[LongFic] [Khải Nguyên] Một t...

By thuyvan2805

220K 8.6K 1.1K

Author : Vân Cua Pairing : Khải Nguyên, một chút Tỷ Hoành Catgories : Ngược, HE Summary : Anh tìm lại em giữa... More

Chương 2 : Từ lúc em đi
Chương 3 : London có chút ấm áp
Chương 4 : Người yêu mới của Vương Tuấn Khải
Chương 5 : Nỗi đau không thời hạn
Chương 6 : Anh sẽ tìm em, Vương Nguyên
Chương 7 : Chào em, người yêu cũ
Chương 8 : Người yêu của học sinh mới
Chương 9 : Cafe mặn
Chương 10 : Anh muốn em
Chương 11 : Thời khắc cuối cùng
Chương 12 : Trận chiến, bắt đầu.
Chương 13 : Anh phải đi
Chương 14 : Một lần nữa, phải xa
Chương 15 : Nụ hôn Trùng Khánh
Chương 16 : Ngỏ lời
Chương 17 : Tổn thương lớn
Chương 18 : Còn được bao lâu?
Chương 19 : Sắc lang
Chương 20 : Nỗi đau bất ngờ
Chương 21 : Rời khỏi
Chương 22 : Sau những bàng hoàng
Chương 23 : Dự định
Thông Báo
Chương 24: Một phần kí ức
Chương 25 : Một phần kí ức (2)
Chương 26 : Em đã về
Chương 27 : Chạm mặt
Chương 28 : Sụp đổ
Chương 29 : Trao thân cho người cũ
Chương 30 : Kết thúc cũng là bắt đầu
Chương 31 : Có thể...?
Chương 32 : Hôn
Chương 33 : Về với anh
[16+] Chương 34 : Thua cuộc
Chương 35 : Gặp nạn
Chương 36 : Giải thoát
Chương 37: Giải thoát 2
Chương 38 : Hồi kết của tội ác
Chương 39 : Nhất định phải sống
Chương cuối : Viên mãn
Tinnn vuii
NGOẠI TRUYỆN 1
NGOẠI TRUYỆN 2
NGOẠI TRUYỆN 3
Ngoại Truyện 4
Ngoại Truyện 5
NGOẠI TRUYỆN 6
[16+] NGOẠI TRUYỆN 7
Ngoại Truyện 8 [END]

Chương 1 : Em đi nhé, Vương Tuấn Khải

19.1K 363 26
By thuyvan2805

Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải , chia tay nhau trong một ngày nắng, trên một cánh đồng bồ công anh lộng gió...

3 năm yêu nhau, cậu và anh kết thúc chỉ vì không hiểu nhau..Anh nói, anh không thể chịu được sự ương ngạnh ngang bướng nơi cậu...

 Còn cậu, cậu cũng hiểu được, nhưng cũng khó mà thay đổi.. Cái bản tính đó nó đã ở yên trong cậu suốt 17 năm nay... Người đời có câu : Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà...

Cậu trẻ con, cậu hay khóc, cậu kiêu ngạo, cậu bướng bỉnh. Những điểm đó ở cậu không một ai chấp nhận...

Vương Tuấn Khải...Anh giống như tia nắng  vào những ngày đầu thu... hiền hòa và ấm áp...

Còn cậu như những giọt mưa mùa hạ, rả rít và lạnh lẽo...

Vì mưa rất lạnh nên cần có nắng sưởi ấm... Mưa và nắng xuất hiện cùng một lúc sẽ tạo thành cầu vồng...

Nhưng đó là trường hợp hi hữu... Cả một đời người chỉ được vài ba lần nhìn ngắm cầu vồng...Cậu và anh cùng vậy, không phải lúc nào cũng ở bên nhau...

Vì là học sinh cuối cấp, bận ôn thi vào đại học nên anh chỉ rảnh vào mỗi cuối tuần... Anh dành hết những gì có thể cho cậu, đưa cậu đi chơi, đi ăn... Và đặc biệt hơn là đưa cậu đi dạo ở ngọn đồi sau trường của cậu , nơi có rất nhiều hoa bồ công anh...

Những kí ức êm đẹp của cả hai hiện về trong cậu...

- A... nhột lắm Nguyên Tử, bỏ xuống đi... 

Anh khẽ kêu lên khi bị cậu lấy một cánh hoa bồ công anh chọt vào mũi...

- Sao anh cứ ngủ suốt vậy ?? Chả thèm chơi với em...- Cậu nói bằng giọng phụng phịu rồi quay đi...

Anh ngồi dậy, vòng tay qua eo rồi siết lấy cậu thật chặt, hôn nhẹ vào vành tai cậu làm nó đỏ ửng lên...

- Anh xin lỗi... Dạo này học bài đến 1, 2 giờ sáng nên anh hơi mệt... Nguyên Tử ngoan, đừng giận mà...

Nói rồi lại kéo cậu nằm xuống bên cạnh, vuốt nhẹ lên đôi gò má phúng phính ửng hồng kia...Cậu là một sinh vật bé nhỏ làm cho anh có cảm giác muốn bảo vệ, chở che hơn bao giờ hết... Anh yêu cậu, rất nhiều...Mọi thứ diễn ra như vậy, êm đẹp như vậy...

Anh là một người giỏi chịu đựng... Thấy anh nhẫn nhịn, cậu càng lấn tới...Nhưng nước rồi cũng tràn li... Trong môt phút nóng nảy, anh đã vô tình thốt ra câu nói đó... Và một phần lỗi cũng là do cậu.. Cậu ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân, chẳng bao giờ chịu thông cảm cho anh, bắt anh cứ phải nuông chiều cậu thế này thế kia...

Ngày chia tay anh, cậu khóc rất nhiều, cậu đánh thùm thụp vào người anh, trách móc anh đủ điều... Rồi cậu chạy đi...rời khỏi cái nơi đã vun đắp hạnh phúc của anh và cậu...

Anh toan níu cậu lại...nhưng rồi lại thôi... 

Bồ công anh vẫn bay trong gió ... 

Quy luật của bồ công anh là đến khi đủ lông đủ cánh, nó sẽ bay về một nơi thật xa để đơm hoa... 

Với anh, cậu cũng như cánh hoa bồ công anh kia ... Anh muốn cậu trưởng thành, không dựa dẫm vào anh nữa, nên buông tay để cậu đi...

Và cậu bắt đầu làm quen những chuỗi ngày không còn anh bên cạnh...

Cậu rút hồ sơ rời khỏi Nam Khai và theo ba mẹ cậu trở về Anh, nơi được cho là quê hương của cậu... Ba mẹ cậu ngày trước là du học sinh tại Anh, 2 người lấy nhau rồi sinh sống tại đó...Sinh cậu ra được 2 năm thì cả gia đình cậu phải về lại Trung Quốc theo ý nguyện của ông bà ...mục đích của họ là muốn được sống cùng với cháu nội.

Còn bây giờ ông bà của cậu đều đã mất từ rất lâu sau một vụ tai nạn... Sau khi mai táng xong cho họ, ba mẹ cậu quyết định trở lại Anh quốc thì cậu nhất định không chịu, vì cậu không muốn xa Vương Tuấn Khải, với lại, cậu gắn bó cùng nơi này suốt 15 năm trời nên không nỡ rời xa... Ông bà Vương trước giờ vốn cưng chiều thương yêu con nên nghe theo...

- Mẹ, con muốn về Anh...

- Sao vậy, chẳng phải mấy tháng trước con còn khăng khăng đòi ở lại với Tiểu Khải hay sao? - Bà Vương kéo cậu ngồi xuống rồi ôn tồn hỏi han...

- Anh ấy không thương con nữa, mẹ ơi...

Cậu lấy tay dụi ngăn cho những giọt nước mắt thôi không rơi xuống... Bà Vương ôm lấy cậu rồi xoa xoa mái tóc mượt của cậu...

- Được rồi, ba về mẹ sẽ nói với ba sắp xếp vé máy bay rồi gia đình mình đi...

Ngày Vương Nguyên rời đi, cậu nhờ Thiên Tỷ chuyển đến lớp của Vương Tuấn Khải một lá thư... 

" Tiểu Khải , anh nhớ học thi cho tốt, em thật vô dụng vì ở cạnh mà không chăm sóc lại còn phiền đến anh, chắc anh ghét em lắm... Em sẽ đi... em sẽ không phiền anh nữa đâu......Em sẽ vềlại Anh quốc... Nhưng mà dù em ở đâu.... bất kì nơi nào.... em vẫn yêu anh.... Tạm biệt anh.... Tiểu Khải...."

Vương Tuấn Khải xé toạc lá thư rồi chạy thục mạng khỏi lớp. trước sự ngạc nhiên xen lẫn tò mò của mọi người....

- Này Khải ca...

Thiên Tỷ chạy theo rồi nắm lấy cổ tay anh kéo lại....

- Cậu buông tôi ra.... Tôi phải đến sân bay tìm Nguyên ....

- Máy bay đã cất cánh từ 30p trước đây rồi.... Anh có tìm cậu ấy cũng vô ích...

Vương Tuấn Khải chết sững người..... cảm giác tê buốt chạy dọc cơ thể anh..... Anh hất tay Thiên Tỷ ra..ngã quỵ xuống đất....

- Dù gì mọi chuyện cũng lỡ rồi. Anh nên quên cậu ấy đi. Có quay lại thì tình cảm của 2 người không còn như  trước được nữa.

Anh như bỏ ngoài tai những gì Thiên Thiên nói, đứng dậy phủi phủi quần rồi bước đi.

Thiên Tỷ vẫn giữ nguyên nét mặt thản nhiên.... Từ lúc chia tay Vương Nguyên, anh luôn tỏ thái độ bất cần như vậy, nên đối với cậu, chuyện này không còn xa lạ nữa.

Cách đó rất xa, trên bầu trời xanh thẳm, có một chiếc máy bay đang bay về phía London.

Một cậu bé với gương mặt xinh xắn nhưng lại nhợt nhạt thiếu sức sống, đôi mắt to tròn sưng húp vì khóc , đang nhìn ra ngoài cửa sổ máy bay.

- Nguyên Nguyên à, thần sắc con trông không được tốt, con làm sao vậy?

Ông Vương vuốt nhẹ mái tóc mềm của cậu, ân cần hỏi.

- Con không sao...

- Vì thằng Khải đúng không?

Nghe tới tên anh, cậu có cảm giác nghẹn ở cuống họng, cậu bặm môi lại rồi cúi xuống. Bà Vương ngồi bên cạnh khều ông.

- Thôi anh đừng nói gì hết, kẻo con nó buồn thêm.

Ông Vương hiểu chuyện liền im lặng thở dài. Cậu lại nhìn những đám mây trôi bồng bềnh, cười nhẹ một cái, an ủi bản thân vẫn còn ba mẹ bên cạnh.

Từ hôm nay, cậu sẽ đến một nơi hoàn toàn mới, không còn sự hiện diện của anh nữa.

Cậu lôi iPod từ trong túi xách ra , đeo tai nghe vào và nghe những ca khúc quen thuộc mà khi xưa anh và cậu hay nghe cùng nhau..

" Em không muốn nghĩ thêm điều gì

Em không muốn nhớ nhung gì nữa

Không muốn, không muốn, em không muốn cứ mãi nhớ về anh..."

---------------------------------- HẾT CHƯƠNG 1---------------------------------------------------------------------

- Chương 1 vậy có được không aa?? :3 Có ai biết 3 câu cuối mình lấy từ bài nào không?? hú hú :3

Continue Reading

You'll Also Like

9.8K 246 22
Trần Khải Phong : 15 tuổi , con trai út của tập đoàn ABC . Rất bướng bỉnh và tinh nghịch Trần Khải Nhi: 24 tuổi, phó giám đốc tập đoàn ABC rất nghiêm...
143K 16.2K 97
► Tên: Tui nổi lên sau khi hẹn hò online với trai nhà giàu ► Tác giả: Sơn Dữu Tử ► Thể loại: Thận trọng từng bước gia chủ niên thượng công x chán nản...
2.3K 228 7
Tiêu Đại Tổng x Trưởng Phòng Vương Thể loại : Hiện đại, hôn nhân, tình cảm, HE Tình trạng : Đang sáng tác Dự kiến : 10 Chương ( Cũng có thể hơn, mình...
51K 6.2K 16
" kể cho tôi ít nhất ba lợi ích khi yêu chị " "... em sẽ được thấy tôi khỏa-" mồm yu jimin đáng thương bị người yêu cũ bịt lại thật chặt, không thươn...