[Myungyeon ver] Bà xã, ngoan...

By MyunggYeonn

327K 12K 103

myungyeon More

Giới thiệu
Chương 1: Hai người không ai nợ ai
Chương 2: Năm bằng năm trăm vạn
Chương 3: Tớ trở thành nghèo rớt mồng tơi, cậu bao nuôi tớ!
Chương 4: Cậu ở thời kì mãn kinh à?
Chương 5: Làm tiểu tam cũng có cơ hội!
Chương 6: Anh à, làm người phụ nữ của anh có cảm giác không an toàn
Chương 7: Cô đến chính là để ăn cơm
Chương 8: Anh muốn cự tuyệt người phụ nữ khác nên lấy chính mình làm lá chắn
Chương 9: Em có quyền không nói
Chương 10: Park Jiyeon, em dám cho anh gắn mác có vợ ngoại tình
Chương 11 + 12: Anh, cho tới giờ vẫn bá đạo như vậy
Chương 13 + 14: Trước bảy giờ nhớ rõ về nhà
Chương 15 + 16: Rốt cuộc đây là nhân vật nào?
Chương 17 + 18: Tiết mục cẩu huyết ai nam tranh nữ
Chương 19 + 20: MD, đây rốt cuộc là gara hay là đại sảnh triển lãm xe?
Chương 21 + 22: Kim Myungsoo, chị đây coi thường anh!
Chương 23 + 24: Thực hiện nghĩa vụ thứ nhất của người vợ, theo giúp tôi ăn cơm
Chương 25 + 26: Cô cho anh là không khí
Chương 27 + 28: Park Jiyeon cô cứ như vậy mà bị ăn sạch
Chương 29 + 30: Núi cao còn có núi cao hơn
Chương 31 + 32: Cảm giác như phía trên cô có ô dù!
Chương 33: Vì thích ăn cay, anh thiếu chút nữa mất mạng
Chương 34: Tớ có một loại dự cảm không rõ...!
Chương 35: Bị đánh một trận, bị đánh một trận, lại bị đánh một trận!
Chương 36: Thần tượng của anh, nữ thần của anh là như vậy uy phong
Chương 37: Chị dâu cứu mấy người đáng thương chúng tôi đi
Chương 38: Tôi nói mấy câu, nói xong lập tức đi
Chương 39: Nguyện ý làm vịt của em!
Chương 40: Ba điều qui ước!
Chương 41: Kỳ thật xem ra là ảo giác của anh!
Chương 42: Mối thù kia không phải chỉ đơn giản như thế!
Chương 43: Park Jiyeon, cô gái này hư quá, chuyên môn câu lòng người khác
Chương 44: Cái miệng, lại chiếm tiện nghi của chị đây rồi
Chương 45: Lần trước cô đã thử qua, cái đó mà là Sâu Bướm sao?
Chương 46: Bảo bối, anh chỉ biết vào, sẽ không ra!
Chương 47: Cho em 30s chạy đến bên người tôi!
Chương 48: Park thư kí, cô công tác cũng thật đúng chỗ, còn phục vụ cơm ha!
Chương 49: Cô gái này, luôn mang vẻ mặt vô tội!
Chương 50: Jung tổng, đùa giỡn phụ nữ có chồng là đáng xấu hổ
Chương 51: Hậu cung của tôi có điểm loạn
Chương 52: Chỉ mười won thôi sao?
Chương 53: Đừng làm mất mặt mình
Chương 54: Cô gái đáng chết này, sợ cái gì mà không nói cho anh biết!
Chương 55: Người đàn ông kiêu ngạo
Chương 56
Chương 57: Chị dâu đúng là quá mạnh mẽ
Chương 58: Park Jiyeon, em có tin tôi dùng một tay bóp chết em!
Chương 59: Nếu Kim Myungsoo đối xử với em không tốt,...
Chương 60: Lão đại, ngài thật lòng thương em?
Chương 61: Làm một người rảnh rỗi đặc biệt đáng xấu hổ
Chương 62: Dù chỉ nguy hiểm một chút, anh cũng không đồng ý!
Chương 63: Anh chỉ cần một chút xíu như vậy là đã đủ,...
Chương 64: Sao tớ có cảm giác cậu như bảo mẫu riêng của tớ vậy?
Chương 65: Park Jiyeon, cậu gây họa rồi!
Chương 66: Dị ứng phấn hoa!
Chương 67: Kim Myungsoo, em khó chịu quá!
Chương 68: Em không cần tiêm, Kim Myungsoo, em không tiêm đâu!
Chương 69: Cô đặc biệt không thích cảm giác an toàn
Chương 70: Vô sỉ!!!
Chương 71: Sớm muộn gì em cũng sẽ yêu anh thôi!
Chương 72: Giấu áo mưa!
Chương 73: Cậu hầm canh gà?
Chương 74: Đặc biệt quá, mình còn oan hơn cả Đậu Nga!
Chương 75: Đoạt đi lần đầu tiên cũng không nhất định phải phụ trách
Chương 76: Giữa em và anh, em có quyền chủ động sao?
Chương 77: Ông trời ơi, ông cho một đạo sét đánh chết con đi!!!
Chương 78: Lâu lắm rồi không có được cảm giác thành tựu như giờ
Chương 79: Người chính là không thể quá rỗi rãnh an nhàn
Chương 80: Phụ nữ không biết xấu hổ!
Chương 81: Lấy cái gì tới chịu nhận lỗi?
Chương 82: Sẽ không uống rượu!
Chương 83: Mục đích tới đây là làm gì?
Chương 84: Park Jiyeon uống rượu sẽ say
Chương 85: Rượu thật sự không được!
Chương 86: TM nhanh đứng lên cho tôi, chị không nín được
Chương 87: Em tối hôm qua uống rượu, không có làm chuyện gì mất mặt chứ?
Chương 88: Uống rượu là có thể làm xằng bậy sao?
Chương 89: Chủ động lấy lòng anh!
Chương 90: Ai dám chọc, kẻ đó muốn chết!
Chương 91: Hai vị tổ tông không thèm chịu nể mặt!
Chương 92: Hơn phân nửa chắc là cô gái si tình!
Chương 93: Vô sỉ đạt cảnh giới cao nhất trong truyền thuyết!
Chương 94: Kim Myungsoo, đến với em đi, cô gái kia căn bản sẽ không yêu anh!
Chương 95: Đàn ông đẹp trai lại có tiền thật sự không đáng tin cậy!
Chương 96: Em chỉ cần xinh đẹp như hoa, anh phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình
Chương 97
Chương 98: Bị bắt buộc cùng tự nguyện là hai cảm giác không giống nhau
Chương 99: Người phụ nữ của tôi, đương nhiên là đặc biệt nhất
Chương 100: Tổng giám đốc cũng muốn tan việc về đúng giờ lắm à nha
Chương 101: Người phụ nữ, anh tôn trọng em
Chương 102: Tư tưởng người phụ nữ này không thể bình thường một chút sao?
Chương 103: Áp lực quá lớn!
Chương 104: Là anh biến em thành tội nhân?
Chương 105: Các loại hâm mộ rất ghen tị!
Chương 106: Làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật!
Chương 107: Kim Myungsoo chính là một bình dấm chua
Chương 108: Trương Vương có mộng, thần nữ vô tâm
Chương 109: Bị bắt cóc
Chương 110: Đặc biệt sao, người nào sao mà to gan như vậy!!! (1)
Chương 111: Đặc biệt sao, người nào sao mà to gan vậy!!! (2)
Chương 112: Buông lão nương ra! Cút cho tôi!
Chương 113: To gan, dám động người phụ nữ của lão tử, không muốn sống nữa sao!
Chương 114
Chương 115: Liều chết triền miên!
Chương 116: Kang Minhyuk tên khốn kia, anh buộc tôi làm người phụ nữ của anh!
Chương 117: Cái gì nhớ anh, cái gì thương anh, toàn bộ đều là nói nhảm!
Chương 118: Giữa chúng ta cứ như vậy đi!
Chương 119: Chỉ là ngẫu nhiên mà thôi
Chương 120: Có lúc, giữ phong độ lễ phép sẽ dần dần biến thành mờ ám
Chương 121: Câu dẫn con riêng cũng có thể câu dẫn một cách quang minh chính đại!
Chương 122: Hôm nào kéo cho em một xe cải trắng!
Chương 123: Con mắt sắc, lại tối mấy phần!
Chương 124: Ai dám động đến người phụ nữ của tôi
Chương 125: Bạo lực, sức mạng quá tàn ác
Chương 126: Trèo càng cao, ngã càng đau
Chương 127: Bi cực sinh vui mừng Jung đại thần!
Chương 128: Đi chết đi! Có quỷ mới làm tình nhân của anh
Chương 129 -130
Chương 131: Tình nhân! Đáng chết tình nhân!
Chương 132: Cô không chịu nổi, thật không chịu nổi
Chương 133: Này, chính là tình nhân bi ai cùng kết quả!
Chương 134: Loại cảm giác này, cực kì khó chịu!
Chương 135: Người phụ nữ này, ngươi còn có tôi!
Chương 136
Chương 137: Kim thị chính là một trong những chủ nợ lớn nhất chủ nợ
Chương 138: Lão đại, anh hù được tâm hồn bé bỏng của tôi
Chương 139: Sao dạ khách vưu ngư
Chương 140
Chương 141: Ở trong ý thức anh nên vì người phụ nữ của mình mà thủ thân như ngọc
Chương 142
Chương 143: Người phụ nữ vui tai vui mắt
Chương 144: Thật sự không cam tâm
Chương 145: Cô gái nhỏ, anh nhớ em lắm!!!
Chương 146: Kim Myungsoo chính là Diêm Vương!!!
Chương 147: Một năm mười hai tháng luôn luôn cảm
Chương 148
Chương 149: Chuẩn bị hợp lực lừa dối bé Park ngốc!
Chương 150: Chỉ là ngủ một giấc, công hiệu lớn như vậy???
Chương 151: Tuyệt không hướng ngươi thỏa hiệp
Chương 152
Chương 153: Buồn cười giấy hôn thú!
Chương 154
Chương 155
Chương 156: Cô, là của anh!
Chương 158
Chương 159: Đợi làm thịt cá
Chương 160: Ngoan, chúng ta về nhà, đừng sợ
Chương 161
Chương 162: Loại hành hạ khác
Chương 163: Kim Myungsoo, ôm em một cái
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168: Bảo bối, nhanh lên một chút!
Chương 169: Cô nhóc này càng ngày càng đáng đánh
Chương 170: Đây là vấn đề thể diện
Chương 171: Cục cưng, em muốn giết anh, cho anh, được không?
Chương 172: Thật là, mắc cỡ chết người
Chương 173: Anh cũng yêu em, bảo bối của anh
Chương 174: Anh bá đạo? Em hôm nay mới biết anh bá đạo sao?
Chương 175: Người này, sinh ra đúng thật là yêu nghiệt
Chương 176: Choi gia có một người con riêng
Chương 177
Chương 178
Chương 179: Thân phận thật sự của Jung Jinwoon
Chương 180: Bản lãnh của Park Jiyeon thật không thấp
Chương 181
Chương 182: Park Jiyeon, em muốn chết phải không hả?
Chương 183: Lão đại, chúng ta thật không chịu được, ngài tạm tha cho chúng ta đi
Chương 184: Không có tiền đồ, một đám ăn hại
Chương 185: Kim Myungsoo tên khốn kia
Chương 186: Anh vậy mà chơi trò mất tích với tôi
Chương 187: Kim Myungsoo, anh còn giận em sao?
Chương 188: Nha đầu, em rốt cuộc muốn làm gì?
Chương 189: Kim Myungsoo, anh có muốn hay không muốn?
Chương 190: Không cho khóc, nín ngay cho anh!
Chương 191: Cô nãi nãi, tổ tông của anh
Chương 192: Cô gái chết tiệt, em lại muốn ăn đòn phải không?
Chương 193: Ông xã, đừng khóc
Chương 194: Người đàn ông của tôi là giỏi nhất
Chương 195: Jung Soo Jung sanh non
Chương 196: Các loại chuyện tình lừa bố mày
Chương 197: Cô muốn ăn vạ, không có cửa đâu
Chương 198: Hai oan gia đụng đầu
Chương 199
Chương 200: Sự tấn công của bầy sói (1)
Chương 201: Sự tấn công của bầy sói (2)
Chương 202: Park Jiyeon hỏng mất!
Chương 203: Cho tôi đứng ở góc tường, úp mặt vào tường sám hối đi
Chương 204: Bà xã, chúng ta sanh con có được hay không?
Chương 205: Một người đàn ông cư nhiên có thể vô sỉ đến nước này
Chương 205: Choi Suzy âm mưu
Chương 207: Choi thiếu tới chơi
Chương 208: Hoàn toàn cùng Choi thị tỏ rõ quan hệ!
Chương 209: Bắt đầu từ hôm nay, anh cho phép em cầm súng
Chương 210: Ông xã, em yêu anh chết mất
Chương 211: Bà xã, không cho nghịch ngợm
Chương 212: Đàn ông không hư, phụ nữ không thương
Chương 213: Bị theo dõi
Chương 214: Park Jiyeon, đừng hoảng hốt
Chương 215: Sanh non
Chương 216: Cuộc sống luôn là quá cẩu huyết
Chương 217
Chương 218: Vận động xong rồi lại tắm
Chương 219: Sinh nhật Kim Myungsoo
Chương 220: Bà xã, em trêu ghẹo anh
Chương 221: Quà tặng của Park Jiyeon
Chương 222
Chương 223
Chương 224: Có bảo bảo?
Chương 225: Biến, anh cút cho tôi
Chương 226: Bảo bối, nhắm ngay điểm, bắn vào chỗ này nè!
Chương 227: Anh nên làm sao với cô bây giờ?
Chương 228: Cuộc sống sống không bằng chết
Chương 229: Tìm cô có ích lợi gì?
Chương 230: Không được đụng vào tôi
Chương 231: Giống như một trận đánh lâu dài
Chương 232: Thật xin lỗi, chị dâu nhỏ
Chương 233: Người phụ nữ của tôi đâu? Cô ấy ở nơi nào?
Chương 234
Chương 235: Chúng ta không có chết, thật sự không có chết
Chương 236: Kim Myungsoo bảo bối của em, em nên làm cái gì bây giờ?
Chương 237
Chương 238
Chương 239: Jun Hyosung ra tay
Chương 240: Bị lạnh nhạt
Chương 241: Gia, một lần nữa có được hay không?
Chương 242: Trong lòng anh ấy toàn là cô, tôi với không được
Chương 243: Bởi vì quá yêu, cho nên không cách nào yêu nữa
Chương 244
Chương 245: Người phụ nữ kia, rốt cuộc còn có giá trị lợi dụng gì?
Chương 246: Cách mạng đã thành công rồi!!!
Chương 247: Anh không tin, để anh kiểm tra!
Chương 248: Kane mất tích
Chương 249: Chiến thuật tâm lý
Chương 250
Chương 251
Chương 252: Kim Myungsoo bị nhóc tính toán
Chương 253: Không chơi như vậy là ép người
Chương 254
Chương 255: Đại kết cục (1)
Chương 256: Đại kết cục (2) - END

Chương 157

887 28 0
By MyunggYeonn

Myungsoo ngồi ở bên trong đại sảnh, tâm tình bỗng nhiên có chút trở nên hỏng bét, giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay một cái, đã qua mười phút rồi.

Ngón tay từng phát từng phát gõ lên mặt bàn, ánh mắt thỉnh thoảng hướng về phòng rửa tay, lại đã qua năm phút đồng hồ, Myungsoo mới bất an đứng lên, bước nhanh tới phòng rửa tay

Hyeri cùng EunJi theo sát phía sau, đứng ở trước phòng rửa tay, Myungsoo gõ cửa: "Park Jiyeon?" .

Không ai đáp, Myungsoo còn gọi là hai lần, sau đó quả quyết một cước đạp ra cửa xông vào bên trong, bên trong không có một bóng người, chỉ thấy cửa sau đã tự động mở rộng ra.

Myungsoo cả kinh trong bụng, đi phía trước một bước, dưới lòng bàn chân có đồ khiến anh cảm thấy đau, dời đi bước chân, nhất thời, thì ra là cũng không thể an tâm bảo nhịp đập tâm hạ xuống, dường như muốn ngưng đập bình thường.

Khom lưng nhặt lên, đó là hoa tai của Jiyeon, trên người cô mỗi một món đồ, anh cũng rõ ràng nhận được.

"Thật là to gan, lại dám ở trên địa bàn của tôi đụng đến người phụ nữ của tôi" .

Sắc mặt Myungsoo âm trầm tới cực điểm, trong nháy mắt, không khí căng thẳng, sau đó tới bọn cận vệ mọi người khuôn mặt đều nghiêm túc, không dám mở miệng nói chuyện.

Dám ở phía dưới mí mắt Kim lão đại động đến người yêu của anh, trên thế giới này người không muốn sống của thật đúng là nhiều.

"Lão Đại, tôi lập tức điều tra." .

Cũng may, nếu muốn biết Jiyeon bị đưa cái địa phương gì, chỉ cần thời gian vài phút mà thôi.

Giày vò tiểu yêu tinh

Hyeri liếc Myungsoo một cái, hé miệng, trên mặt hoàn toàn hoàn toàn không có ngọt ngào trong ngày thường, làm cho người ta xem ra có chút mùi vị âm trầm, ngoan lệ.

"Vẫn còn ở chờ cái gì, lập tức tản ra tìm người cho tôi." .

Myungsoo nguy hiểm nheo lại cặp mắt, nhanh chóng xoay người, vội vã đuổi ra ngoài.

Vẫn hơn hai mươi chiếc xe đua hộ tống, Myungsoo tự mình điều khiển chiếc Bugatti Veyron đầy khí thế, khi rời đi cũng ồn ào phách lối như khi vừa mới tới.

Trong thời gian đó cùng Junhyung thông qua một cú điện thoại, trực tiếp phái thêm mười chiếc trực thăng ẩn thân quanh quẩn ở chung quanh vùng bỏ hoang , sẵn sàng chuẩn bị tiếp nhận nhiệm vụ bất cứ lúc nào cũng.

Myungsoo ôm đầu, âm thầm may mắn đã trang bị thiết bị truy tìm cho cô, nếu không hôm nay, anh thật sự sẽ nóng vội đến phát điên.

Trong mắt của anh, đang nổi cơn giông tố cấp mười hai, anh vốn đã từng lên tiếng, người có can đảm động đến người phụ nữ của anh, phải dám nhận cái giá đắt đến mức hủy thiên diệt địa từ anh.

Lee Joon ôm Jiyeon đã hôn mê, ngay cả khi cô không có sức sống như vậy, cũng làm cho từng tế bào chân tình trên người anh gần như bộc lộ hết ra ngoài.

Cô thật giống như một đóa anh túc, chỉ cần vừa chạm tay đến, liền cũng không thể buông tay ra nữa.

Cho dù cô là người phụ nữ mà kẻ thù yêu mến nhất, cũng làm cho người ta nhịn không được phải đem lòng thương tiếc, huống chi, anh lại thích cô.

Tài xế lão Yoon thỉnh thoảng quay đầu ra phía sau, cô bé này, ngược lại khá xứng đôi với thiếu gia bọn họ, chỉ là họ không hiểu thiếu gia đang nghĩ gì, trực tiếp mang về nhà không phải được sao, còn tìm nơi vắng vẻ bỏ hoang này.

Chẳng lẽ là lo lắng lão gia cùng phu nhân không đồng ý?

Nghĩ như vậy, lão Yoon liền bật cười khẽ, cũng đúng, Lee gia dầu gì cũng là một danh gia vọng tộc, không phải dáng dấp như bình hoa là có thể trở thành con dâu .

Lee Joon ôm Jiyeon, cảm nhận cảm xúc từ tay truyền đến, đây mới thật là tiểu yêu tinh, anh tự nhận mình chưa bao giờ là một người ham mê nữ sắc, nhưng những lúc đối mặt với cô, lại có thể trong nháy mắt dâng tràn dục vọng, không ngừng muốn cô.

Xe vẫn dung tốc độ nhanh nhất xông thằng về phía trước, bởi vì quen thuộc đường xá, nên chỉ không đến mười phút liền quẹo vào một con hẻm.

Bên phía Myungsoo thì lại không may mắn như vậy, tuy nói phi cơ trực thăng đã sớm chờ đợi, nhưng bởi vì chưa quen thuộc đường, nên vòng không ít đường.

Lee Joon ôm Jiyeon đi vào bên trong công xưởng, lại phân phó lão Yoon trở về theo đường cũ

Bên trong khu nhà đó, có một người phụ nữ ăn mặc lòe loẹt y như minh tinh điện ảnh, cô ta lạnh lùng nhìn chăm chú vào Jiyeon trong ngực Lee Joon, sắc mặt đã sớm âm trầm.

Người phụ nữ này, rốt cuộc cũng đã rơi vào trong tay của cô à.

"Lee thiếu gia, quả thật cũng không thương hương tiếc ngọc sao?" . Người phụ nữ vòng tay quanh ngực, nhìn chằm chằm Lee Joon, mặt không chút thay đổi.

Lee Joon đem Jiyeon đặt lên một cái ghế, sửa lại cho ổn, một tia đau đớn thoáng qua trong mắt, dù anh thích cô, cũng không thể không làm như vậy.

Từ lúc anh cả và anh hai của anh chết đến nay, cho đến lúc này, anh làm sao có thể quên nổi đau đã khắc sâu vào tâm khảm đó, mối thù sâu tựa biển đó.

"Son tiểu thư không phải cực hận cô ấy sao, hiện tại cô ấy đang ở trước mặt của cô, cô muốn phát tiết thế nào, trả thù thế nào cũng không thành vấn đề." .

Người phụ nữ này, dĩ nhiên là Son Naeun đã bị Myungsoo đuổi ra khỏi Kim thị .

Từ ngày cô ta bị đuổi, ngày trôi qua ngày càng thêm nghèo túng, cuối cùng lại luân lạc tới mức làm nhân viên tiếp thị rượu, vì sinh tồn, cô ta đều cố chịu đựng.

Nếu bị chơi, sao không dứt khoát lợi dụng dung mạo trẻ tuổi, thân thể xinh đẹp của mình để bồi đắp cho tương lai của mình.

Cô ta cực hận Myungsoo, hận anh lạnh lùng, hận anh vô tình, càng hận hơn người đàn ông tổn thương cô ta, cô ta muốn đoạt những gì của Kim gia vốn nên thuộc về cô ta mà thôi.

Vốn cô ta cho là, theo thân phận địa vị của anh, ít nhất cũng sẽ để cho anh không chết tử tế được, cuối cùng, anh lại còn sống đi ra khỏi Ám Dạ.

Ha ha, Kim Myungsoo đã quá xem thường cô ta.

Thật ra thì, cô không biết là, Myungsoo đối với người người đàn ông kia còn có một chút cảm kích, như vậy, anh đã có thể quang minh chánh đại đưa người phụ nữ này kéo lê ra khỏi địa phận Kim gia của anh.

"Đó là đương nhiên, hiếm khi có cơ hội tốt này, tôi làm sao có thể không lợi dụng cơ chứ." .

Trong mắt của cô ta thoáng qua một chút lo lắng, mới ngắn ngủn mấy tháng thời gian, cô ta cũng đã trở nên thay đổi, hoàn toàn tìm không ra cái bóng trước kia.

Không phải Myungsoo cực kỳ yêu người phụ nữ này sao, cô ta muốn cho anh ta nếm thử một chút, cái gì gọi là đan thấu tâm can.

Nghĩ như vậy, Naeun đã cầm sợi dây hướng đi về hướng Jiyeon, trong tay, đồng thời nắm một chiếc roi ngựa tinh xảo.

Cô ta đối với Myungsoo hận đã đạt đến cực hạn, trong lòng chỉ muốn trả thù, mặc kệ thân phận anh ta là gì, mặc kê lai lịch anh ta như thế nào, cùng lắm thì cứ lấy cái mạng quèn này đi.

Chết thôi mà, ai sợ ai chứ

Hất bàn tay Lee Joon đang đỡ bả vai của Jiyeon, dung dây trời cô ấy kín mít

Lee Joon khẽ cau mày, lại lui sang một bên nhìn động tác của cô ta.

Động tác của cô ta lưu loát lạ thường, hai ba lần liền làm xong.

Pằng —-

Chỉ nghe pằng một thanh âm vang lên, đó là thanh âm roi ngựa quất ở trên người Jiyeon.

Chỉ quất một roi, Jiyeon liền hoảng sợ tỉnh lại , thân thể đau dến toàn thân mức cô đều đang phát run.

Muốn nhảy vọt lên thì mới phát hiện mình đã bị trói chặt rồi, một roi đã làm rách chiếc áo sơ mi của cô, máu từ trên vết thương loang ướt cả áo.

Cô thở hổn hển, đau quá.

"A —–" .

Jiyeon còn chưa kịp phản ứng, chỉ nghe hô một tiếng, bên tai thoáng qua một trận gió, lại là một roi vút xuống.

Cô sợ hãi kêu, muốn tránh thoát, cũng không thể trán được, ngước đôi mắt hoảng sợ nhìn chung quanh, chỉ liếc mắt một cái, đã nhìn thấy Naeun hung tợn cùng với Lee Joon hai tay nhét vào túi đứng ở ngoài một thước nhìn chằm chằm cô

Không còn kịp suy tư nữa nhiều hơn, trên người đã rơi xuống vết roi rậm rạp chằng chịt.

Cô sợ hãi kêu, căm tức, trên người truyền tới cảm giác đau làm cho cô run rẩy cả người, trừ thống khổ gào thét, cô hoàn toàn không làm được gì.

"Đủ rồi! ! !" .

Đang lúc Son Naeun định vút thêm một roi xuống, Lee Joon bắt lấy tay cô ta, sắc mặt hiển nhiên thật không đẹp mắt.

"Sao? Tôi chỉ đánh vài roi, Lee thiếu gia liền đau lòng?" .

Naeun cười lạnh, giật tay ra, lần nữa hung hăng vút thêm mấy roi, từ cổ quét qua trước ngực, dung sức rất mạnh khiến cho Jiyeon có cảm giác muốn chết cho xong.

Trên người đau rát đau khiến cô thanh tỉnh không ít, hàm răng cắn chặt môi, giống như như vậy mới có thể giảm bớt đau đớn.

"Các. . . Các người. . . Muốn. . . Muốn làm gì?" .

Cô hiện tại nói liên tục một câu nói cũng thống khổ, đứt quãng , nói ra một chữ, cả người cũng đau đớn như tê liệt.

Lee Joon hoàn toàn không dám nhìn Jiyeon chật vật thống khổ như vậy, liếc mắt nhìn, ngực của anh ta đau xót khôn nguôi.

Lần nữa bắt được cổ tay của cô ta, mạnh mẽ đoạt lấy roi ngựa của cô ta sang một bên, lúc này mới lạnh lùng mở miệng: "Đánh chết cô ta như vậy chẳng phải quá mức dễ dãi cho cô ta rồi sao, cô đừng quên rồi, mục tiêu của chúng ta là Kim Myungsoo!"


Continue Reading

You'll Also Like

116K 10.3K 89
Hán Việt: Hàm ngư bệnh mỹ nhân tại oa tổng bạo hồng Tác giả: Thủ Ước Tình trạng raw: Hoàn - 15/06/2023 Tình trạng dịch: Đang đào Thời gian: 22/01/202...
106K 1.8K 20
Truyện về 1 sinh viên năm 3 vô tình bị đàn em chung nhà phát hiện ra tài khoản bí mật.
3.9M 377K 200
Hán Việt : Ác độc nam phối tựu yếu vi sở dục vi Tác giả : Điềm Tiêu Tối Điềm Edit : Cắn ngươi:3 Thể loại : Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cả...
720K 42.4K 97
SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANG TÁC GIẢ: QUẤT TỬ CHÂU Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Chương 95 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang...