Ê! Nhỏ tóc bím

By Miri2409

321K 14.5K 1K

Tuổi thơ của mỗi người đều là mỗi câu chuyện thú vị....một cô bé tưởng chừng sẽ có một cuộc sống êm đềm ngày... More

Chap 1
Chap 2
Chap 3
Chap 4
Chap 5
Chap 6
Chap 7
Chap 8
❤ Chap 9 ❤
Chap 10
Chap 11
Chap 12
Chap 13
Chap 14
Chap 15
Chap 16
End Chap
MỘT KHỞI ĐẦU MỚI
NGÔI SAO.
CỨ TIN Ở TỚ!
BẠN BÈ
NẾU TRÁI TIM CÓ THỂ NÓI...
NAM, CẬU LÀ AI?
RẤT VUI ĐƯỢC GẶP LẠI CẬU!
TỚ NÓI DỐI NHÉ! TỚ RẤT GHÉT CẬU!
CHUNG NHÀ
HÃY LÀ CỦA TỚ NHÉ...
DUYÊN MỆNH
ĐƠN PHƯƠNG
GIẤC MƠ
TỚ CHẲNG LÀ GÌ CỦA CẬU.
HÀNH ĐỘNG!
MẸ CỦA KHỈ CON
ÁNH SÁNG DUY NHẤT.
TÔI LÀ AI...
MẮT TÍM
MÁI TÓC LỬA
ĐÓ LÀ NHÀ CẬU
HỒI ỨC
HÃY NHỚ RA TỚ!
TRĂNG ĐỎ
KHÔNG BỎ CUỘC!
NÀNG TIÊN ÁNH TRĂNG
TÌNH YÊU VÀ TÌNH BẠN
SỰ SỐNG YẾU ỚT
TRÁI TIM LẠI MUỐN ĐẬP!
ĐỐI MẶT!
...
CON MA NHỎ CÔ ĐƠN.
TRƯỚC TIÊN TÔI PHẢI BIẾT CẬU LÀ AI!
HƠN CẢ ĐAU!
MẮT MA
CẬU ĐÁNG SỢ HƠN!
BÀI HÁT CỦA CHÚNG TA
LỰA CHỌN!
THEO TRÁI TIM
THIÊN THẠCH
VẾT SẸO
TRỨNG VÀ ĐÁ
HANG CỌP
CẢM ƠN CẬU!
TRẬN CHIẾN CUỐI CÙNG
BÍ MẬT KHÔNG PHẢI LÚC NÀO TA CŨNG MUỐN BIẾT
HÃY NHÌN BẰNG TRÁI TIM
SINH ĐÔI
TRÁI TIM
SỰ THẬT THÌ...
DỐI LÒNG...
Lạc
BẦU TRỜI
Trừng Phạt

BỊ THƯƠNG

2.9K 194 17
By Miri2409

Dẫu đã biết đến sự tồn tại của Rin, Hoàng và My trong trường nhưng nhỏ nhút nhát như nó lại chẳng thể làm gì được, cảm thấy họ xa vời như thể không thuộc về thế giới này, dù trái tim nó có đang rớm máu vì bị sát thương thì nó cũng không dám hay nói cách khác là không thể lại gần họ, mỗi lần họ xuất hiện đều có một đám đông bu quoang cả trai lẫn gái, muốn chen qua đám đông đó thì nó sẽ tàn tạ đến thế nào chứ? Nó không muốn xuất hiện trước mặt Rin thảm hại như vậy.. À mà chắc Rin còn chả nhớ đến sự tồn tại của nó.. Cũng đã 10 năm rồi còn gì.. Kể từ cái ngày Rin bỏ đi, nó không ngày nào thôi ngắm lên ô cửa sổ phòng Rin, không thôi tìm kiếm chút ấm áp ở chiếc ghế Rin hay ngồi ngoài cửa, con Nhện Nana cũng chết chỉ sau vài tháng, chắc nó cũng như trái tim yếu ớt của Chi.

~~
- này dây chuyền cậu đẹp đấy! - Nhi chăm chú nhìn mặt dây chuyền.

- woa có hình mặt gấu trên hạt gạo kìa!! Dễ thương quá? Chi mua ở đâu vậy?-Trâm tinh mắt nhìn ra.

- ở Đà lạt.. Chi được bạn mua tặng đấy! -nó nâng niu mặt dây chuyền cười híp mắt.

~~~
- ách xì! ách xì! - Kai bỗng nhẩy mũi - ai nhắc vậy cà?- Cậu day day mũi.

- ê Kai! Thấy nhỏ kia sao? Đẹp hơn mình không?-My chỉ tay nhỏ đang kênh kiệu nhìn mình đằng xa.

- xấu đui! - Kai búng tay.

- nhỏ đó cũng được gọi là hot girl đó! Mà nè! Ông phải con trai không vậy? chẳng phải cắt tóc rồi sao?sao chả có nhỏ nào làm ông để ý vậy? Bộ còn khoái Rin nhà tui hả? - My sát lại gần làm bọn con gái hứng trí la ỏm tỏi, đang là giờ giải lao nên có hàng tá "camera" đang chỉa vào bộ ba.

- không thèm! Bộ Rin của bà làm bằng kim cương chắc? - Kai đủn My ra xa.

- vậy thì nói đi mẫu con gái ông thích là gì? - My khoanh tay khiêu khích.

- ưm.. phải mũm mỉm một chút khi ôm mới ấm.. còn phải cười thật tươi!- Kai loáy ngoáy tay diễn tả rồi nhìn ra xa cười tươi khiến bọn con gái la hét ỏm tỏi.

- vậy chẳng phải là Chi sao?- My đập bàn làm Kai suýt té ngửa, Rin nãy giờ không chú ý cũng quay sang nhìn.

~~~~
- ách xì! Ách xì! - Chi nhảy mũi mấy cái choáng váng mặt mày.

- cảm rồi hả? - Trâm lo lắng.

- a không có, tự nhiên bị nhảy mũi thôi! chắc ai nhắc! - Nó cười.

~~~

Buổi tối ở trường trăng thanh gió mát, trong khi người ta còn đang mải miết làm cho xong đống bài tập về nhà thì nó đã xong từ đời nào, nó dạo quoanh sân trường rộng lớn, tiếng kèn harmonica nhẹ nhàng khiến nó bị thu hút, đi mãi đi mãi theo tiếng kèn nó đã ra tới sân sau hồi nào không hay, nó thấy một cậu con trai ngồi ở chiếc ghế thổi kèn rất say sưa, nhưng quái lạ, giữa đêm mà ra đây ngồi, lại còn đội chiếc nón đen che hết cả mặt, Chi rùng mình nhận thấy có tiếng bước chân đang đi tới gần chỗ nó đứng núp, nhanh như cắt.. Nó chui lọt thỏm vào bụi cây gần đó.

- sao lại ra đây? - giọng một tên con trai khác.

- không biết...cũng 10 năm rồi nhỉ.. - cậu con trai đội nón ngưng thổi chống hai tay nhìn lên trời.

- 10 năm? từ ngày con chó nhà mày chết hả? Hay con mèo nhà hàng xóm đi bụi? Hay lần đầu mày biết não mày chỉ nhỏ bằng trái nho? - cậu con trai kia cười lớn.

- cái thằng này có ngon thì giở cái bộ mặt nham nhở đó ra trước mặt bàn dân thiên hạ đi? Ngoài mặt thì lúc nào cũng lạnh lùng! - cậu con trai kia gỡ nón xuống hét tướng, mái tóc bạch kim óng ánh dưới ánh đèn.

Nó ráng căng mắt nhìn cho kĩ, là Kai, vậy người con trai kế bên là ai?
*xoạt* - mải chồm ra xem nó lọt thỏm ra ngoài bụi cây.

- ai đó? - Kai đứng phắt dậy chạy đến.

- a a xin lỗi!! Tôi đi lạc!! - Nó hoàng hốt co giò toan bỏ chốn.

*chụp lại* - Kai nhanh hơn một bước, cái áo pijama của nó bị kéo ngược lại.

- hì... - nó theo thói quen quay lại cười híp cả mắt như đánh lạc hướng rồi tính cạy tay Kai ra ai ngờ Kai bỏ ra thật,nó chạy một mạch không nhìn lại.

- con nhỏ đó.. -Kai chỉ tay về phía đó bất lực.

- kệ đi! Liên quan gì đến mình đâu! - Rin khoác vai Kai kéo đi.

- nhưng.. Nhưng... - Kai lắp bắp không nói nổi nên lời.

~~~
Nó nép ở bức tường khuất thở hồng hộc, tim đập dồn, nó run đến độ đứng không vững ngồi sụp xuống, đó là Hoàng... Là Hoàng....

Được một lát nó mới lấy lại bình tĩnh, ngó nghiêng cẩn thận xung quanh rồi chạy một mạnh về phòng.

*rầm! Xập! * - nó đóng cửa phòng rồi bay thẳng lên giường chùm mền.

- bộ ma rượt hả? - Tụi Lan nhòm nó.

- không.. Đi tập thể dục về buồn ngủ quá! - nó dấu tiếng thở gấp, cảm giác như tim đập lớn đến nổi sợ người ta nghe thấy, nó chùm mền kín mít.

- vậy ngủ đi! Tụi tớ chép xong ngủ ngay ahihi- Trâm cười gian, nãy giờ tụi Trâm chép bài của Nó vì không nỡ làm, có đứa bạn cùng phòng học giỏi để làm gì cơ chứ 😁

~~~
Cả hôm nay và hôm sau và hôm sau nữa nó cũng đều ngó nghiêng rất kĩ từ lúc ra khỏi phòng cho đến lúc yên vị trong lớp, bọn con Trâm hỏi mãi mà nó chẳng chịu hé răng, chỉ bảo là tránh mặt một người rất đáng sợ.

- ê! Tính không đi ăn hả bà già! - Nhi vỗ vỗ bàn.

- nhưng.. - nó ậm ờ.

- này! Đeo vô là được rồi! - Lan lôi ra chiếc khẩu trang và một chiếc mắt kiếng không có độ đưa cho nó.

- a! Sao tớ không nghĩ ra nhỉ! - nó đập đầu.

- chuyện! Đi ăn! - Nhi dắt díu nó.

Đi được một đoạn nó nghe thấy âm thanh ồn ã.. Có biến! Nó cúi gằm mặt bước qua mà không nhận ra điều đó là không cần thiết, xung quanh tụi Rin đông như vậy thì ai mà thấy nó chứ! Nhưng không được! Nếu bị bắt gặp chắc nó độn thổ quá! Từ bạn thưở nhỏ lại trở thành kẻ đeo bám, chuồn được tới căng tin nó vẫn chưa yên tâm, chỉ kéo nhẹ khẩu trang ra ăn cho nhanh rồi lại chuồn đi.

~~~
Nó không phải là "nạn nhân" duy nhất, sau hôm đó đi đâu Kai cũng bỏ công ra để nhìn mặt từng đứa con gái một không bỏ sót một đứa nào, bất cứ ai giống nhỏ "khả nghi" tối hôm đó đều bị bắt lại và tất nhiên là đám con gái cam tâm tình nguyện..

- ê Kai! Dạo này mày bị gì vậy? - Rin khó chịu.

- chả sao cả! - Kai trả lời đại, mắt còn đang săm soi xung quanh.

- bắt đầu biết soi gái rồi đó hả? Cũng tốt! Kiếm lẹ một em rồi cho hai đứa tụi tui không gian riêng đi là được! - My bá cổ Rin làm mấy nhỏ ship MyRi la ầm lên còn phe ship "KaRi" hằm hằm bỏ đi, tình hình chung chỉ có hai phe này là lớn mạnh nhất.

- hừ! Để tui xem cái trường này rộng bao nhiêu a a a a a...- Kai chả thèm để ý, gân cổ nổi hết lên làm My từ đắc ý sang im bặt.

~~~
Nó gục mặt trên bàn giờ giải lao 15 phút, mặt như con mất hồn.
- anh hai..mấy nay ăn uống cố tốt không? Dưới đó bớt lạnh chưa? - nó ca cẩm qua điện thoại, ngày gọi cả chục cuộc, có thể gọi là triệu chứng không có ai để chia sẻ, nếu nó nói với tụi con Nhi thì khả năng tụi nó tin là 0%, còn nói với Liêm thì chắc tốn cả đống tiền nạp thẻ mất.

- a ha! Đây là lớp cuối cùng.. của khối 10.. - Kai từ đâu nhảy ra, khuôn mặt từ hào hứng chuyển sang căm hận rồi lại qua quyết tâm, đây là lớp cuối cùng trong danh sách cần "rà soát" của Kai, Kai gạch cái roẹt tờ giấy đã chi chít nhưng vằn gạch ngang qua rồi tiện tay xé luôn! Thay vì rà soát theo thứ tự thì mỗi ngày Kai đều "cúng ông địa" rồi chọn ra một lớp, canh đúng giờ giải lao 15 phút lúc tất cả học sinh chỉ được ngồi trong lớp rồi bất ngờ "xông vào" chỉ-để-tìm-một-người-chẳng-rõ-là-ai-đó, nhưng có vẻ nhọ nên mãi tận lớp cuối... Haizz..

- a anh Kaiii!! - tụi con gái rần rần riêng chỉ có nó nằm bẹp cứng đơ trên bàn, không dám cử động, nín thở, rốt cuộc cậu ta cũng mò đến, nhưng sao cậu ta biết mình chỉ trong khối 10.

- các cô gái, cứ im lặng! Mình cần tìm một người! Nghe đây! Nếu là cậu thì hãy lên tiếng đi! Hoàng Mỹ Chi!!!!! - tụi lớp nó chưa kịp đánh mắt sang nó thì Kai đã bước đến chỗ nó, phản ứng lạ của nó khi nãy đã lọt vào mắt Kai, sao cứ nằm bẹp ở đó? Hay là ngủ? Nhưng dù có thể nào đi nữa trong đầu Kai bây giờ là: "hãy là cậu đi Chi à! Nhất định!"

- em kia!! Giờ này ai cho em chốn ra khỏi lớp hả?

- chạy! - Kai nắm tay nó lôi đi, chạy nhanh đến nổi vút qua mặt thầy giám thị mà thầy không kịp trở tay.

- nè! Hai anh chị ỷ khoẻ mạnh nên coi thường ông già như tôi hả??? Đừng tưởng tôi không biết em là ai nhé!! - thầy giám thị lăm lăm cây thước.

- em xin lỗi thầy nhưng em cần mượn bạn ấy đi một chút! Em sẽ tự động đến chịu tội khi xong việc ạ!!- Kai nói với lại.

~~~
- phù.. Mệt chết đi được!! Rốt cuộc là ăn trúng bùa ngải gì mà xui tận mang vầy nè!- Kai kéo nó nép vào bờ tường khuất ở sân sau, thở gấp, tay chống vào tường... Nhìn hai đứa nó bây giờ chả khác gì một cặp sắp hôn nhau...

- cậu.. Cậu...có thể đứng tránh sang một bên được không? - Nó đỏ mặt khi lồng ngực Kai đang gần sát mặt, cảm giác như thấy từng nhịp thở.

-... - Kai nhìn xuống và chợt im bặt, mặt dây chuyền mà nó hay dấu trong áo bây giờ đã lộ ra do chạy quá nhanh, Kai bần thần lùi lại hai bước như không tin được vào mắt mình nữa.

- cậu nhìn này.. - Kai nhẹ nhàng định thần rồi cúi gằm mặt xuống để lộ ra hình mặt cười ở vành chiếc nón đen mà lâu nay chiều cao của cậu giấu đi khiến người ta không nhận ra.

- tớ biết lâu rồi.. - nó rơm rớm.

- ý cậu là sao? Vậy tại sao không đến tìm tớ?- Kai lay vai nó.

- tại vì ở đây.. Đau lắm...tớ sợ khi tớ đã lấy hết can đảm để chạy đến bên các cậu thì các cậu lại bay đi xa hơn nữa như những ngôi sao,cũng như lúc trước vậy! tốt nhất chỉ nên đứng nhìn từ xa...- nó đặt tay lên tim, vết thương lại hở miệng đau đớn.

- ngốc ạ! Bây giờ tớ đã khác rồi! - Kai bất ngờ ôm nó vào lòng, tim nó như ngừng đập trong giây lát, dù việc bị Kai ôm khi còn bé vốn chẳng xá gì nhưng đó là Một Kai đẹp như con gái với mái tóc dài và khuôn mặt lạnh như tiền,lại còn bị "gay", còn bây giờ là một Kai có mái tóc ngắn, khuôn mặt nam tính hơn rất nhiều và thân hình cũng đã cao lớn hơn rất nhiều, lồng ngực Kai ấm quá...

Continue Reading

You'll Also Like

141K 4.6K 32
Thể loại: Đam mỹ, NP, hơi giam cầm, chiếm hữu, song tính... Mô tả: Truyện kể về cuộc yêu của ba anh em và đứa con út được nhận nuôi của nhà họ Du.
254K 7.6K 24
Những câu chuyện chưa kể.
67K 5.3K 36
"Tôi gặp cậu trong một ngày hè oi bức và gặp lại cậu cũng trong một ngày hè nóng nực."
111K 10.8K 56
Tất cả các fanart mình đăng đều chưa có sự đồng ý của tác giả (artist) nên mng đừng mang đi đâu nha. Và đều là hàng mình và bạn mình tự dịch nên có t...