Chương 11

33.4K 3K 643
                                    

Hoàn toàn không biết mình sắp phải đi học lớp đào tạo dạy trẻ, Đàm Khanh ngủ thẳng một mạch, vuốt mắt từ trên giường bò dậy, buồn ngủ mông lung chuẩn bị đi ra ngoài xả nước.

Đẩy cửa phòng rửa tay, lại đụng phải Dung Thịnh vừa xả nước xong.

Hai người lộ chym nhìn nhau, hơi dừng lại.

Dung Thịnh sửng sốt một giây, nhanh chóng kéo quần lên, mở miệng pha trò: "Bảo bối, sáng sớm đã gấp như vậy?"

Đàm Khanh chậm rãi nhìn chằm chằm Dung Thịnh giấu chym đi, có chút tiếc nuối nhìn cái quần hoàn hảo không hao tổn của Dung Thịnh, bình luận: "Không cần tự ti, rất lớn, chỉ là có chút cong."

Dung Thịnh: "???"

Dung Thịnh chắc chắn mình đang bị đùa giỡn.

Mặc dù người ở trong showbiz, chủ động câu dẫn và trêu đùa đều là chuyện rất bình thường.

Nhưng điều làm người ta tuyệt vọng là - hắn phát hiện mình lại bị câu nói đầu tiên khiêu khích nổi lên phản ứng.

Dung Thịnh cảm thấy khả năng này là tối hôm qua nghẹn lửa không kịp thời thả ra ngoài.

Vì vậy nhìn Đàm Khanh một chút, ý tứ sâu xa nói: "Thích không?"

Đàm Khanh ngáp một cái, từ cạnh cửa thượng chui vào cạnh bồn cầu, không đếm xỉa tới đáp: "Không biết nha, phải so sánh mấy cái nữa mới có thể cho ra kết quả."

Dung Thịnh: "..."

Dung Thịnh dùng sắc mặt chết lặng nhìn mình vị trí nhô lên dưới quần mình, quay đầu nhìn Đàm Khanh một chút.

Đàm Khanh có vẻ không cần yêu cầu không gian riêng tư, cũng không cảm thấy Dung Thịnh ở bên cạnh nhìn có vấn đề gì.

Hắn khốn đốn sờ dọc theo quần, lại dùng ngón tay vừa nhỏ vừa trắng nửa ngày mới kéo được khóa.

Đại khái là bởi vì buông lỏng, nheo mắt lại, hơi giương cổ lên. Cục xương gầy yếu ở cổ họng liền lộ ra.

Dung Thịnh đứng tại chỗ, nửa ngày mà không bước ra nổi.

Thẳng đến khi Đàm Khanh xả nước xong, lại không nhanh không chậm kéo quần, xả bồn cầu, mặt buồn ngủ đứng ngay ngắn ở bên cạnh, khôn khéo hỏi: "Sáng hôm nay chúng ta ăn cái gì nha?"

Dung Thịnh đột nhiên có một loại ảo giác rất kỳ quái.

Tựa như Đàm Khanh căn bản không phải tình cờ bất ngờ mới đến tá túc trong nhà này, mà hắn vốn nên ở nơi này.

Cùng mình.

Loại cảm giác này khiến tâm trạng Dung Thịnh cực kì vi diệu, thái độ vốn chuẩn bị trực tiếp đi công ty cũng thay đổi liên tục: "Trong tủ lạnh chắc có nguyên liệu người giúp việc chuẩn bị, tôi nhìn một chút."

"Ờ."

Đàm Khanh rất nghe lời đi theo sau lưng Dung Thịnh, rập khuôn đi tới phòng bếp.

Quả thật Dung Thịnh rất lâu không đến nơi này, mặc dù mỗi tuần người giúp việc sẽ quét dọn đúng hạn, nhưng đồ trong tủ lạnh có vẻ đã lâu chưa thay.

[Đam mỹ-Edit][Hoàn] Nam phụ độc ác online nuôi con - Dữu Tử MiêuWhere stories live. Discover now