Chương 23: Cơn giận của Yuto (p.1)

455 31 141
                                    

"Xoảng" tiếng mãnh vở thủy tinh vang lên làm ai nấy giật mình nhìn vào căn phòng bệnh mà chủ nhân nó là một thiếu nữ tóc tím mắt ngọc.

Bên trong căn phòng, không còn tiếng cười nhạo báng hay tiếng gió lạnh, tất cả chỉ là màu yên tĩnh. Những mảnh thủy tinh rơi vụn xuống chân Ruri. Chúng phản chiếu hình ảnh cô từng khía cạnh mĩ miều.

Tách... Một giọt máu đỏ lăn dài.

Ruri ngạc nhiên nhìn vào tay, một vết thương do bị thủy tinh cắt qua. Ruri chạm vào vệt máu, đang định làm gì đó thì cửa phòng mở toang ra. Cô ngẩn người thu tay lại.

Yuto một bụng lo lắng đi vào, ánh mắt không rời khỏi hình ảnh mĩ nhân trước mặt. Lại nói, cậu chạy vào là do tiếng động vừa rồi, mặt khác cũng cảm nhận được ma thuật.

"Ruri, cậu không sao chứ? Chuyện gì xảy ra vậy? " Yuto kéo Ruri ngồi lên giường, tay băng bó vết máu bằng ánh mắt đau xót. Nếu cậu không bỏ đi thì chuyện Ruri bị thương này vốn không thể xảy ra.

"Tớ không sao. Khi nãy lúc tớ đang định ngắm cảnh một chút thì cửa đột nhiên vỡ ra, thật khó hiểu."

Ruri tìm cách giấu đi việc vừa rồi. Trên môi cố nặn ra nụ cười mong Yuto tin vào lời cô nói.

"Tớ băng vết thương lại rồi, cậu nghĩ ngơi đi. Tớ sẽ gọi nhân viên vào quét dọn. " Yuto nhìn Ruri rồi nhoẻn miệng cười. Đặt bàn tay ấm áp xoa đầu thiếu nữ đang ngồi đó rồi toan đi ra ngoài sau khi để lại lời chúc ngủ ngon.

Ruri nhìn theo bóng cậu trai trẻ, đôi mắt thẫm lại sắc bén, từ môi nói ra vài từ bí ẩn:

"Cậu ta đóng kịch giỏi thật! Rõ ràng biết mình nói dối mà vẫn lờ đi. Là do quá tin mình hay tự tin rằng bản thân cậu ta sẽ không thể bị ai làm hại.

Dù thế nào đi nữa, có lẽ mình phải tìm các chị em.

Không thể tin tưởng ai ngoài họ cả. "

...

Bên ngoài cửa phòng, Yuto dựa vào tường, toàn thân toát ra một vẻ tức giận vô vàn.

Chuyện Ruri bị thương chắc chắn liên quan hắn ta. Hắn phá và khinh bỉ bọn anh, anh nhịn được. Nhưng, hắn đã động tới Ruri. Đừng nghĩ anh cho qua. Từ trong đáy mắt, một cỗ tức giận dâng trào.

Anh dựa vào sau, trong lòng nghĩ về cô gái kiên cường bên trong. Đúng là một con chim vàng anh cứng đầu khiến người ta muốn mang về giấu đi mà yêu thương.

"Này?" từ xa, một thanh niên khác đi lại. Mái tóc vàng xanh nhấp nhô xuất hiện với vẻ cười cợt.

"Ra là cậu Yugo! " nụ cười trên môi Yuto đậm lại, cậu ta đến đúng lúc lắm Yuto này chưa tính nợ vừa rồi.

"Gì mà như từ trong lò than ra vậy? Mặt đen và tóe lửa thế kia! " Yugo ngây ngô nói, nào biết càng khiến thanh niên kia điên lên. Tội lỗi đã chồng chất giờ lại cao ngất ngưởng.

"A, cậu không biết sao? " Yuto đi lại chỗ Yugo, khóe môi cong lên tà mị như Yuri nhưng mang vẻ lạnh lẽo hơn nhiều. Nụ cười làm Yugo nheo mắt nghi ngờ.

"Tớ sao... Hự"

Một cú đập vào bụng vào Yugo ứ hự, tay ôm bụng nhìn chằm chằm Yuto đang trong trạng thái nửa giận nửa cuồng dã. Đây là vô cớ đánh người.

[YGO Arc V Fanfic] Ngàn Năm Một Tình YêuWhere stories live. Discover now