Dật nghe thấy vậy thì tiếp nhận bình sứ trong tay thiếu niên, trong lúc lơ đãng đã chạm phải ngón tay của thiếu niên kia. Ngón tay lạnh lẽo, nhiệt độ không giống người thường.

Đối với điều này, hắn chỉ hơi sửng sốt một chút, không suy nghĩ quá nhiều.

Sau khi Liên Thiếu Kiệt ăn đan dược xong, quả nhiên trạng thái đã ổn định lại, sắc mặt xanh tím cũng dịu đi một chút.

Kim trưởng lão thấy vậy thì có chút khó tin, đứng dậy với vẻ mặt khiếp sợ nhìn thiếu niên trông rất xinh đẹp trước mặt, "Tiểu công tử, đan dược này của công tử có được từ đâu? Không ngờ lại kỳ hiệu như thế!"

Rõ ràng ông căn bản không nghĩ gì khác, chỉ cho rằng hắn đã gặp được kỳ ngộ tốt nào đó. Thiếu niên này nhìn qua chỉ mới mười mấy tuổi, thật sự khiến người ta không thể liên tưởng tới điều gì khác.

Khanh Vũ cong môi, nở nụ cười, nói giọng nhẹ nhàng, "Tại hạ bất tài, là một luyện dược sư."

Kim trưởng lão vừa nghe thấy vậy, hai mắt hổ trợn to, cảm thấy trong lòng kinh hãi, nhưng rất nhanh lại hỏi tiếp, "Công tử trẻ tuổi đầy hứa hẹn, không biết sư thừa ở đâu? Đan dược này chắc là tới từ lệnh sư!"

Ông rất muốn biết câu trả lời, bởi vì ông thật sự không tin thiếu niên này sẽ có năng lực như vậy.

Chỉ đáng tiếc, ông chú định phải thất vọng.

"Không môn không phái, chỉ là từ nhỏ ta cảm thấy hứng thú đối với luyện dược, vì vậy cũng hiểu được chút da lông." Khanh Vũ vô cùng khiêm tốn nói.

"Vậy không biết, ngươi có hứng thú với Phiêu Miểu Tông hay không?"

Những lời này vừa được hỏi ra, không chỉ Nghiêm trưởng lão ngây ngẩn cả người, thậm chí Dung Dật cũng có chút giật mình.

Trong số mười hai trưởng lão Phiêu Miểu Tông, có thể nói Kim trưởng lão là người bộc tính nhất, mắt cao hơn đầu, ngay cả nhi tử của bản thân mình cũng chưa từng để vào mắt. Trong toàn bộ tông môn, cũng chỉ có năm đệ tử đứng đầu kia, có thể nhìn thấy được khía cạnh thân thiện của ông.

Không phải là người tự cao tự đại, Kim trưởng lão chẳng những là luyện dược sư, hơn nữa còn nhận được huân chương luyện dược sư ưu tú từ hiệp hội luyện dược sư của đại lục Bạch Trạch, vì vậy ông tuyệt đối có tư cách cuồng ngạo. Mặc dù Dung Dật ngày thường luôn đấu võ mồm với ông, nhưng trong thâm tâm vẫn luôn kính nể vị tiền bối này.

Không ngờ thiếu niên vừa mới gặp lần đầu này lại có thể lọt vào mắt ông, đúng là hiếm thấy.

Lời mời đột ngột này khiến Khanh Vũ nhướng mày, vẻ mặt có chút thích thú, trầm ngâm một lát rồi nói, "Không lừa gạt tiền bối, ta vốn cảm thấy rất hứng thú với Phiêu Miểu Tông, chẳng qua những gì hôm nay ta nhìn thấy, trình độ của Phiêu Miểu Tông...... dường như khác xa với lời đồn."

Những lời này tuy có chút hoa mỹ, nhưng thể hiện rất rõ ý của nàng.

Kim trưởng lão cười vang, "Trình độ của Phiêu Miểu Tông đương nhiên không chỉ dừng lại ở những gì ngươi vừa nhìn thấy. Nói thật cho ngươi biết, cao thủ của Phiêu Miểu Tông, phần lớn đều đang rèn luyện bên ngoài chưa về, vì vậy đại hội thí luyện lần này, mục đích đầu tiên là muốn đào thải những đệ tử thực lực không tốt. Thứ hai, giống như ngươi đã nhìn thấy, đó là vì muốn ứng phó với mấy người tới không có ý tốt - Xích Địa Bát Ma."

Khanh Vũ Phúc HắcWhere stories live. Discover now