Cập bến đảo Punk Hazard

1.4K 188 9
                                    


"Nhìn kìa! Núi lửa phun trào rồi! Chúng ta hãy mau đến hòn đảo đó thôi!!!!"

Aru lắc ly rượu vàng sóng sánh trên tay, điềm tĩnh quan sát đống nham thạch như những con nhạn thi nhau đâm đầu về phía con mồi, mãnh liệt như thể sợ chúng chạy vụt mất. Nhiệt độ tăng đột ngột, cái nóng hun hút như địa ngục, mà nham thạch giống như một con quỷ độc địa sẵn sàng hành quyết và nuốt chửng những kẻ dám tiếp cận. Cũng không rõ lý do gì mà Luffy lại thấy hứng thú với cái chỗ nồng nặc mùi nguy hiểm như thế.

"Cứu....u....tôi...." Cuộc điện thoại từ một người lạ lại càng khiến cả nhóm hoang mang, à không, trừ tên thuyền trưởng ra. Cậu ta trông còn hào hứng muốn khám phá hòn đảo hơn trước. Zoro thì trầm ngâm một lúc khi nghe Brook nhắc đến Wano và những Samurai huyền thoại. Em cá là anh ta sẽ theo chân thuyền trưởng, vì ở đó có thứ liên quan tới cội nguồn của anh và cả thanh kiếm Enma kia nữa.

Aru liếc tới thanh kiếm được anh ta nắm chặt bên hông, bất giác cười mỉm một cái. Izo từng nhắc tới bảo vật của Wano, xem ra sớm muộn anh ta cũng phải trả lại nơi nó vốn dĩ thuộc về.

Luffy dựa lưng lên thành tàu, cái nóng khiến người cậu ta đỏ rực. Nhưng cậu ta vẫn chẳng chịu thay đổi ý định lên thám hiểm hòn đảo đầy nham thạch đó.

"Vậy hãy rút thăm đi, ai rút trúng sợi đỏ sẽ cùng lên hòn đảo đó!". Aru không có hứng thú lắm với chuyện thám hiểm, em muốn ở lại tàu. Sau tất cả thì thời gian ngủ một giấc em còn chẳng có chứ đừng nói đến chuyện đi qua đi lại trên cái núi lửa di động kia.

"Ôi không! Tớ không muốn lên hòn đảo đáng sợ đó đâu! Ai đó hãy đổi cho tớ đi!!" Usopp đang gào thét vì trúng số. Aru lại giả vờ như không nghe thấy, em nắm chặt sợi dây màu xanh trong tay, thầm cảm ơn sự may mắn đột ngột của mình.

"May mắn ghê nhỉ, nếu như cô lên hòn đảo đó có khi sẽ chết mất xác ở đâu không biết đấy!"

Hình như Zoro có thiện cảm xấu với em, từ sau khi em đầy thương tích trở về ở đảo người cá thì anh ta luôn dùng thái độ cộc cằn để nói chuyện. Nếu không phải lườm, thì cũng sẽ tranh cãi về mấy vấn đề lặt vặt, thậm chí một ngày đòi quyết đấu với em đến 8 lần. Nhờ Sanji mà anh ta không thể động được một sợi tóc của em, chắc vì vậy mà anh ta khá bất mãn.

Aru chống cằm, mải mê suy nghĩ về lý do khiến Zoro ghét mình, cũng không để ý đến Robin đứng bên cạnh đang nhìn mình cười thân thiện.

"Cậu ấy đã đi xa rồi, đừng lưu luyến nữa!"

"Hả?"

Aru đần mặt, quay qua thấy Robin đã bỏ đi với biểu cảm như thể hiểu ra hết mọi chuyện. Ơ mà từ từ đã, hình như có một hiểu lầm rất lớn ở đây!

Gạt hết mấy suy nghĩ miên man, Aru lấy ra quyển sách đang đọc dở của mình, rồi bất chợt trong đầu lại hiện ra hình bóng của Ace. Em nhớ là mỗi lần ngồi đọc sách như vậy, hắn ta sẽ chạy tới và ôm chân, giống một con mèo làm nũng muốn được vuốt ve. Em không phủ định việc bản thân rất nhớ hắn, nhớ nhiệt độ cơ thể ấm áp của hắn, nhớ những lần hắn ôm em lúc ngủ, em sẽ không thỏa hiệp và đẩy hắn ra, nhưng lại cảm thấy yên tâm mỗi khi ngửi thấy hương thơm thoang thoảng của hắn trong phòng. Em chẳng thể quen được việc mỗi sáng thức dậy không thấy hắn ở bên, cũng không còn thấy hắn suốt ngày chạy khắp nơi gây chuyện. Aru vẫn luôn mong một ngày được gặp lại hắn, nhưng không, không phải bây giờ. Ace cần phải mạnh hơn nữa, hắn cần phải loại bỏ tất cả các mối nguy, và phải tự bảo vệ được bản thân mình khi gặp đám đô đốc hải quân. Nếu như một ngày Ace bị bắt, Aru sẽ an tâm rằng hắn ta có thể tự chạy thoát, sự việc đau lòng hai năm trước cũng sẽ không lặp lại lần nữa.

[ĐN-OP] Xuyên qua one piece có hệ thống!Kde žijí příběhy. Začni objevovat