(Quyển 2)[Edit] Tuyệt thế thầ...

Por Ransilver

42.9K 3.5K 61

Tên truyện: Tuyệt thế thần y - Nghịch Thiên Ma Phi Tác giả: Tầm Mạt Ương Ương Editor: Diệp Lưu Nhiên Tình trạ... Más

Chương 201: Vạn Tượng Lâu xảo trá (2)
Chương 202: Vạn Tượng Lâu xảo trá (3)
Chương 203: Vạn Tượng Lâu xảo trá (4)
Chương 204: Vạn Tượng Lâu xảo trá (5)
Chương 205: Không hố chết ngươi được (1)
Chương 206: Không hố chết ngươi được (2)
Chương 207: Không hố chết ngươi được (3)
Chương 208: Không hố chết ngươi được (4)
Chương 209: Trưởng lão thật quỷ dị (1)
Chương 210: Trưởng lão thật quỷ dị (2)
Chương 211: Trưởng lão thật quỷ dị (3)
Chương 213: Hàn Thải Thải yêu diễm tiện hoá (1)
Chương 214: Hàn Thải Thải yêu diễm tiện hoá (2)
Chương 215: Hàn Thải Thải yêu diễm tiện hoá (3)
Chương 216: Hàn Thải Thải yêu diễm tiện hoá (4)
Chương 217: Huyết mạch hoả hệ (1)
Chương 218: Huyết mạch hoả hệ (2)
Chương 219: Huyết mạch hoả hệ (3)
Chương 220: Huyết mạch hoả hệ (4)
Chương 221: Ai da, không biết xấu hổ (1)
Chương 222: Ai da, không biết xấu hổ (2)
Chương 223: Ai da, không biết xấu hổ (3)
Chương 224: Ai da, không biết xấu hổ (4)
Chương 225: Ai da, không biết xấu hổ (5)
Chương 226: Mộ tiểu tước gia thanh danh đại chấn (1)
Chương 227: Mộ tiểu tước gia thanh danh đại chấn (2)
Chương 228: Mộ tiểu tước gia thanh danh đại chấn (3)
Chương 229: Mộ tiểu tước gia thanh danh đại chấn (4)
Chương 230: Mộ tiểu tước gia thanh danh đại chấn (5)
Chương 231: Có còn mặt mũi không? (1)
Chương 232: Có còn mặt mũi không? (2)
Chương 233: Có còn mặt mũi không? (3)
Chương 234: Có còn mặt mũi không? (4)
Chương 235: Có còn mặt mũi không? (5)
Chương 236: Ngược Phượng Vu Quy (1)
Chương 237: Ngược Phượng Vu Quy (2)
Chương 238: Ngược Phượng Vu Quy (3)
Chương 239: Ngược Phượng Vu Quy (4)
Chương 240: Mộ Khinh Ca, ngươi có cần mặt không? (1)
Chương 241: Mộ Khinh Ca, ngươi có cần mặt không? (2)
Chương 242: Mộ Khinh Ca, ngươi có cần mặt không? (3)
Chương 243: Mộ Khinh Ca, ngươi có cần mặt không? (4)
Chương 244: Triệu hồi Mạch đại gia (1)
Chương 245: Triệu hồi Mạch đại gia (2)
Chương 246: Triệu hồi Mạch đại gia (3)
Chương 247: Triệu hồi Mạch đại gia (4)
Chương 248: Sờ mông Mạch đại gia (1)
Chương 249: Sờ mông Mạch đại gia (2)
Chương 250: Sờ mông Mạch đại gia (3)
Chương 251: Sờ mông Mạch đại gia (4)
Chương 252: Biểu ca nhà tước gia (1)
Chương 253: Biểu ca nhà tước gia (2)
Chương 254: Biểu ca nhà tước gia (3)
Chương 255: Biểu ca nhà tước gia (4)
Chương 256: Tra ra (1)
Chương 257: Tra ra (2)
Chương 258: Tra ra (3)
Chương 259: Tra ra (4)
Chương 260: Mạch đại gia "dắt chó" đi! (1)
Chương 261: Mạch đại gia "dắt chó" đi! (2)
Chương 262: Mạch đại gia "dắt chó" đi! (3)
Chương 263: Mạch đại gia "dắt chó" đi! (4)
Chương 264: Vào tháp khảo thí (1)
Chương 265: Vào tháp khảo thí (2)
Chương 266: Vào tháp khảo thí (3)
Chương 267: Vào tháp khảo thí (4)
Chương 268: Yêu nghiệt nhà ai thả ra? (1)
Chương 269: Yêu nghiệt nhà ai thả ra? (2)
Chương 270: Yêu nghiệt nhà ai thả ra? (3)
Chương 271: Yêu nghiệt nhà ai thả ra? (4)
Chương 272: Dược tháp đệ nhất nhân, Mai sư huynh (1)
Chương 273: Dược tháp đệ nhất nhân, Mai sư huynh (2)
Chương 274: Dược tháp đệ nhất nhân, Mai sư huynh (3)
Chương 275: Dược tháp đệ nhất nhân, Mai sư huynh (4)
Chương 276: Trả thù nhanh thật! (1)
Chương 277: Trả thù nhanh thật! (2)
Chương 278: Trả thù nhanh thật! (3)
Chương 279: Trả thù nhanh thật! (4)
Chương 280: Nàng mới là Đan sư cao cấp (1)
Chương 281: Nàng mới là Đan sư cao cấp (2)
Chương 282: Nàng mới là Đan sư cao cấp (3)
Chương 283: Nàng mới là Đan sư cao cấp (4)
Chương 284: Mộ sư đệ, ngươi làm được không? (1)
Chương 285: Mộ sư đệ, ngươi làm được không? (2)
Chương 286: Mộ sư đệ, ngươi làm được không? (3)
Chương 287: Mộ sư đệ, ngươi làm được không? (4)
Chương 288: Quần chúng khiếp sợ (1)
Chương 289: Quần chúng khiếp sợ (2)
Chương 290: Quần chúng khiếp sợ (3)
Chương 291: Quần chúng khiếp sợ (4)
Chương 292: Chuyện ta làm, ta sẽ phụ trách (1)
Chương 293: Chuyện ta làm, ta sẽ phụ trách (2)
Chương 294: Chuyện ta làm, ta sẽ phụ trách (3)
Chương 295: Chuyện ta làm, ta sẽ phụ trách (4)
Chương 296: Phượng Vu Quy đào hố tự chôn (1)
Chương 297: Phượng Vu Quy đào hố tự chôn (2)
Chương 298: Phượng Vu Quy đào hố tự chôn (3)
Chương 299: Phượng Vu Quy đào hố tự chôn (4)
Chương 300: Tưởng ăn đan dược của ta là miễn phí sao? (1)
Chương 301: Tưởng ăn đan dược của ta là miễn phí sao? (2)
Chương 302: Tưởng ăn đan dược của ta là miễn phí sao? (3)
Chương 303: Tưởng ăn đan dược của ta là miễn phí sao? (4)
Chương 304: Yêu nàng thành bệnh, không có thuốc chữa (1)
Chương 305: Yêu nàng thành bệnh, không có thuốc chữa (2)
Chương 306: Yêu nàng thành bệnh, không có thuốc chữa (3)
Chương 307: Yêu nàng thành bệnh, không có thuốc chữa (4)
Chương 308: Độc dược là một môn (1)
Chương 309: Độc dược là một môn (2)
Chương 310: Độc dược là một môn (3)
Chương 311: Độc dược là một môn (4)
Chương 312: Âm mưu của Điêu Nguyên (1)
Chương 313: Âm mưu của Điêu Nguyên (2)
Chương 314: Âm mưu của Điêu Nguyên (3)
Chương 315: Âm mưu của Điêu Nguyên (4)
Chương 316: Chu sư muội còn không mau động thủ? (1)
Chương 317: Chu sư muội còn không mau động thủ? (2)
Chương 318: Chu sư muội còn không mau động thủ? (3)
Chương 319: Chu sư muội còn không mau động thủ? (4)
Chương 320: Đều là bảo bối luyện khí! (1)
Chương 321: Đều là bảo bối luyện khí! (2)
Chương 322: Đều là bảo bối luyện khí! (3)
Chương 323: Đều là bảo bối luyện khí! (4)
Chương 324: Lâu đại sư xin nén bi thương (1)
Chương 325: Lâu đại sư xin nén bi thương (2)
Chương 326: Lâu đại sư xin nén bi thương (3)
Chương 327: Lâu đại sư xin nén bi thương (4)
Chương 328: Đan lô hữu duyên với Mộ Khinh Ca (1)
Chương 329: Đan lô hữu duyên với Mộ Khinh Ca (2)
Chương 330: Đan lô hữu duyên với Mộ Khinh Ca (3)
Chương 331: Đan lô hữu duyên với Mộ Khinh Ca (4)
Chương 332: Kẻ trộm đan lớn mật (1)
Chương 333: Kẻ trộm đan lớn mật (2)
Chương 334: Kẻ trộm đan lớn mật (3)
Chương 335: Kẻ trộm đan lớn mật (4)
Chương 336: Từ từ, huynh nói là ai tới? (1)
Chương 337: Từ từ, huynh nói là ai tới? (2)
Chương 338: Từ từ, huynh nói là ai tới? (3)
Chương 339: Từ từ, huynh nói là ai tới? (4)
Chương 340: Mộ sư đệ, ngươi cố ý! (1)
Chương 341: Mộ sư đệ, ngươi cố ý! (2)
Chương 342: Mộ sư đệ, ngươi cố ý! (3)
Chương 343: Mộ sư đệ, ngươi cố ý! (4)
Chương 344: Áp đảo toàn trường (1)
Chương 345: Áp đảo toàn trường (2)
Chương 346: Áp đảo toàn trường (3)
Chương 347: Áp đảo toàn trường (4)
Chương 348: Cường giả tới, người nhà nguy (1)
Chương 349: Cường giả tới, người nhà nguy (2)
Chương 350: Cường giả tới, người nhà nguy (3)
Chương 351: Cường giả tới, người nhà nguy (4)
Chương 352: Giết Điêu Nguyên, Khinh Ca phẫn nộ (1)
Chương 353: Giết Điêu Nguyên, Khinh Ca phẫn nộ (2)
Chương 354: Giết Điêu Nguyên, Khinh Ca phẫn nộ (3)
Chương 355: Giết Điêu Nguyên, Khinh Ca phẫn nộ (4)
Chương 356: Giết Điêu Nguyên, Khinh Ca phẫn nộ (5)
Chương 357: Hạng người thích tìm đường chết (1)
Chương 358: Hạng người thích tìm đường chết (2)
Chương 359: Hạng người thích tìm đường chết (3)
Chương 360: Hạng người thích tìm đường chết (4)
Chương 361: Kẻ ngoại giới, ngươi muốn làm gì? (1)
Chương 362: Kẻ ngoại giới, ngươi muốn làm gì? (2)
Chương 363: Kẻ ngoại giới, ngươi muốn làm gì? (3)
Chương 364: Kẻ ngoại giới, ngươi muốn làm gì? (4)
Chương 365: Hành thích vua, thì thế nào? (1)
Chương 366: Hành thích vua, thì thế nào? (2)
Chương 367: Hành thích vua, thì thế nào? (3)
Chương 368: Hành thích vua, thì thế nào? (4)
Chương 369: Hàn Thải Thải thử (1)
Chương 370: Hàn Thải Thải thử (2)
Chương 371: Hàn Thải Thải thử (3)
Chương 372: Hàn Thải Thải thử (4)
Chương 373: Chọc phải người không nên dây vào (1)
Chương 374: Chọc phải người không nên dây vào (2)
Chương 375: Chọc phải người không nên dây vào (3)
Chương 376: Chọc phải người không nên dây vào (4)
Chương 377: Hành ngươi trăm ngàn lần (1)
Chương 378: Hành ngươi trăm ngàn lần (2)
Chương 379: Hành ngươi trăm ngàn lần (3)
Chương 380: Hành ngươi trăm ngàn lần (4)
Chương 381: Mộ Khinh Ca ngươi thật tàn nhẫn! (1)
Chương 382: Mộ Khinh Ca ngươi thật tàn nhẫn! (2)
Chương 383: Mộ Khinh Ca ngươi thật tàn nhẫn! (3)
Chương 384: Mộ Khinh Ca ngươi thật tàn nhẫn! (4)
Chương 385: Đan sư Linh cấp VS Đan sư Linh cấp (1)
Chương 386: Đan sư Linh cấp VS Đan sư Linh cấp (2)
Chương 387: Đan sư Linh cấp VS Đan sư Linh cấp (3)
Chương 388: Đan sư Linh cấp VS Đan sư Linh cấp (4)
Chương 389: Âm thầm phát tài (1)
Chương 390: Âm thầm phát tài (2)
Chương 391: Âm thầm phát tài (3)
Chương 392: Âm thầm phát tài (4)
Chương 393: Đã nói hành ngươi, thì sẽ không nương tay (1)
Chương 394: Đã nói hành ngươi, thì sẽ không nương tay (2)
Chương 395: Đã nói hành ngươi, thì sẽ không nương tay (3)
Chương 396: Đã nói hành ngươi, thì sẽ không nương tay (4)
Chương 397: Đây là thế giới dựa vào mặt kiếm cơm (1)
Chương 398: Đây là thế giới dựa vào mặt kiếm cơm (2)
Chương 399: Đây là thế giới dựa vào mặt kiếm cơm (3)
Chương 400: Đây là thế giới dựa vào mặt kiếm cơm (4)

Chương 212: Trưởng lão thật quỷ dị (4)

242 18 2
Por Ransilver

Edit: Diệp Lưu Nhiên

"Đúng đúng đúng! Nhiếp đại trưởng lão nói không sai. Bọn chúng nhất định là núp đi, chờ chúng ta đi rồi lại vụng trộm trốn." Có người lấy lòng.

Nhiếp Hùng nói: "Chúng ta từng người tách ra, chậm rãi dò xét. Kể cả lật tung cánh rừng này lên, cũng phải tìm cho ra đám chuột nhắt kia!"

"Cuối rừng là rìa ngoài trấn Úc Trí. Chúng ta có nên phải một đội nhân mã từ đường lớn tới trấn Úc Trí không? Canh giữ ở lối ra, để ngừa vạn nhất?" Có người đề nghị.

Xuyên qua rừng rậm cần tám đến chín ngày. Từ đường lớn tới trấn Úc Trí, rồi tới lối ra bìa rừng cần năm đến sáu ngày. Nếu lúc này phân người đuổi tới, khẳng định có thể ngăn chặn Mộ Khinh Ca ra khỏi rừng. Bao vây rừng rậm.

Không ít người đều âm thầm gật đầu, cảm thấy đề nghị này không tồi.

Làm vậy rất ổn thoả!

Nhưng Nhiếp Hùng lại mạnh mẽ nói: "Không cần! Các ngươi cho rằng tiểu tử kia có cơ hội ra khỏi rừng? Hà tất làm điều thừa!"

Hắn tràn đầy tự tin, những người khác không dám đi vuốt râu hùm.

Chu Lực đồng ý nói: "Bản công tử cũng cho rằng Mộ tiểu tử không thể ra khỏi rừng. Bọn chúng mới vừa vào rừng không lâu, chúng ta nhiều người như vậy lại quen thuộc địa hình. Chẳng lẽ còn không đuổi kịp đám người từ bên ngoài sao?"

Người mạnh nhất và người có bối cảnh nhất trong Trĩ thành đều đã nói như vậy, những người khác còn có thể nói gì?

Bất đắc dĩ chỉ có thể dựa theo lời Nhiếp Hùng lúc trước, các thế lực tách ra hướng tới phương hướng khác nhau vào sâu trong rừng tìm kiếm.

Long Nha Vệ ẩn núp trong đêm, chờ đợi con mồi tới cửa.

Mà Mộ Khinh Ca thì ở lối vào rừng rậm, tùy ý chọn một gốc cổ thụ tráng kiện. Nằm tại tán cây, mắt lạnh đem đối thoại một đám người dưới tàng cây nghe vào tai.

Đồng thời nàng cũng phát hiện hai người Đan Thần Tử và Sơ Thăng phía xa xa.

Nụ cười quỷ dị từ khoé miệng nàng. Trong mắt nàng tràn ngập nghiền ngẫm.

Những người khác nàng đều không sao cả, trái phải chỉ là mấy kẻ ngu dốt bị người thiết kế vào bẫy cục. Nàng nhìn chằm chằm Chu Lực. Người này thật là âm hồn bất tán. Không cho hắn chút giáo huấn nào, thật đúng là xin lỗi hắn lưu luyến không quên như vậy.

Hơn một ngàn người, dần biến mất trước mắt nàng.

Lúc này Đan Thần Tử và Sơ Thăng cũng đi tới phía dưới đại thụ chỗ Mộ Khinh Ca.

Ánh mắt thanh u dừng xuống hai người. Người sau hiển nhiên không có phát giác.

"Đan trưởng lão, bây giờ chúng ta đi theo ai?" Sơ Thăng vẻ mặt đau khổ hỏi.

Hơn ngàn người phân công nhau hành động, hắn nên đi theo dõi thế nào? Làm sao báo cáo được thiếu chủ?

Đan Thần Tử cũng có chút khó xử nói: "Lão phu làm sao nghĩ đến, Mộ tiểu hữu lại xảo trá như thế dẫn người vào trong rừng. Thiếu chủ muốn xem kịch vui, chỉ sợ không được rồi. Hai người chúng ta cũng không thể nhìn hết toàn cục vào mắt."

"Thế làm sao bây giờ? Cứ như vậy trở về? Sẽ bị thiếu chủ tra tấn chết!" Vẻ mặt Sơ Thăng sợ hãi nói. Hắn đã thấy qua kẻ không làm được việc bị thiếu chủ trừng phạt. Tuy không chết, nhưng đa dạng tầng tầng lớp lớp.

Ví như, có người bị phạt ăn ngủ trên ống nhổ ở nhà xí.

Lại tỉ như, có người bị phạt ngủ trên giường đóng đinh. Thậm chí có người bị phạt giả trang thành nữ nhân đứng trước cửa Vạn Tượng Lâu mời chào khách.

Vừa nghĩ tới những tiền lệ tàn khốc kia, nội tâm Sơ Thăng trăm ngàn cự tuyệt!

"Không quay về thì làm gì đây?" Đan Thần Tử cũng là bộ dạng vò mẻ sứt vỡ.

Sơ Thăng vò đầu, vắt hết óc nghĩ.

Giây lát, hắn nói Đan Thần Tử: "Không bằng chúng ta mỗi người theo một đội, thế nào?"

"Đi theo?" Đan Thần Tử lé mắt nhìn hắn.

Sơ Thăng đã sớm nghĩ kỹ, lập tức đáp: "Chính là Nhiếp gia và Chu gia! Ta thấy hai nhà này là huyên náo nhất."

Đan Thần Tử tán đồng gật đầu: "Cũng được! Hai nhà này đi. Ta phụ trách Nhiếp gia, ngươi phụ trách Chu gia. Nhớ kỹ bất luận thấy cái gì, đều phải tự che giấu mình cho tốt. Không được bại lộ, càng không được để Vạn Tượng Lâu và thiếu chủ liên lụy vào. Đây chính là thiếu chủ kiêng kị nhất."

Sơ Thăng gật đầu.

Điểm này không cần Đan Thần Tử nhắc nhở, hắn cũng sẽ không quên.

Thiếu chủ bọn hắn thích chỉnh người, thích chơi. Nhưng càng thích bứt ra đứng ngoài xem diễn. Nếu bị liên luỵ vào, Sơ Thăng dùng mông cũng có thể nghĩ ra kết cục bi thảm của mình.

Hai người dứt lời, lập tức chia nhau làm việc.

Mộ Khinh Ca nằm trên tán cây, hai con ngươi híp lại, trong miệng thì thầm: "Thiếu chủ?"

Nàng hình như tìm được đầu sỏ đứng sau màn rồi!

Không thích bị liên lụy vào trò chơi bản thân thiết kế ra sao? Không phải là ngươi có thể quyết định! Ánh mắt Mộ Khinh Ca lập loè quang mang nguy hiểm.

Quang mang tập trung đối tượng, chính là vị thiếu chủ Vạn Tượng Lâu kia!

"Hắt xì!"

Trong một chiếc xe ngựa chạy hướng tới trấn Úc Trí, đột nhiên vang lên tiếng hắt xì.

Người cưỡi ngựa bên ngoài xe ngựa, lập tức đi tới trước cửa sổ xe, khom người hỏi: "Thiếu chủ ngài có khoẻ không?"

"Hầy, không biết tiểu nương tử nhà ai đang nhớ nhung ta." Một giọng nam dễ nghe mà lười biếng đến cực điểm truyền ra.  m thanh kia như côn trùng chui vào lỗ tai, khiến người khó nhịn.

Khu rừng nối Trĩ thành và trấn Úc Trí, hơn ngàn người đang cẩn thận tìm kiếm.

Theo thâm nhập, các thế lực gia cũng dần ngăn cách. Bị bóng cây trùng điệp chặn thân hình lẫn nhau.

Đột nhiên, một kẻ đang dò tìm cảm thấy dưới chân bị vướng. Cả người mất trọng lực đổ về phía trước. Ngay lúc hắn đang muốn kinh hô, một nhánh cây bén nhọn không sai chút nào xuyên thấu cổ hắn.

Còn chưa kịp hừ một tiếng, người kia đã chết.

Có người đồng hành tìm tới, mới phát hiện người này đã toi mạng. Mà nguyên nhân hắn chết, phảng phất chỉ vì có cây mây tầm thường làm hắn vấp chân. Mà trùng hợp bị nhánh cây bén nhọn nhô lên đâm xuyên qua yết hầu.

Tất cả, dường như chỉ là ngoài ý muốn.

Nhưng loại ngoài ý muốn này, lại vô thanh vô tức tẩm vào trong đội ngũ hơn ngàn người.

Trời vừa sáng, lúc đội ngũ thế lực Trĩ thành hơn ngàn người nghỉ ngơi, mới chú ý tới. Trong lúc vô tình, thế mà đã tử vong gần trăm người.

Kết quả này, khiến mọi người hoảng hốt!

Khu rừng này bọn hắn quen thuộc, khi nào có nguy hiểm như vậy?

Khủng bố nhất là, người bọn chúng muốn bắt đến bóng dáng cũng không thấy. Mà người của bọn chúng lại tổn thất không ít.

Người chủ sự các thế lực, đều vẻ mặt âm trầm.

Bọn hắn sôi nổi phái người ra liên hệ các thế lực chung quanh. Rất nhanh, hơn ngàn người phân tán lần nữa tụ họp lại.

Lúc gặp lại, bọn hắn phát hiện sắc mặt Nhiếp Hùng không quá đẹp.

Vừa thăm dò mới biết được, Nhiếp gia thế mà cũng tổn thất ba hậu bối hoàng cảnh.

Khó trách, sắc mặt Nhiếp Hùng khó coi như ăn phải phân.

Mọi người đều im tiếng, không dám đi sờ đến rủi ro này.

Chỉ có Chu Lực, thật ra vận khí hắn không tồi, người mang tới không có thương vong. Lúc này thấy vẻ mặt mọi người đều âm trầm, con mắt tối tăm hiện lên tia lạnh lẽo: "Không phải các ngươi bị sợ đến choáng váng rồi chứ? Chỉ là ngoài ý muốn thôi."

"Hừ! Ngoài ý muốn? Vài người xem như ngoài ý muốn, nhưng đây là gần trăm người!" Có người bất mãn nói.

"Gần trăm người thì sao? Đêm tối thấy không rõ đường dưới chân là bình thường. Chẳng lẽ các ngươi định bỏ cuộc giữa chừng? Hừ! Một đám hèn nhát. Các ngươi bị khu rừng này sợ tới mức không dám đi vào trong. Bổn công tử cảm thấy, gần trăm người chết này đều bởi vì tên tiểu tử họ Mộ kia! Nếu không phải hắn trốn vào rừng, người của các ngươi sao chết được?" Chu Lực đương nhiên nói.

Phảng phất tất cả đều bởi vì Mộ Khinh Ca mà ra. Căn bản không nghĩ đến, nếu không phải bọn chúng nổi lòng tham, muốn Cửu Mệnh Hồi Chuyển đan trong tay Mộ Khinh Ca, sao có thể rơi vào bẫy?

Bị Chu Lực xúi giục, có người đỏ mắt phẫn hận nói: "Không sai! Đều do tên Mộ tiểu tử kia! Bây giờ trời sáng, ta xem hắn có thể trốn đi đâu! Đợi khi tìm được hắn, nhất định phải lột da rút xương mới thoả mối hận trong lòng ta."

Bộ dạng kích động kia, xem ra trong số gần trăm người chết, có người quan hệ thân thiết với hắn.

"Được rồi! Bây giờ trời đã sáng. Tiểu tử họ Mộ kia rốt cuộc không thể trốn được. Chúng ta lập tức khởi hành, bắt cho được hắn. Đến lúc đó muốn lăng trì chém eo, hay cạo đầu lột da đều tùy mọi người." Nhiếp Hùng trầm giọng rống, lời nói tràn sát ý.

Đan Thần Tử và Sơ Thăng âm thầm ẩn núp, bởi vì đoàn người mà lần nữa tụ lại một chỗ.

Nghe Nhiếp Hùng nói thế, Sơ Thăng khinh thường nói: "Chỉ là ngoài ý muốn mà cũng tính lên đầu Mộ công tử, đám người kia thật đúng là không biết xấu hổ!"

"Ngoài ý muốn? Đan Thần Tử cười lạnh một tiếng. Ánh mắt hắn ngưng lại, thầm nghĩ trong lòng: Chỉ sợ chân tướng không đơn giản như vậy. Nếu những kẻ chết này có liên quan đến Mộ công tử, vậy hắn tuyệt không phải nhân vật đơn giản. Sợ là lần này thiếu chủ đá phải cục đá rồi, chọc phải phiền toái! Không được! Phải mau thông tri thiếu chủ!

Seguir leyendo

También te gustarán

93.2K 712 8
Văn Tinh chết rồi, lại sống, đây là trùng sinh rồi? Đều nói đại nạn không chết tất có hạnh phúc cuối đời, ta sẽ chờ hưởng phúc nhưng sau phát hiện là...
111K 10K 89
Hán Việt: Hàm ngư bệnh mỹ nhân tại oa tổng bạo hồng Tác giả: Thủ Ước Tình trạng raw: Hoàn - 15/06/2023 Tình trạng dịch: Đang đào Thời gian: 22/01/202...
2.2K 210 14
Truyện được tác giả bê từ Noveltoon qua -Lưu ý: +Tác giả bị simp Finn nên các fic về Finn sẽ hơi nhiều nhé
169K 17.9K 79
Em gom nhặt tất cả may mắn đặt cược vào một mối tình thời niên thiếu. Đôi khi em tự hỏi liệu nó có đáng hay không? Nhưng cảm ơn Thế Hưng, đã thắp sán...