Chương 41: Đến Paris

437 31 96
                                    

"Em sao vậy, cẩn thận mảnh thủy tinh, kẻo bị thương đấy. "

Ryu kéo Yuzu đứng lên, nhìn những mãnh thủy tinh sắc lịm dưới đó liền hỏi han.

"Hôn phu của tôi... Anh đang đùa đúng không? "

"Em không biết sao. Mẹ em và mẹ anh đã quyết định cả rồi. " Ryu chau mài, nắm lấy cánh tay cô.

"Tất nhiên tôi không biết. Anh sao lại đồng ý, tôi và anh làm gì có tình cảm mà đòi kết hôn?" Yuzu cắn môi, cúi đầu nói.

"Anh thật sự thích em. " đôi mắt anh ta chân thật đến lạ thường.

"Tránh xa tôi đi... " Yuzu cúi gằm mặt, giật cánh tay đang bị Ryu nắm lấy. Cô quay lưng bước đi một mạch... Mẹ cô, bà tay lại đem chuyện tốt đến cho cô nữa rồi.

"Chờ đã Yuzu, em không khỏe sao?"

Ryu kéo cánh tay Yuzu lại từ sau. Ai ngờ trúng ngay cánh tay đang bị thương, cô nghiến răng gỡ cánh tay anh ta đang nắm rồi ôm lấy. Cả người run lên không biết vì tức giận hay là đau đớn.

"Tay em bị thương sao. Anh xin lỗi. " 

Ryu nhìn thấy băng trên mu bàn tay của Yuzu liền giật mình xin lỗi.

"Anh về đi... " Yuzu lạnh nhạt, cô lại bị xem như món đồ cho những quan hệ làm ăn của người phụ nữ đó nữa ư.

"Nhưng. Phu nhân En nói-"

"Đi đi. Gặp tôi cũng đã gặp rồi, nói chuyện cũng đã nói rồi. Về đi." giọng cô rét lạnh, đôi mắt đanh lại  nhìn anh hết sức đe dọa.

"Anh có chuyện phải nói. Rất quan trọng, anh vào nhà rồi trò chuyện sau nhé. " Ryu có chút thất vọng khi Yuzu phản ứng một cách tiêu cực như vậy. Gặp anh cô không vui đến thế sao?

"Nói tại đây đi và anh mau chóng đi khỏi đây ngay cho tôi. " lại là lời nói lạnh lẽo như một cơn giá lạnh làm Ryu bàng hoàng, đây là cô gái dễ thương anh phải lòng ư?

"Trong chuyến đi Paris sắp tới, phu nhân bảo anh đi cùng em. "

Cảm giác như một quả tạ giáng xuống đầu. Yuzu mím môi, đúng là họa vô đơn chí... Chết tiệt.

"Anh sẽ đến đón em vào tối nay rồi cùng lên máy bay em nhé. "

Anh cuối cùng cũng chỉ kịp nhìn thấy những giọt pha lê loang thoảng trong không khí khi bóng hình cô gái tóc hồng đã khuất dạng.

Một chút hụt hẫng, anh đứng đó hít một mùi hương mờ mờ ảo ảo trong không khí.

-- o0o --

"Bình tĩnh đi chị Yuzu. " Ruri vỗ vỗ vai thiếu nữ có mái tóc hồng dịu dàng. Nằm trong lòng Ruri, Yuzu cứ ôm chằm lấy thắt lưng cô gái rồi khóc một trận.

"Ruri... Ruri... Mẹ lại làm vậy... Chị không muốn... " tiếng cô nấc nghẹn vang lên làm người nghe đau lòng.

"Ổn thôi, bọn em sẽ giúp chị... Xóa bỏ cuộc hôn nhân vô lí này. " Ruri xoa đầu Yuzu, dịu dàng và ấm áp, trên môi là một cái mím nhẹ nhàng như gió thoảng.

"Em sẽ đi gặp mẹ. " Rin đứng phắt dậy, nhìn cảnh chị cô chạy vào rồi khóc suốt nãy giờ làm sức chịu đựng của cô sắp hết giới hạn rồi.

[YGO Arc V Fanfic] Ngàn Năm Một Tình YêuWhere stories live. Discover now