[LongFic] [Khải Nguyên] Một t...

By thuyvan2805

220K 8.6K 1.1K

Author : Vân Cua Pairing : Khải Nguyên, một chút Tỷ Hoành Catgories : Ngược, HE Summary : Anh tìm lại em giữa... More

Chương 1 : Em đi nhé, Vương Tuấn Khải
Chương 2 : Từ lúc em đi
Chương 3 : London có chút ấm áp
Chương 4 : Người yêu mới của Vương Tuấn Khải
Chương 5 : Nỗi đau không thời hạn
Chương 6 : Anh sẽ tìm em, Vương Nguyên
Chương 7 : Chào em, người yêu cũ
Chương 8 : Người yêu của học sinh mới
Chương 9 : Cafe mặn
Chương 11 : Thời khắc cuối cùng
Chương 12 : Trận chiến, bắt đầu.
Chương 13 : Anh phải đi
Chương 14 : Một lần nữa, phải xa
Chương 15 : Nụ hôn Trùng Khánh
Chương 16 : Ngỏ lời
Chương 17 : Tổn thương lớn
Chương 18 : Còn được bao lâu?
Chương 19 : Sắc lang
Chương 20 : Nỗi đau bất ngờ
Chương 21 : Rời khỏi
Chương 22 : Sau những bàng hoàng
Chương 23 : Dự định
Thông Báo
Chương 24: Một phần kí ức
Chương 25 : Một phần kí ức (2)
Chương 26 : Em đã về
Chương 27 : Chạm mặt
Chương 28 : Sụp đổ
Chương 29 : Trao thân cho người cũ
Chương 30 : Kết thúc cũng là bắt đầu
Chương 31 : Có thể...?
Chương 32 : Hôn
Chương 33 : Về với anh
[16+] Chương 34 : Thua cuộc
Chương 35 : Gặp nạn
Chương 36 : Giải thoát
Chương 37: Giải thoát 2
Chương 38 : Hồi kết của tội ác
Chương 39 : Nhất định phải sống
Chương cuối : Viên mãn
Tinnn vuii
NGOẠI TRUYỆN 1
NGOẠI TRUYỆN 2
NGOẠI TRUYỆN 3
Ngoại Truyện 4
Ngoại Truyện 5
NGOẠI TRUYỆN 6
[16+] NGOẠI TRUYỆN 7
Ngoại Truyện 8 [END]

Chương 10 : Anh muốn em

5.7K 213 22
By thuyvan2805

Tèn ten, đúng như lời hứa với các bạn, chương này sẽ có... nói chung là nhìn cái tựa các bạn cũng biết rồi hihi =))) Một tuần ra 3 chương cho các bạn, tuần sau mình sẽ trở lại up mỗi tuần 1 chương, tuần sau phải bế quan đi tu rồi :(( Mong là các bạn đừng quên mình nha *gào thét*. À cảnh được xem là...hắc nhẹ trong chương này không phải là của mình nha =)) của bạn mình viết cho mình, bạn đó là Uyennie :3 Nói chung là chương này tui với bạn đó viết chung hí hí :">

Cám ơn cô Uyennie nhiều :">

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Vương Tuấn Khải lúc này tìm được nhà và dọn ra ở riêng rồi. Vương Nguyên được nước cảm thấy nhẹ nhõm hơn, xem như từ hôm nay chẳng ai làm phiền cậu nữa. 

Nhưng mọi thứ chẳng hề như cậu nghĩ. Mỗi sáng anh vẫn ngoan cố đến rước cậu đi học, chiều vẫn là hộ tống cậu từ trường về tận nhà. 

- Khi nào em định chuyển trường? Học ở đây không an toàn cho em chút nào. Lỡ không có anh thì sao?

Anh vuốt tóc cậu, nhẹ nhàng hỏi. Cậu lườm nguýt anh.

- Tôi thế nào chẳng cần anh quan tâm.

Nói ngoài miệng là nói thế thôi, cậu vẫn là đón nhận sự quan tâm từ anh. Hoàn cảnh khốn khổ ép buột cậu phải làm thế. 

Hôm đó về đến nhà, Vương Tuấn Khải xốc tay cậu hùng hổ xông thẳng vào phòng khách, tường thuật hết mọi chuyện cho bà Vương nghe. Tất nhiên là cậu nhóc bị mắng một trận tơi tả vì chuyện lớn như vậy mà dám giấu mẹ. Bà lập tức đến đề nghị trường rút học bạ lại rồi chuyển sang trường khác.

- ANH THÔI NGAY CÁI KIỂU XEN VÀO CHUYỆN NGƯỜI KHÁC NHƯ THẾ ĐI !

Cậu đứng dậy quát vào mặt anh thật to, khi mẹ cậu vừa rời khỏi nhà. Anh vẫn ngồi đó cúi mặt xuống im lặng.

- TỪ HÔM NAY ĐỪNG XEN VÀO CUỘC SỐNG CỦA TÔI NỮA. ĐƯỢC KHÔNG VƯƠNG TUẤN KHẢI? ĐÃ QUÁ ĐỦ RỒI ! ANH BIẾT MẸ TÔI SẼ PHẢI VẤT VẢ THẾ NÀO ĐỂ CHUYỂN TRƯỜNG CHO TÔI KHÔNG??

Anh liền tức giận đứng lên. Anh chính là lo lắng cho cậu, sợ cậu bị bọn ấy gây áp lực đến chết. Cậu là người rất nhạy cảm, dễ tổn thương. Ngày nào cậu còn học ở Emanuel là ngày đó anh lại ăn ngủ không yên giấc. Anh chính là lo lắng cho cậu nhiều như vậy, nhưng cậu lại khước từ sự lo lắng đó mà im lặng cam chịu sự bạc đãi của người đời. Chính là có áo giáp nhưng lại vứt sang bên, cư nhiên lấy tấm thân trần trụi ra tự đỡ đạn.

- Vương Nguyên, bao giờ em mới thôi cái kiểu lì lợm đó hả? Tôi chính là yêu em, là lo lắng cho em. Tôi vượt cả đại dương đến đây tìm em, tôi ngang nhiên công khai quan hệ để bảo vệ em. Vậy mà trong mắt em lúc nào tôi cũng như một tên khốn. Chính là do em nói, em không cần Vương Tuấn Khải này chứ gì? Được thôi, xem như tôi thua em rồi.

Vương Tuấn Khải tức giận hằn giọng nói rồi bước đi. Cậu sững người đứng đó. Cậu... vừa làm cái gì thế này?

Có một thứ dịch lỏng trong suốt, nóng hổi trào ra từ nơi hốc mắt cậu. Cảm giác toàn thân cậu lúc này tê tái, từng tế bào cơ thể như vỡ vụn.Chính cậu muốn rằng, anh rời khỏi cuộc sống của cậu, không phiền hà đến cậu nữa. Giờ thì mọi thứ như ý cậu rồi, nhưng sao cậu lại thấy đau như thế này.

Rồi cậu lại khụy người xuống, từng tiếng nấc đứt quãng vang lên rơi vô định vào đợt không khí lạnh ngắt đang trói lấy thân thể gầy guộc của cậu.

- Vương Nguyên, trời lạnh thế này sao con không bật lò sưởi lên?

Bà Vương liền bước vào trong tiến đến bếp sưởi, lấy bao diêm ở đầu tủ, quẹt rồi thảy vào mớ củi khô làm nó bừng cháy. Cậu thấy mẹ về liền lau vội nước mắt rồi bỏ lên phòng. Bà Vương lúc này dõi theo con trai, không khỏi đau lòng, biết sớm mọi chuyện tệ thế này bà sẽ không để Vương Tuấn Khải ở nhờ vào khoảng thời gian trước kia.

Tuyết ngoài trời vẫn đang rơi, London hoa lệ lúc này vẫn chìm trong màu trắng lạnh lẽo đượm buồn. ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Một tuần lễ sau đó, cũng là ngày sinh nhật của cậu. Một tuần lễ nhạt nhẽo trôi qua không có anh, cậu chịu đựng không được nữa. Cậu thèm sự quan tâm từ anh biết chừng nào.

Giữa đêm, trời tuyết lạnh buốt, cậu rời khỏi nhà tìm đến căn hộ chỗ anh sống.

Cậu đứng trước nhà anh, run run chạm lên chuông cửa.

" Kinh koong"

- Ai đấy?

Anh vừa vò tóc vừa ra mở cửa. Nhìn thấy cậu, anh không khỏi ngạc nhiên.

- Đến đây làm gì?

- Em...

Nhìn thấy bé con của mình người bám đầy tuyết, toàn thân run lên liên hồi, anh liền nắm tay bé con kéo vào trong, đặt bé con lên ghế sopha rồi vào trong lấy gì đó.

Lát sau anh đi ra, thảy lên người cậu cái khăn, không nói gì rồi lên giường nhắm mắt lại, làm lơ cậu.

- Vương Tuấn Khải...

- ...

- Em... xin lỗi... lẽ ra em không nên như vậy... Là em sai...

Giọng của cậu nhỏ xíu lại hơi nghẹn, nhưng cũng đủ làm anh tỉnh giấc. 

- Lại đây...- Anh ngoắc cậu lại gần mình.

Cậu chầm chậm tiến đến ngồi xuống giường bên cạnh anh. Rất nhanh, anh kéo cậu nằm xuống dụi đầu vào ngực mình, hít lấy mùi hoa oải hương thoang thoảng trên mái tóc đen mướt của cậu.

- Đến là để đòi quà sinh nhật đúng không?

- Ưm, không có...

- Cả tuần nay anh bận... không có thời gian đi mua quà...

- Không sao...

Cậu nói khẽ rồi nhắm mắt lại, cảm nhận cái ôm ấm áp của anh. Đã rất lâu rồi, lâu rồi cậu chưa cảm thấy thoải mái như thế này. Nhưng mà... thân nhiệt của anh hôm nay có vẻ cao hơn bình thường. Anh sốt rồi.

- Vương Tuấn Khải, anh ốm phải không? Đợi chút, em lấy khăn chườm ấm cho.

Cậu gỡ tay anh ra rồi toan tính rời đi, nhưng bị anh kéo lại. Vô thức cậu ngã nhào xuống giường, anh ngã theo đè lên thân thể ốm yếu của cậu. Hệt như hồi mưa sao băng ở Trùng Khánh. Có điều, hôm nay trong anh thật khác.

- Vương Nguyên, anh muốn em...

Sau đó là từng đợt hơi thở khó nhọc của hai người nào đó vang lên, tan theo đợt khí khô lạnh ở London. 

Anh vào, cổ họng cậu gần như gần như khô khốc, rất gần nhau, càng sát hơn. Mọi thứ quay cuồng, hoang mang, dường như tất cả những chỗ trống trong cậu bấy lâu đang được lấp đầy !?

Không gian lúc này rất an tĩnh, hơi thở hai người hòa vào nhau. 1 nhịp...2 nhịp mãi đến khi buông.

Buông ra, nhưng vẫn chưa xa. Trời lạnh, nhưng mọi thứ vẫn cứ cuồng nhiệt.

Cảm giác như vậy đã là quá đủ. Khởi đầu của tuổi 18 xem như trọn vẹn trong cậu.

Không biết tương lai sau này tốt đẹp hay tồi tệ như thế nào, chỉ cần biết ngay vào giờ phút này, cậu đã chính thức thuộc về anh rồi.

Trong mơ hồ, nhưng mỗi thứ vẫn rất rõ ràng, đến từng chữ...

" ANH MUỐN EM"

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

                                         HẾT CHƯƠNG 10

 

Continue Reading

You'll Also Like

99.2K 2.8K 36
"Anh, em thật sự rất thích dáng vẻ anh khi nằm dưới thân em, biểu cảm vừa căm ghét lại vừa bất lực khuất nhục này của anh... Thật đẹp..." Xiềng xích...
1.5K 96 5
Đoản văn, cổ trang giá không, trưởng thành. Say mê sắc dục hoàng tử Bác x Mỹ nhân nhạc công gián điệp Chiến.
103K 6.9K 85
Tác phẩm: Tan làm đến văn phòng của tôi Tựa Hán Việt: Tan tầm tới ta văn phòng Tác giả: An Thứ Cam Nhi Nhân vật chính: Giang Thự x Quý Liên Tinh Thể...
1.7K 176 8
Tổng hợp các đoản văn ngẫu nhiên về ForceBook, mọi tình tiết đều hư cấu và không áp dụng vào đời thật. Warning: OOC!