Chương 61: Thiêu đốt tâm can

478 17 45
                                    

"Phừng phừng"

Khói bụi tỏa ra từ góc trái tòa nhà cao ngút và khổng lồ. Rin đứng chôn chân tại chỗ nhìn ngọn lửa đã len lỏi sáng rực vùng trời. Đôi mắt hổ phách đã hiện tia kinh ngạc và thoảng thốt đến đau đớn. Thiếu nữ nắm chặt một người đang chạy thục mạng lại và hét lên: "Này, cô có biết chỗ những người đã chạy khỏi đây sẽ tụ tập lại không?"

"Đằng kia.... Tránh ra, tôi ở đây sẽ chết mất." người kia run rụ chỉ tay rồi xô Rin chạy đi.

Rin giật mình chạy đến đó. Cô không khỏi suy nghĩ và bất an. Chị cô sẽ an toàn chứ? Chị ấy sẽ chạy thoát. Chắc chắn là vậy, Yuzu không thể ở yên chịu trận trong đó, đúng không?

Tiếng rên than của mọi người vang lên làm đôi mi cô nhíu nhíu lại, xen trong đôi mắt tưởng chừng vô cảm là những tia cảm thông đầy thương xót. Cô đi từng dãy, nhìn mặt từng người. Từ già đến trẻ, đàn ông đến phụ nữ... Không. Không có?

Không có? Tại sao chị không ở đây?

Yuzu!

"Em gái Yuzu đúng không?" một chàng trai lạ mặt nhìn cô với ánh mắt đầy tơ máu.

"Tôi đây. Anh... Anh biết chị tôi ở đâu không? Tôi đang tìm chị ấy." Rin mừng rỡ khi tìm được chút manh mối, nhưng chợt bất động khi nghe câu tiếp theo:

"Chúng tôi không tìm thấy cô ấy. Cô ấy cũng không ra khỏi tòa nhà đó. Cô biết cách liên lạc cô ấy không?"

Người đó khụy xuống thở hì hục vì khói. Rin cũng chả buồn quan tâm gì nữa, gió nhẹ lướt qua lay làn tóc mượt mà. Cô chạy về phía ngôi nhà đang bốc cháy dữ dội trước những cặp mắt sửng sốt.

Yuzu, em vào đó tìm chị! Đừng xảy ra chuyện gì...

Đội cứu hỏa giật mình nhìn Rin, bọn họ nhanh chóng chặn cô lại: "Rất nguy hiểm, cô gái. Để chúng tôi lo chuyện này."

"Tránh ra!" Rin gằn giọng. Bọn họ đã bao lâu rồi vẫn không tìm thấy Yuzu. Cô không thể cứ đặt niềm tin mù quáng.

"Đừng làm khó chúng tôi, cô gái. Nếu cô không ra khỏi đây, tôi sẽ dùng vũ lực."

Cô gái tóc ngắn xoay người, đá bay vòng tay đang giữ chặt bước chân tiến vào trong của cô. Mái tóc bay, đôi mắt kiên định. Phong thái bất cứ ai cũng phải ngắm nhìn thán phục.

Bỗng... Một bầu không khí ôn hòa ập đến.

"Yuzu... Ở đây đúng không?"

Giọng nói trầm ấm, nhẹ nhàng chất chứa lo lắng vang lên làm Rin giật mình. Cô nhìn sang, một bóng người cao lớn đút hai tay vào túi quần, người đó chỉ nói với cô, không nhìn cô, đôi mắt sâu hun hút và sóng mũi cao. Đuôi mắt lướt qua mái tóc xanh đỏ:

"Cậu sao lại biết mà tới đây? Yuya. "

Yuya cười nhạt. Tinh tế nhẹ nhàng khuôn mặt phủ sắc đỏ của lửa. Gương mặt anh ta thật dịu dàng.

"BÙM"

Vụ nổ chấn động. Khói bụi và gió bay mù mịt. Rin chỉ chớp mắt một tí rồi mở ra đã không còn thấy Yuya đâu cả. Sự việc nhanh đến mức cô tưởng chừng mình gặp ảo giác.

[YGO Arc V Fanfic] Ngàn Năm Một Tình YêuWhere stories live. Discover now