Chương 13: Bệnh

491 30 80
                                    

Buổi tối, khách sạn Roses.

Một buổi dạ tiệc của giới thượng lưu, một buổi tiệc đậm chất cao quý. Dưới ánh đèn ấm áp trang trọng, đầy những thân hình uyển chuyển, đầy những nụ cười xã giao. Bóng dáng cánh đàn ông trở nên cao ngạo thể hiện khí chất của người thành đạt. Bóng dáng các phụ nữ cầm ly rượu đỏ trở nên quyến rũ và nóng bỏng.

Trong một góc của căn phòng to lớn, bốn cô gái xinh đẹp đứng cạnh nhau trở thành tâm điểm của buổi tiệc, một số người đàn ông cười gian trá, một số phụ nữ khinh bỉ ra mặt.

Yuzu mặc một bộ váy hồng dài tới đầu gối, tay cầm ly Sherry nhấm nháp thưởng thứ, má cô đã không còn dấu vết của việc bị đánh. Mỹ phẩm thật công hiệu.

Ruri mặc bộ váy vàng nhạt dài tới guốc cao, cô chọn ly rượu vang nho của Pháp, cô không băng vết thương mà tinh tế lấy mái tóc tím xinh đẹp của mình che đậy.

Serena thì là bộ váy xanh dương tinh nghịch, như hai người chị, cô chọn ly vang đỏ nhưng cô không dám uống nhiều, chỉ ngửi rồi uống một ngụm nhỏ.

Cô gái nhỏ nhất nhà Hiragi, Rin chọn một bộ váy xanh lá nhạt. Rin không uống rượu, cô chỉ uống nước giải khát. Họ còn phải dự tiệc, tửu lượng cô tệ đến thảm hại làm sao dám uống rồi say làm bậy chứ.

"Các cô nhớ chuẩn bị trả lời phỏng vấn cho tốt vào. Tôi không mong muốn lại có chuyện xảy ra!" Cô trợ lí xinh đẹp Kotsu Masumi lên tiếng nhắc nhở bốn cô gái.

"Tôi biết rồi! Mẹ tôi đã dặn cô như thế phải không?" Serena đặt ly rượu xuống rồi nheo mắt hỏi.

"Vâng, giám đốc đã dặn vậy!" Masumi trả lời kính cẩn.

"Tôi biết mà, buổi tiệc này chắc cũng là ý của mẹ tôi!" Ruri cũng thờ ơ nói.

"Vâng, giám đốc còn dặn, các cô phải dẹp yên chuyện này! Bà ấy đã điều tra về bốn chàng trai kia, nếu các cô không muốn hại họ thì biết mình nên làm gì rồi phải không?" thái độ kính cẩn không hề ăn nhập với lời nói của Masumi làm họ cười thầm. Hóa ra, mẹ họ đã bảo thuộc hạ đối xử thế này với này với con gái mình.

"Cô về đi, chúng tôi tự giải quyết!" Yuzu hạ giọng đuổi cô gái kia đi.

"Vâng, như cô muốn!" Masumi len lỏi qua đám nam thanh nữ tú rồi đi mất.

"Các chị, họ đến rồi kìa!" Rin vẫy vẫy tay gọi ba chàng trai đang đi tới.

Ba chàng trai là Yuya, Yuto và Yugo. Họ đều mặc âu phục, Yuya và Yuto là màu đen còn Yugo là một màu trắng toàn tập. Yugo cười hớn hở lao nhanh về phía Rin khi vừa thấy bóng dáng cô gái bản thân nhung nhớ.

"Yuri đâu nhỉ?" Rin tò mò hỏi Yugo, cô nhìn dáo dác cũng không hề thấy Yuri đâu cả.

"Mới gặp tớ lại hỏi Yuri, không sợ tớ ghen à Rin? Cậu ta vốn kì quặc từ trong trứng ai biết cậu ta có đến không!" Yugo bất mãn nói, vươn tay nhéo má Rin một cái.

Rin chau mày nhìn tên Yugo đang bẹo má mình, khó khăn nói  "Tôi mới... Không sợ cậu ghen... Tôi và cậu làm g-gì thân thiết vậy." Rin hắt tay Yugo khỏi mặt cô. Tên trời đánh, dám ở nơi thanh thiên bạch nhật quấy phá cô.

[YGO Arc V Fanfic] Ngàn Năm Một Tình YêuWhere stories live. Discover now