Chương 16: Quán bar 'Dạ Vũ'

448 30 41
                                    

Trong quán bar 'Dạ Vũ' đầy ánh đèn chớp loé lên. Những thanh niên ra sức nhảy nhót, họ bỏ đi mọi thứ, vào đây để giải trí cho khuây khỏa. Họ ra sức uốn lượn mà không lo ánh nhìn người khác. Mùi rượu nồng và âm nhạc sôi động vang lên. Ở đây như tách biệt với bên ngoài. Một thế giới khác ngoài kia. Không phiền muộn họ sa đọa trong góc tối của sàn nhảy.

Những thứ đó đập vào mắt Rin, cô cầm ly vang đỏ nhấm nháp từng ngụm. Ở đây, làm cô thật dễ chịu. Không cần nghĩ về gì nữa. Nhưng cô vẫn không tài nào trở nên như những người ở đây. Có phải sa đọa một chút sẽ làm cho dễ chịu hơn không?

"Tiểu mĩ nhân. Em đi một mình à? Không phiền cho tôi ngồi cùng chứ?" một thanh niên tóc đỏ tiến lại đưa ly chào Rin. Ánh mắt đào hoa của anh ta vô cùng rõ.

"Tôi phiền. Anh đi chỗ khác đi. Tôi không nghĩ anh thiếu bạn." Rin từ chối lời chào của anh chàng. Cô muốn một mình thưởng thức thời gian này.

"Cô em thật khó gần. Nhưng tôi lại thích thế." anh chàng ngồi xuống cạnh Rin, anh ta cũng nhìn Rin không chớp mắt. Càng gần càng thấy nữ nhân trước mắt anh ta càng đẹp càng ma mị. Anh muốn cô gái này.

"Biến đi. Trước khi tôi hoàn toàn nổi giận." Rin cau có nói, đặt ly rượu xuống bàn, khoanh tay cao ngạo nói.

"Aiya~ sao lại hung dữ vậy? Vào đây rồi em đừng nói là em nghĩ nơi này như quán cafe ven đường. Không ai rãnh giúp em đâu." anh ta tiến lại gần Rin hơi, giọng nói ngọt ngào khả ố làm Rin buồn nôn.

Rin không chần chừ, đẩy anh ta ra rồi bẻ tay anh về phía sau, nhanh như chớp dùng đầu gối đập mạnh vào lưng tóc đỏ, đè anh ta ra sàn. Tiếng la oai oái của anh ta vang lên ngay khi Rin tăng lực giẫm đạp.

Mọi người nhìn cảnh này cười thích thú, tối nay có trò vui mới rồi.

"Tiểu mì nhân, đừng thô bạo vậy chứ!" Anh ta cố ra vẻ đào hoa, nhưng đó là điều thật tệ. Rin hoàn toàn căm ghét vẻ mặt này.

"Hừ. Anh thật phiền phức!" Rin đập lên lưng anh ta trút giận. Một là cho việc lố lăng anh ta vừa làm, hai là trút giận chuyện gặp mẹ cô. Ba là cho chị cô. Bốn là cho việc bị bọn kí giả kia phiền hà,... Rin càng nghĩ càng bực bội. Đá anh ta thêm cú cuối rồi ngồi uống nốt chút rượu còn lại. Anh chàng tội nghiệp đã được nhân viên đỡ đi. Ở nơi thế này, đi báo cảnh sát, chủ quán không ngu như vậy.

Vài thanh niên thích thú nhìn Rin rồi nhìn anh chàng người không ra người, ma không ra ma kia. Anh ta chọn sai người rồi a.

Rin quắc mắc qua đám người kia, toàn quỷ dạ xoa, đủ màu hết. Cô muốn mù màu rồi đây.

"Rin. Sao em lại tới đây?" một cô gái tóc hồng len lỏi qua đám người tới gần Rin. Hai người lập tức trở thành tâm điển của những người khác.

"Chị Yuzu, chị tới đây làm gì?" Rin hỏi ngược lại Yuzu, Yuzu đến chốn đầy "truỵ lạc xa hoa" này làm gì.

"Chị tìm em thôi. Em sao lại tới nơi thế này, không tốt đâu." Yuzu nhìn quanh, tai vẫn ong ong những thanh âm cười cợt, sa đọa ở đây.

"Em ... " Rin đột nhiên bụm miệng chạy đi. Cô là đang rất buồn nôn. Cho chừa tật tửu lượng kém mà uống cho lắm vào. Yuzu chạy theo sau, vừa đến cửa WC nữ thì Rin đã ói không thôi. Đằng sau là một người lạ mặt đi len lỏi theo họ.

[YGO Arc V Fanfic] Ngàn Năm Một Tình YêuWhere stories live. Discover now