(Quyển 2)[Edit] Tuyệt thế thầ...

By Ransilver

44K 3.5K 62

Tên truyện: Tuyệt thế thần y - Nghịch Thiên Ma Phi Tác giả: Tầm Mạt Ương Ương Editor: Diệp Lưu Nhiên Tình trạ... More

Chương 201: Vạn Tượng Lâu xảo trá (2)
Chương 202: Vạn Tượng Lâu xảo trá (3)
Chương 203: Vạn Tượng Lâu xảo trá (4)
Chương 204: Vạn Tượng Lâu xảo trá (5)
Chương 205: Không hố chết ngươi được (1)
Chương 206: Không hố chết ngươi được (2)
Chương 207: Không hố chết ngươi được (3)
Chương 208: Không hố chết ngươi được (4)
Chương 209: Trưởng lão thật quỷ dị (1)
Chương 210: Trưởng lão thật quỷ dị (2)
Chương 211: Trưởng lão thật quỷ dị (3)
Chương 212: Trưởng lão thật quỷ dị (4)
Chương 213: Hàn Thải Thải yêu diễm tiện hoá (1)
Chương 214: Hàn Thải Thải yêu diễm tiện hoá (2)
Chương 215: Hàn Thải Thải yêu diễm tiện hoá (3)
Chương 216: Hàn Thải Thải yêu diễm tiện hoá (4)
Chương 217: Huyết mạch hoả hệ (1)
Chương 218: Huyết mạch hoả hệ (2)
Chương 219: Huyết mạch hoả hệ (3)
Chương 220: Huyết mạch hoả hệ (4)
Chương 221: Ai da, không biết xấu hổ (1)
Chương 222: Ai da, không biết xấu hổ (2)
Chương 223: Ai da, không biết xấu hổ (3)
Chương 224: Ai da, không biết xấu hổ (4)
Chương 225: Ai da, không biết xấu hổ (5)
Chương 226: Mộ tiểu tước gia thanh danh đại chấn (1)
Chương 227: Mộ tiểu tước gia thanh danh đại chấn (2)
Chương 228: Mộ tiểu tước gia thanh danh đại chấn (3)
Chương 229: Mộ tiểu tước gia thanh danh đại chấn (4)
Chương 230: Mộ tiểu tước gia thanh danh đại chấn (5)
Chương 231: Có còn mặt mũi không? (1)
Chương 232: Có còn mặt mũi không? (2)
Chương 233: Có còn mặt mũi không? (3)
Chương 234: Có còn mặt mũi không? (4)
Chương 235: Có còn mặt mũi không? (5)
Chương 236: Ngược Phượng Vu Quy (1)
Chương 237: Ngược Phượng Vu Quy (2)
Chương 238: Ngược Phượng Vu Quy (3)
Chương 239: Ngược Phượng Vu Quy (4)
Chương 240: Mộ Khinh Ca, ngươi có cần mặt không? (1)
Chương 241: Mộ Khinh Ca, ngươi có cần mặt không? (2)
Chương 242: Mộ Khinh Ca, ngươi có cần mặt không? (3)
Chương 243: Mộ Khinh Ca, ngươi có cần mặt không? (4)
Chương 244: Triệu hồi Mạch đại gia (1)
Chương 245: Triệu hồi Mạch đại gia (2)
Chương 246: Triệu hồi Mạch đại gia (3)
Chương 247: Triệu hồi Mạch đại gia (4)
Chương 248: Sờ mông Mạch đại gia (1)
Chương 249: Sờ mông Mạch đại gia (2)
Chương 250: Sờ mông Mạch đại gia (3)
Chương 251: Sờ mông Mạch đại gia (4)
Chương 252: Biểu ca nhà tước gia (1)
Chương 253: Biểu ca nhà tước gia (2)
Chương 254: Biểu ca nhà tước gia (3)
Chương 255: Biểu ca nhà tước gia (4)
Chương 256: Tra ra (1)
Chương 257: Tra ra (2)
Chương 258: Tra ra (3)
Chương 259: Tra ra (4)
Chương 260: Mạch đại gia "dắt chó" đi! (1)
Chương 261: Mạch đại gia "dắt chó" đi! (2)
Chương 262: Mạch đại gia "dắt chó" đi! (3)
Chương 263: Mạch đại gia "dắt chó" đi! (4)
Chương 264: Vào tháp khảo thí (1)
Chương 265: Vào tháp khảo thí (2)
Chương 266: Vào tháp khảo thí (3)
Chương 267: Vào tháp khảo thí (4)
Chương 268: Yêu nghiệt nhà ai thả ra? (1)
Chương 269: Yêu nghiệt nhà ai thả ra? (2)
Chương 270: Yêu nghiệt nhà ai thả ra? (3)
Chương 271: Yêu nghiệt nhà ai thả ra? (4)
Chương 272: Dược tháp đệ nhất nhân, Mai sư huynh (1)
Chương 273: Dược tháp đệ nhất nhân, Mai sư huynh (2)
Chương 274: Dược tháp đệ nhất nhân, Mai sư huynh (3)
Chương 275: Dược tháp đệ nhất nhân, Mai sư huynh (4)
Chương 276: Trả thù nhanh thật! (1)
Chương 277: Trả thù nhanh thật! (2)
Chương 278: Trả thù nhanh thật! (3)
Chương 279: Trả thù nhanh thật! (4)
Chương 280: Nàng mới là Đan sư cao cấp (1)
Chương 281: Nàng mới là Đan sư cao cấp (2)
Chương 282: Nàng mới là Đan sư cao cấp (3)
Chương 283: Nàng mới là Đan sư cao cấp (4)
Chương 284: Mộ sư đệ, ngươi làm được không? (1)
Chương 285: Mộ sư đệ, ngươi làm được không? (2)
Chương 286: Mộ sư đệ, ngươi làm được không? (3)
Chương 287: Mộ sư đệ, ngươi làm được không? (4)
Chương 288: Quần chúng khiếp sợ (1)
Chương 289: Quần chúng khiếp sợ (2)
Chương 290: Quần chúng khiếp sợ (3)
Chương 291: Quần chúng khiếp sợ (4)
Chương 292: Chuyện ta làm, ta sẽ phụ trách (1)
Chương 293: Chuyện ta làm, ta sẽ phụ trách (2)
Chương 294: Chuyện ta làm, ta sẽ phụ trách (3)
Chương 295: Chuyện ta làm, ta sẽ phụ trách (4)
Chương 296: Phượng Vu Quy đào hố tự chôn (1)
Chương 297: Phượng Vu Quy đào hố tự chôn (2)
Chương 298: Phượng Vu Quy đào hố tự chôn (3)
Chương 299: Phượng Vu Quy đào hố tự chôn (4)
Chương 300: Tưởng ăn đan dược của ta là miễn phí sao? (1)
Chương 301: Tưởng ăn đan dược của ta là miễn phí sao? (2)
Chương 302: Tưởng ăn đan dược của ta là miễn phí sao? (3)
Chương 303: Tưởng ăn đan dược của ta là miễn phí sao? (4)
Chương 304: Yêu nàng thành bệnh, không có thuốc chữa (1)
Chương 305: Yêu nàng thành bệnh, không có thuốc chữa (2)
Chương 306: Yêu nàng thành bệnh, không có thuốc chữa (3)
Chương 307: Yêu nàng thành bệnh, không có thuốc chữa (4)
Chương 308: Độc dược là một môn (1)
Chương 309: Độc dược là một môn (2)
Chương 310: Độc dược là một môn (3)
Chương 311: Độc dược là một môn (4)
Chương 312: Âm mưu của Điêu Nguyên (1)
Chương 313: Âm mưu của Điêu Nguyên (2)
Chương 314: Âm mưu của Điêu Nguyên (3)
Chương 315: Âm mưu của Điêu Nguyên (4)
Chương 316: Chu sư muội còn không mau động thủ? (1)
Chương 317: Chu sư muội còn không mau động thủ? (2)
Chương 318: Chu sư muội còn không mau động thủ? (3)
Chương 319: Chu sư muội còn không mau động thủ? (4)
Chương 320: Đều là bảo bối luyện khí! (1)
Chương 321: Đều là bảo bối luyện khí! (2)
Chương 322: Đều là bảo bối luyện khí! (3)
Chương 323: Đều là bảo bối luyện khí! (4)
Chương 324: Lâu đại sư xin nén bi thương (1)
Chương 325: Lâu đại sư xin nén bi thương (2)
Chương 326: Lâu đại sư xin nén bi thương (3)
Chương 327: Lâu đại sư xin nén bi thương (4)
Chương 328: Đan lô hữu duyên với Mộ Khinh Ca (1)
Chương 329: Đan lô hữu duyên với Mộ Khinh Ca (2)
Chương 330: Đan lô hữu duyên với Mộ Khinh Ca (3)
Chương 331: Đan lô hữu duyên với Mộ Khinh Ca (4)
Chương 332: Kẻ trộm đan lớn mật (1)
Chương 333: Kẻ trộm đan lớn mật (2)
Chương 334: Kẻ trộm đan lớn mật (3)
Chương 335: Kẻ trộm đan lớn mật (4)
Chương 336: Từ từ, huynh nói là ai tới? (1)
Chương 337: Từ từ, huynh nói là ai tới? (2)
Chương 338: Từ từ, huynh nói là ai tới? (3)
Chương 339: Từ từ, huynh nói là ai tới? (4)
Chương 340: Mộ sư đệ, ngươi cố ý! (1)
Chương 341: Mộ sư đệ, ngươi cố ý! (2)
Chương 342: Mộ sư đệ, ngươi cố ý! (3)
Chương 343: Mộ sư đệ, ngươi cố ý! (4)
Chương 344: Áp đảo toàn trường (1)
Chương 345: Áp đảo toàn trường (2)
Chương 346: Áp đảo toàn trường (3)
Chương 347: Áp đảo toàn trường (4)
Chương 348: Cường giả tới, người nhà nguy (1)
Chương 349: Cường giả tới, người nhà nguy (2)
Chương 350: Cường giả tới, người nhà nguy (3)
Chương 351: Cường giả tới, người nhà nguy (4)
Chương 352: Giết Điêu Nguyên, Khinh Ca phẫn nộ (1)
Chương 353: Giết Điêu Nguyên, Khinh Ca phẫn nộ (2)
Chương 354: Giết Điêu Nguyên, Khinh Ca phẫn nộ (3)
Chương 355: Giết Điêu Nguyên, Khinh Ca phẫn nộ (4)
Chương 356: Giết Điêu Nguyên, Khinh Ca phẫn nộ (5)
Chương 357: Hạng người thích tìm đường chết (1)
Chương 358: Hạng người thích tìm đường chết (2)
Chương 359: Hạng người thích tìm đường chết (3)
Chương 360: Hạng người thích tìm đường chết (4)
Chương 361: Kẻ ngoại giới, ngươi muốn làm gì? (1)
Chương 363: Kẻ ngoại giới, ngươi muốn làm gì? (3)
Chương 364: Kẻ ngoại giới, ngươi muốn làm gì? (4)
Chương 365: Hành thích vua, thì thế nào? (1)
Chương 366: Hành thích vua, thì thế nào? (2)
Chương 367: Hành thích vua, thì thế nào? (3)
Chương 368: Hành thích vua, thì thế nào? (4)
Chương 369: Hàn Thải Thải thử (1)
Chương 370: Hàn Thải Thải thử (2)
Chương 371: Hàn Thải Thải thử (3)
Chương 372: Hàn Thải Thải thử (4)
Chương 373: Chọc phải người không nên dây vào (1)
Chương 374: Chọc phải người không nên dây vào (2)
Chương 375: Chọc phải người không nên dây vào (3)
Chương 376: Chọc phải người không nên dây vào (4)
Chương 377: Hành ngươi trăm ngàn lần (1)
Chương 378: Hành ngươi trăm ngàn lần (2)
Chương 379: Hành ngươi trăm ngàn lần (3)
Chương 380: Hành ngươi trăm ngàn lần (4)
Chương 381: Mộ Khinh Ca ngươi thật tàn nhẫn! (1)
Chương 382: Mộ Khinh Ca ngươi thật tàn nhẫn! (2)
Chương 383: Mộ Khinh Ca ngươi thật tàn nhẫn! (3)
Chương 384: Mộ Khinh Ca ngươi thật tàn nhẫn! (4)
Chương 385: Đan sư Linh cấp VS Đan sư Linh cấp (1)
Chương 386: Đan sư Linh cấp VS Đan sư Linh cấp (2)
Chương 387: Đan sư Linh cấp VS Đan sư Linh cấp (3)
Chương 388: Đan sư Linh cấp VS Đan sư Linh cấp (4)
Chương 389: Âm thầm phát tài (1)
Chương 390: Âm thầm phát tài (2)
Chương 391: Âm thầm phát tài (3)
Chương 392: Âm thầm phát tài (4)
Chương 393: Đã nói hành ngươi, thì sẽ không nương tay (1)
Chương 394: Đã nói hành ngươi, thì sẽ không nương tay (2)
Chương 395: Đã nói hành ngươi, thì sẽ không nương tay (3)
Chương 396: Đã nói hành ngươi, thì sẽ không nương tay (4)
Chương 397: Đây là thế giới dựa vào mặt kiếm cơm (1)
Chương 398: Đây là thế giới dựa vào mặt kiếm cơm (2)
Chương 399: Đây là thế giới dựa vào mặt kiếm cơm (3)
Chương 400: Đây là thế giới dựa vào mặt kiếm cơm (4)

Chương 362: Kẻ ngoại giới, ngươi muốn làm gì? (2)

203 16 0
By Ransilver

Edit: Diệp Lưu Nhiên

***

Thống lĩnh Ngự lâm quân chấn động. Dưới con mắt hung ác của Tần Cẩn Dương, căng thẳng đi xuống thành lâu.

Bên dưới thành lâu, bá tánh nhanh chóng xôn xao một trận. Trăm dân thường bị Ngự lâm quân lôi ra, quỳ rạp trước hình đài.

Phía sau bọn họ là cương đao chói lọi.

Mộ Hùng nhìn đến đôi mắt phừng lửa giận thiêu đốt, ngẩng đầu rống to hướng tới Tần Cẩn Dương: "Bệ hạ! Bọn họ là con dân ngươi đấy!"

Tần Cẩn Dương thờ ơ, hắn rất hưởng thụ bộ dáng Mộ Hùng hèn mọn với mình. Không thèm nghe lời nói chấn lỗ tai của Mộ Hùng, hắn mở miệng: "Một."

Ánh mắt Tần Cẩn Thần sắc bén nhìn Tần Cẩn Dương, thanh âm nghiêm khắc vô cùng: "Tần Cẩn Dương nếu ngươi thật sự làm như vậy, ngôi vị hoàng đế này ngươi không cần phải làm nữa!"

"Hai." Tần Cẩn Dương như không nghe thấy Tần Cẩn Thần cảnh cáo.

"Tần Cẩn Dương ngươi đừng có chấp mê bất ngộ!" Tần Cẩn Thần hô lớn.

"Bệ hạ! Bá tánh vô tội bị ngươi liên lụy, không phải việc minh quân nên làm! Ngươi muốn tánh mạng Mộ gia, cứ việc tới lấy. Hà tất khó xử bá tánh?" Mộ Hùng vô cùng đau đớn.

Câu nói của Mộ Hùng, làm trăm người dân thường càng khóc lớn hơn. Dưới mặt đất còn lưu lại vết máu. Bọn họ bị hãm sâu trong nỗi sợ hãi, không thể tự kiềm chế.

Tần Cẩn Dương nhìn về phía Mộ Hùng, ánh mắt lạnh nhạt trào phúng: "Mộ Hùng, tự thân ngươi khó bảo toàn, còn muốn làm người tốt trước khi chết? Trẫm càng không muốn để ngươi đắc ý!" Những lời này như thiếu niên ấu trĩ phản nghịch, không thèm nghe vào nửa câu của Mộ Hùng.

Tần Cẩn Dương hạ mắt nhìn trăm dân thường, làm lơ vô số tiếng mắng bên tai. Nói với bọn họ: "Các ngươi muốn oán muốn hận thì đi tìm Mộ Khinh Ca. Là hắn không có can đảm lộ diện, mới hại các ngươi mất mạng!"

Nói xong, hắn bỗng hít vào một hơi, hô lớn: "Ba!"

Âm cuối 'Ba' còn chưa tiêu tán, cương đao loé sáng trong tay Ngự lâm quân giơ lên cao, nhắm ngay cổ bá tánh quỳ dưới đất.

Giữa bọn họ không ít người đều nhăn mặt, không muốn hạ cương đao xuống. Nội tâm bọn họ chờ mong hoàng đế có thể thay đổi chủ ý.

Nhưng đúng lúc này, phía trên thành lâu lại truyền đến thanh âm lạnh nhạt lãnh khốc của Tần Cẩn Dương: "Giết bọn chúng!!"

Ngự lâm quân căng thẳng nắm chuôi đao, âm thầm trao đổi ánh mắt, do dự không muốn hạ đao.

Những dân thường dưới lưỡi đao khóc đến run bần bật.

Còn có vạn bá tánh bị Ngự lâm quân vây chặt, muốn liều mạng phản kháng. Lại bị chen chúc với nhau, khó tạo nên hiệu quả.

Tần Cẩn Dương thấy mình hạ mệnh lệnh, cư nhiên không có ai chấp hành. Nội tâm lạnh xuống.

Mà lúc này, Nhạc Thiên phía sau hắn hừ lạnh một tiếng.

Lập tức, hắn dữ tợn quát: "Trẫm lệnh các ngươi giết bọn chúng, các ngươi dám kháng mệnh?"

"Không thể giết dân thường!" Mộ Hùng lạnh lùng nói.

Ngự lâm quân ngước mắt nhìn Mộ Hùng, lòng bàn tay nắm lấy chuôi đao đầy mồ hôi.

Thấy thế, Tần Cẩn Dương tức giận không thôi. Hận ý trong mắt cơ hồ đốt hủy hắn.

Nhạc Thiên liếc mắt sang nam tử âm nhu, người sau lĩnh ngộ. Chậm rãi đứng lên đi tới rìa tường thành, nhìn xuống dưới, lạnh nhạt nói: "Không muốn giết bọn chúng, vậy các ngươi đi chết đi. Tự mình chọn."

Lời này vừa nói ra, nhóm Ngự lâm quân căng thẳng cả người, đôi mắt giãy giụa. Cương đao trong tay chậm rãi hạ xuống.

Nam tử âm nhu giễu cợt nhìn một màn này, tràn ngập khinh thường.

Dưới thành lâu, thống lĩnh Ngự lâm quân bỗng xoay người nhìn về phía Tần Cẩn Dương, hô: "Bệ hạ! Họ là dân chúng Tần quốc ta, đều không phải là loạn thần tặc tử. Xin bệ hạ khai ân!"

Con mắt Tần Cẩn Dương mang hận ý nhìn hắn.

Không đợi nói chuyện, nam tử âm nhu đã tùy ý vung tay lên. Một ánh sáng màu tím bay tới thống lĩnh Ngự lâm quân, dùng tốc độ cực nhanh cắt đứt cổ hắn.

Đầu lăn xuống, mãi cho đến khi dừng lại bên hình đài. Thống lĩnh ngự lâm quân khi chết còn trừng lớn hai mắt, tràn ngập khó tin.

Hiện trường rơi vào yên tĩnh.

Giây lát, mới có người hoảng sợ thốt ra: "Tử cảnh! Là cường giả tuyệt thế tử cảnh!"

Sự khủng hoảng lan tràn trong đám đông. Vừa rồi một kích của hán tử tục tằng không hiển lộ màu sắc linh khí, bọn họ không nghĩ đến tử cảnh. Bây giờ nam tử âm nhu tùy ý vung tay, lại làm bọn họ thấy rõ ràng sự chênh lệch.

Nam tử âm nhu cười mang theo vài phần âm lãnh, nhìn ngự lâm quân và dân chúng sợ ngây người, chậm rãi nói: "Nếu các ngươi không chọn được, vậy ta giúp các ngươi chọn."

Đột nhiên, ánh mắt gã hung ác: "Cùng đi chết đi!"

Dứt lời, gã mở năm ngón tay ra. Từ đầu ngón tay gã bay ra vô số sợi màu tím, như rắn độc phóng tới trăm tên ngự lâm quân và trăm người dân thường.

Thình lình xảy ra một màn, làm mọi người căn bản không kịp phản ứng.

Mộ Hùng đứng trên hình đài, giống như người khác xem đến hốc mắt nứt ra, nhưng không cách nào ra tay ngăn cản.

Mắt thấy những sợi tím đó sắp bay xuống, chui vào mi tâm mọi người.

Từ trên bầu trời bỗng vang lên tiếng sấm sét. Vô số hồ quang giáng xuống, đánh vào những sợi tím nhỏ đó.

Hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, không trung hoàng thành vang lên từng đợt bạo phá.

Linh lực màu tím của nam tử va chạm vào cỗ lực lượng này, tan thành mây khói.

Hoá giải nguy cơ, điện quang biến mất. Không trung sáng tỏ trở lại.

Một màn xảy ra, tựa như trời phạt.

Các bá tánh đều quỳ xuống, cầu nguyện trời xanh cứu vớt bọn họ.

Nam tử âm nhu một kích không thành, khuôn mặt âm lãnh quát đến nơi xa: "Kẻ nào giả thần giả quỷ? Lăn ra đây!"

Thanh âm như gợn sóng khuếch tán, càng truyền càng xa...

"Lăn? Bổn tước gia không lăn đấy." Bỗng chốc, một thanh âm lười biếng cuồng tiếu truyền đến từ xa đến gần.

Thanh âm vừa cất ra, lập tức Mộ Hùng và Mộ Liên Dung đều giật mình.

"Là lão đại! Lão đại đã trở lại!" Thiệu mập thất thanh hô. Lời nói kích động xen lẫn lo lắng.

"Là Tiểu tước gia! Tiểu tước gia đã trở lại!"

"Tiểu tước gia đã trở lại, chúng ta được cứu rồi! Hu hu hu...!"

"Là tiếng của Tiểu tước gia, Tiểu tước gia thật sự đã trở lại!"

"Tiểu tước gia rốt cuộc đã trở lại! Chúng ta không sao rồi!"

Trong bá tánh có người nhận ra thanh âm Mộ Khinh Ca. Vốn là tan biến hy vọng, lại bốc cháy lên.

Ngọn lửa hy vọng không ngừng lan truyền, khiến vô số bá tánh đều cùng hô lớn: "Tiểu tước gia!!! Tiểu tước gia!!! Tiểu tước gia!!!"

Mộ Liên Dung lo lắng nói: "Phụ thân, Khinh Ca nó..."

Mộ Hùng cảm thán một tiếng, thoải mái nói: "Thôi, cốt nhục Mộ gia ta vô luận là nam hay nữ đều là anh hùng đỉnh thiên lập địa! Hôm nay cho dù kết quả thế nào, tổ tôn Mộ gia chúng ta cùng nhau đối mặt!"

Đôi mắt Mộ Liên Dung lấp lánh, cố nén ý khóc, gật đầu thật mạnh.

Nàng nhìn về phương xa. Nội tâm lo lắng thấp thỏm nhiều ngày nay, như được phóng thích hoàn toàn. Cháu nàng đã trở lại, đôi mắt Mộ Liên Dung toát ra sự nhớ nhung. Như chờ đợi đứa con xa nhà về với mẫu thân.

Tiếng hô, vang vọng chân trời.

Làm cho Tần Cẩn Dương trên thành lâu đen mặt.

Hắn mới là vua Tần quốc, lại chưa từng có sự ủng hộ như vậy.

Nhưng lúc này trong hận ý vô tận của hắn, lại dâng lên một tia sợ hãi. Giờ phút này hắn mới biết, hắn hy vọng Mộ Khinh Ca trở về, chết trước mặt hắn. Bây giờ, Mộ Khinh Ca thật sự xuất hiện rồi, hắn lại có chút sợ hãi.

Cảm nhận có ba người Nhạc Thiên bên cạnh, lòng hắn bình ổn lại. Thầm nghĩ: Có ba người này ở đây, sao phải sợ một Mộ Khinh Ca?

"Kia là Mộ Khinh Ca?" Nhạc Thiên nheo mắt hỏi.

Tần Cẩn Dương gật đầu: "Đúng là tiếng của hắn."

Nhạc Thiên còn chưa nói chuyện, nam tử âm nhu đã nói trước: "Nhị ca, tên này dám vô lễ với ta. Lát nữa phải để ta giáo huấn tên này trước."

Nhạc Thiên gật đầu không sao cả: "Tùy ý ngươi."

Lúc Tần Cẩn Thần nghe thấy thanh âm Mộ Khinh Ca, đã ngốc ngốc nhìn lên trời xa. Hắn không nghĩ tới có thể gặp lại hắn (Mộ Khinh Ca). Mà như đã sớm đoán đuợc, kiểu gì hắn cũng sẽ xuất hiện.

Dưới tâm tư của vô số người, chờ đợi Mộ Khinh Ca hiện thân. Đại địa bỗng nhiên hơi rung động.

Lay động rất nhỏ, không quá rõ ràng, nhưng vẫn có thể làm người ta cảm giác được.

Đột nhiên từ nơi xa bay tới một vật màu trắng, bỗng nhảy xuống hoàng thành. Từ trên trời giáng xuống, làm cho mọi người dưới dất, bất kể là dân chúng hay ngự lâm quân thủ thành quân đều dạt sang hai bên, nhanh chóng dọn ra một khoảng đất trống.

Phanh!

Tiếng vang vật nặng hạ xuống đất, đợi khi sương khói tan hết mọi người mới thấy rõ ràng vật trước mắt là gì.

Nhưng khi nhìn thấy rõ là gì, cơ hồ tất cả mọi người đều hít sâu một hơi!

Quái vật khổng lồ hình thể giống hồ ly, toàn thân tuyết trắng không có một tia tạp sắc. Da lông phiếm kim sắc nhàn nhạt, chín cái đuôi di dộng trong không trung. Mỗi cái đuôi đều ấn một loại phù văn thần bí, đuôi hồ kích động mang theo ánh sáng bảy màu.

Tứ chi bạch hồ chạm đất, móng vuốt sắc bén phiếm hàn quang. Nhe răng lộ ra năng nanh nhọn hoắt, mang theo hung ác nhìn thành lâu. Một đôi huyết mâu toả ra sát ý và hung ác nồng đậm.

"Trời ơi! Đây là cái gì?"

"Đây là Linh thú sao?"

"Quá khủng bố! Sao Lạc Đô lại xuất hiện Linh thú chứ! Lại còn là Linh thú to lớn như thế!"

Đột nhiên, quanh thân hồ ly toả ra vầng sáng màu tím.

Mọi người kinh hãi!

"Linh thú tử cảnh!"

"Ngụy thần thú!" Nhạc Thiên híp mắt lại, toát ra sắc thái tham lam.

Continue Reading

You'll Also Like

37.4K 311 8
Thể loại : ngôn tình, trọng sinh, hiện đại, 1v1, nữ phụ, hoàn. Sơ lược : Đời trước từ nông thôn đi ra Diệp Linh hư vinh lại không tự ái, đầy cõi lòng...
158K 9.8K 127
Tên Gốc: Bất Như Kiến Nhất Điện/不如见一面 Tên Chính Thức: Sau khi chia tay đại tiểu thư giàu có/和豪门大小姐分手后 Tác giả: Nhất Chỉ Hoa Giáp Tử Thể loại: Bách hợ...
268K 20.4K 139
Hán Việt: Hàm ngư bệnh mỹ nhân tại oa tổng bạo hồng Tác giả: Thủ Ước Tình trạng raw: Hoàn - 15/06/2023 Tình trạng dịch: Đang đào Thời gian: 22/01/202...
176K 5.9K 35
Nhuế Tuyết Tình xinh đẹp như hoa, dáng người rất đẹp, tốt nghiệp đại học gả chồng nhà giàu, từ đó sống trong cuộc sống nhung lụa, kết hôn không tới m...