Chương 10: Ngươi nghĩ mình xứng đáng?

492 30 57
                                    

Yuzu và Yuya đang trong nhà bếp thì nghe được tiếng rên thảm thiết của Yugo. Cả hai bật cười méo xệch... Hai người kia chắc đang náo nhiệt lắm.

"Xong rồi! Chúng ta kêu họ vào ăn thôi Yuya!" Yuzu cởi bỏ tạp dề rồi hỏi Yuya.

"Không cần đâu Yuzu. Chỉ cầm bấm cái công tắc đằng sau cậu là họ tự khắc sẽ đến đây thôi!" Yuya dọn bát đũa ra bàn nhàn nhã nói. Nhà anh trước giờ là vậy, Yugo rất rành kĩ thuật điện nên thiết lập những công tắc thế này là chuyện thường.

"Ừm!" Yuzu nhấn vào đó, một âm kèn vang lên khắp nơi trong nhà. Sau mười giây thì tiếng kèn dừng lại.

"Hay thật!" Yuzu thầm thán phục, nhà bọn họ thật quy củ quá. Quả thật với những người như họ thì tuân thủ thời gian là điều thiết yếu.

"Đói quá!" Yugo rên rỉ lăn lê bò lết đến nhà bếp. Gương mặt thì thảm vô đối. Chằng chịt vết đo đỏ.

Yuya và Yuzu suýt xoa tội nghiệp nhìn chàng trai đã bị hành hạ đến người không ra người, ma không ra ma.

"Chị Yuzu, em đói quá!" Rin nhảy vào trong phòng cười tươi, bộ đồ trắng của Yugo mà Rin đang mặc càng là cô gái trong tinh nghịch và đáng yêu.

"Chỉ là ít món ăn thôi, chờ Yuri và Serena xuống chúng ta sẽ bắt đầu dùng bữa!" Yuzu cười nhìn Rin.

Rin ậm ừ rồi không chú ý chàng trai đang nằm nhoài trên nền, tiến bước đạp lên bụng anh ta rồi ngồi vào ghế cạnh Yuzu.

Yugo đang nghỉ ngơi lại nhận cái đạp của Rin làm hồn muốn bay mất. Anh mếu máo rên lên:" Tớ là ma ~ tớ cũng sẽ ám theo cậu cả đời Rin a~".

Sau đó lấy hết sức lực ngồi lên ghế cạnh Yuya. Rin ngồi đối diện Yugo liền trừng mắt nhìn Yugo. Đồ đáng chết, anh ta chán sống thật rồi!

"Bầu không khí thế này là sao vậy?" Tiếng bước chân và giọng của Serena vang lên đều đều. Cô vừa thoát khỏi tên Yuri kia, vừa vào phòng bếp đã gặp Rin trừng mắt nhìn Yugo, Yugo thì mặt không còn như trước. Còn Yuya và Yuzu thì uống trà như không quan tâm chuyện gì đang xảy ra. Một bàn ăn mà một bên là tiết trời mùa hạ nóng nực, bên còn lại thì như tiết trời mùa đông lạnh giá. Quả thật khác lạ!

"A~ Serena!" Yuzu đặt tách trà xuống, nhìn Serena rồi lại thấy một bóng đen lù lù phía sau Serena. Hơi giật mình, nhưng, Yuri ngay lập tức tiến lên làm cô bình tĩnh lại.

Hóa ra là Yuri!

"Mèo con, em lại chạy trước." Yuri từ phía sau nói vọng vào gáy Serena. Anh mỉm cười nhìn cô gái đang run lên.

"Tránh ra, đồ đáng ghét!" Serena cáu lên. Cô bỏ mặc tên phiền phức đó rồi kéo ghế ngồi vào bên cạnh Rin.

"Em thật là vô tình!" Yuri vuốt mái tóc tím bật cười. Anh còn tưởng việc khi nãy cô đã thay đổi cách nhìn về anh rồi chứ. Có vẻ anh đã nhầm.

Họ bắt đầu bữa ăn tối, ai cũng mang một vẻ riêng biệt. Yugo thì cứ gắp thức ăn cho Rin, còn Rin thì cứ gắp trả lại. Gắp tới gắp lui cuối cùng ai ăn phần người nấy ~ Serena thì ăn chầm chậm trong khi Yuri cứ nhìn cô suốt. Yuzu và Yuya thì bình thường không tả, ăn thì ăn, trò chuyện cứ trò chuyện.

[YGO Arc V Fanfic] Ngàn Năm Một Tình YêuWhere stories live. Discover now