[Longfic] Bắt Đầu Hay Kết Thú...

By mina09

69K 3.7K 971

5 năm trước vì quá đau lòng mà cô rời đi, rời khỏi đất nước Hàn Quốc, rời xa người cô yêu nhất cũng là người... More

Giới thiệu
Chap 2. Gặp gỡ thoáng qua
Chap 3. Sooyoung rắc rối
Chap 4. Sooyoung biết yêu
Chap 5. Yumi tức giận
Thông báo
Chap 6. Mở lòng
Chap 7. Tâm sự của mỗi người
Chap 8. Nỗi lòng của mẹ
Chap 9. Busan. Lời tỏ tình không thành
Chap 10. Rung động
Preview chap 11|12
Chap 11: Dằn vặt
Chap 12: Tai nạn
Chap 13: Em khóc tôi rất đau lòng
Chap 14: Cuộc hội ngộ bất ngờ
Chap 15: Những mảnh vụn ký ức
Chap 16: Bữa ăn không hài hòa (1)
Chap 17: Bữa ăn không hài hòa (2)
Chap 18: Bữa ăn không hài hòa (3)
Chap 19: Hiểu lầm
Chap 20: Chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu không?
Chap 21: Tôi không còn yêu cô nữa
Chap 22: Ông xã
Chap 23: Trở thành tình địch
Chap 24: Tin tức bất ngờ
Chap 25: Thân phận Yumi bị bại lộ
Chap 26: Thỏa hiệp
Chap 27: Em phải chịu trách nhiệm với tôi
Chap 28: Rất sợ mất em
Chap 29: Quá khứ
Chap 30: Hyoyeon và Minho
Chap 31: Minho
Chap 32: Kế hoạch thất bại của Hyoyeon
Chap 33: Người mẫu thích hợp
Chap 34: Tranh cãi
Chap 35: Ghen
Thông báo về couple
Chap 36: Không thể tha thứ
Chap 37: Điều kiện bất ngờ của Sooyoung
Chap 38: Nói chuyện
Chap 39: Cùng đi chơi
Chap 40: Đàm phán
Chap 41: Tha thứ
Chap 42: Nhận ba
Chap 43: Thổ lộ lần nữa
Chap 44: Uy hiếp
Chap 45: Hyoyeon gặp nạn
Chap 46: Cảm xúc hỗn loạn
Chap 47: Nếu không biết thì thật tốt
Chap 48: Chuyện cũ
Chap 49: Đều bởi vì yêu
Chap 50: Gỡ bỏ hiểu lầm
Chap 51: Hãy nghiêm túc coi tôi là người theo đuổi em
Đoản văn nhỏ nhân dịp sinh nhật Yul^^
Chap 52: Suy nghĩ
Chap 53: Hiện thực đau lòng
Chap 54: Câu trả lời của Yumi
Chap 55: Sự thay đổi
Chap 56: Thà một lần đau
Chap 57: Tổn thương
Chap 58: Tấm lòng của cha
Chap 59: Bị bỏ thuốc
Chap 60: Không kiểm soát được lý trí (H)
Chap 61: Hãy quên chuyện đó đi
Chap 62: Thay đổi nhỏ
Chap 63: Rắc rối
Chap 64: Không thể quay lại
Chap 65: Tình thân
Chap 66: Kyungsan
Chap 67: Tai nạn
Chap 68: Hiến máu và đoạn tuyệt quan hệ.
Chap 69: Chỉ còn là hồi ức
Chap 70: Hỏa hoạn, lời hứa, đáp án.
Chap 71: Đối diện sự thật
Chap 72: Tin vui - tình thân.
Chap 73: Cùng trầm luân
Chap 74: Chúng ta là tiếc nuối lớn nhất của đời nhau
Chap 75: Ngọt ngào
Chap 76: Hạnh phúc đếm ngược
Chap 77: Ngày hạnh phúc
Chap 78: Chúng ta thuộc về nhau
Chap 79: Tai nạn
Chap 80. Chờ đợi là hạnh phúc
PN 1. Muốn ăn em hơn là nho
PN 2: Hóa ra chúng ta từng thân thiết
PN 3: Không cần phải nói ra
PN 4: Hạnh phúc muộn
PN 5: Ngày hạnh phúc

Chap 1. Trở Về

2.3K 57 7
By mina09


Chap 1. Trở Về.


Sân bay Incheon


 Tiếng loa ở sân bay thông báo, Chuyến bay từ Mỹ - Seoul đã hạ cánh an toàn từng dòng người bước ra. Dường như mọi người ở sân bay đều dồn sự chú ý vào một người con gái mặc chiếc quần jean màu xanh kết hợp chiếc áo sơ mi màu trắng lộ xương quai xanh quyến rũ, mái tóc được bới cao, vài lọn tóc được uốn nhẹ được buông rơi hai bên thái dương, vầng trán cao, đôi lông mày thanh tú, chiếc mũi dọc dừa, đôi môi đỏ chúm chím. Đặc biệt đôi mắt đen láy như bầu trời đêm luôn ẩn chứa nỗi buồn vô tận, sẽ nhấn chìm bất cứ ai nếu dại dột nhìn vào đó. Gương mặt xinh đẹp toát lên sự lạnh lùng khiến không ai dám lại gần. Cô gái dắt theo một bé gái khoảng gần 5 tuổi nhìn rất đáng yêu, tóc được thắt bím hai bên, đôi mắt giống cô gái kia, đen láy nhưng ánh lên vẻ ngây thơ, trong sáng, hai má ửng hồng, mặc chiếc áo khoác con thỏ, đeo chiếc ba lô con ếch màu xanh dễ thương nên nhìn cô bé thật giống cục bông khiến ai cũng muốn ôm lấy. Cả hai đi đến đâu luôn tỏa ra thứ hào quang làm người khác không thể không ngoái nhìn và ngẩn ngơ. Đứa bé khẽ kéo tay cô gái, giọng nói trẻ thơ vang lên:

"Mẹ lần này chúng ta về Hàn lâu không? Con sẽ nhớ ông bà ngoại lắm."

 Yuri mỉm cười nhẹ, khẽ cúi người xuống để đối diện với cô bé nhẹ nhàng nói:

"Yumi ngoan của mẹ, lần này về có thể sẽ ở lại rất lâu nên chúng ta phải ở đây thời gian dài. Vì thế mẹ nhờ chú Minho mua nhà cho chúng ta ở đây rồi. Nếu con nhớ ông bà ngoại mẹ kêu ông bà đến đón con về Mỹ nhé, xong công việc mẹ sẽ về với Yumi"

 Nghe mẹ của mình nói thế Yumi vội ôm lấy Yuri nói:

"Không đâu con ở với mẹ cơ. Mẹ ở đâu con ở đó. Mẹ con sẽ không về Mỹ nếu không có mẹ đâu."

Mỉm cười ôm lấy Yumi, Yuri vỗ nhẹ vào lưng cô bé, giọng nói chứa đầy tình yêu dành cho con gái:

"Mẹ biết Yumi của mẹ là ngoan nhất. Giờ chúng ta về nhà thôi. Ngày mai mẹ còn phải đi làm thủ tục để con đến trường nữa. Ban ngày mẹ phải đến công ty nên không thể để con ở nhà buồn một mình được. Mẹ sẽ đưa con đến trường để con chơi với bạn, tối mẹ lại đón con nhé. Mẹ yêu Yumi nhiều lắm."

Yumi thấy vậy liền cười híp mắt, nhón chân hôn vào một bên má Yuri rồi kéo tay cô đi, miệng liến thoắng:

"Con cũng yêu mẹ lắm, yêu nhất quả đất luôn. Mẹ chúng ta về nhà mới thôi. Con muốn coi nhà mới quá."

 Bật cười bước theo con gái, nhìn thấy Yumi lớn lên mỗi ngày đó là niềm hạnh phúc của cô. Với cô chỉ cần có Yumi là đủ rồi. Nhất định cô không thể để con người đó biết sự tồn tại của Yumi, cô sẽ không để ai mang Yumi rời khỏi cô được. Yumi chính là sinh mạng của cô, cô không thể mất con bé.

 Khi cả hai đã yên vị trong taxi, ôm con vào lòng, Yuri yên lặng nhìn con đường bị đẩy lùi phía sau. Mọi thứ sau 5 năm thay đổi khá nhiều. Cảnh vật, góc phố nơi đây đều gợi cho Yuri những kỷ niệm đau lòng. Ngày ấy rời đi không một lời từ biệt, sau khi sang Mỹ cô mới phát hiện bản thân đã mang trong người giọt máu của người đó. Có lẽ đó là món quà ông trời ban tặng cho cô. Mọi người đều khuyên cô bỏ nó đi như vậy sau này cô mới kiếm được hạnh phúc mà không vướng bận gì, nhưng chính bản thân cô lại không đành lòng. Bởi đó cũng là một sinh mệnh, là giọt máu của cô nên cô quyết định giữ lại. Và đến giờ Yuri thấy lựa chọn mình thật đúng. Mỗi ngày bên Yumi cô đều thấy vui vẻ, mọi mệt mỏi như tan hết. Nhưng bản thân cô luôn đau lòng vì không thể cho Yumi một người cha như bao đứa trẻ khác. Yuri biết Yumi cũng luôn mong được gọi một tiếng ba như bao bạn bè cùng trang lứa nhưng vì biết đó là nỗi đau của cô nên con bé tuyệt nhiên không bao giờ nhắc đến. Một đứa bé mới 5 tuổi đã bị chịu thiệt thòi và ý thức được nhiều thứ khiến cô thật đau lòng. Tất cả là do con người đó. Cô hận con người đó. Vĩnh viễn cô không muốn gặp lại con người đó. Mỗi lần nghĩ đến người đó tim cô lại đau nhói, vết thương tưởng chừng đã lành nhưng lại nhức nhối vô cùng. Nhìn Yumi đã ngủ say trong lòng mình. Yuri vuốt nhẹ gương mặt bầu bĩnh kia khẽ thì thầm:

" Yumi mẹ xin lỗi vì không thể cho con một gia đình toàn vẹn."


***


 Trong khi đó ở trên tầng nhà cao nhất của tập đoàn IK, người con gái trong bộ vest đen lịch lãm ôm lấy cơ thể đứng im lặng trầm ngâm trước tấm kính trong suốt quay lưng về bàn làm việc nhìn xuống đường phố Seoul. Tay khẽ nắm lấy hai chiếc nhẫn được lồng vào dây chuyền đeo trên cổ, đôi mắt đầy tâm sự.

"Yul, 5 năm rồi em biến mất khỏi cuộc sống của Yoong. Đến bao giờ mới trở về đây? Ngày em đi Yoong như người điên lục tung cái Đại Hàn dân quốc này để tìm em, bao năm qua đều không ngừng tìm kiếm khắp nơi, hỏi tất cả bạn bè nhưng một tin tức nhỏ nhoi thôi cũng không có. Em cứ như bốc hơi khỏi mặt đất vậy. Yul, em đang ở đâu? Yoong rất nhớ em lắm. Tim Yoong nó rất đau. Chỉ cần em trở về bắt Yoong làm gì cũng được. Chỉ cần để Yoong nhìn thấy em, để biết em vẫn bình an."

End chap 1.

Continue Reading

You'll Also Like

82.7K 7.8K 92
lau đi thứ lăn trên má, rồi lưu lại hình xăm trên da.
345K 31K 80
Top: Gemini - Bot: Fourth Một fic mới nữa dành cho hai bạn. Chốn nhỏ này đã được mình ấp ủ và bây giờ sẽ được mình xây dựng lên. Lưu ý: Không được ma...
60.9K 4.9K 20
Toàn bộ chỉ là tưởng tượng của tác giả, có một số câu chuyện dựa theo tình huống thật của hai anh.
166K 13K 51
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...