Chương 39: Một điềm báo

325 27 81
                                    

Cô chạy... Chạy mãi...

Mái tóc xanh dương của cô ướt đẫm mồ hôi và nỗi sợ hãi bao lấy cô... Những cặp mắt đỏ lăm le rình rập từ mọi nơi.

Cô chạy... Chạy nhanh hơn... Cúi đầu chạy...

Và cô ngã xuống nơi mà hàng ngàn xác chết nằm đó vô cảm và há hốc mồm trong nỗi tuyệt vọng, đôi mắt hằn tia máu và đục ngầu trợn tròn nhìn cô.

Lại chạy... Chạy nữa...

Đến khi tầm nhìn cô tối dần thì cũng là lúc thân thể cô ngã xuống cùng với núi tử thi đó. Và dù đã cố gắng hết sức, đôi tay cô mãi mãi không thể vươn tới ánh trăng trên cao lần nữa.

Hoa tàn... Trăng rạn... Chim muông mất cánh... Những cơn gió lúc đó cũng không còn... Tất cả chìm trong sắc đỏ.

...

Thiếu nữ tóc xanh mở bừng mắt tỉnh dậy, lay lay thái dương để thêm phần tỉnh táo. Một mùi tanh tưởi xông lên mũi Serena làm chân mài cô không tự chủ nheo lại. Bộ áo cũng đã thấm đỏ và cánh tay loang lổ những dấu gai đâm tím tái. Cô bất giác rùng mình muốn ngăn cảm giác buồn nôn trong miệng.

"Mọi người... Không sao chứ? Tỉnh dậy đi. " Serena lay lay người nằm cạnh nhất, tay đỡ cô gái tóc xanh lá quay mặt lại.

Gương mặt Rin lạnh tanh không chút hơi ấm làm cô giật thót người. Tay sờ lên mũi Rin... Không còn thở...

Cái...cái gì thế này... Không có nhịp tim đập...

Chết rồi... Rin chết rồi...

Không... Thể... Nào...

Serena ôm chặt Rin vào lòng, những giọt nước mắt thi nhau chảy xuống gương mặt cô gái trẻ. Cô gái la lên trong cùng cực tuyệt vọng.

Rin không còn thở nữa... Dối trá... Dối trá...

Không thể thế này!!

Tỉnh dậy đi Rin... Rin... RINNNN

Thoáng chốc, cả cơ thể Rin đen lại rồi nứt nẻ tan ra thành tro bụi bay khắp nơi. Cả Yuzu và Ruri bên cạnh cũng rã ra mà tan nát.

Đôi mắt xanh lá mở to tuyệt vọng. Cô giơ tay muốn ôm lấy những hạt bụi đó vào lòng... Nước mắt cô gái rơi một cách không thể kiểm soát.

Và, một cây hoa ăn thịt cắn lấy thắt lưng cô. Nó xé cô ra làm hai mảnh rồi ngạo nghễ nhìn cô. Trong giây phút cô cảm thấy sẽ chết...

Một đôi mắt tím nhìn chằm chằm cô... Và người đó nở một nụ cười.

Bàn tay ác quỷ đó giương về cô...






























...

"KHÔNGGGG! "

Serena bật dậy, cả người đầm đìa mồ hôi. Cô há hốc miệng mà thở lấy thở để. Thật đáng sợ. Chỉ là mơ. May quá. Chỉ là mơ thôi. Ơn Chúa, nó chỉ là mơ.

Cô ngồi lẩm bẩm rất lâu, đến khi định thần nhìn lại tình cảnh hiện tại của bản thân, thì thấy đã được băng bó kĩ lưỡng, bộ quần áo đêm qua cũng đã được thay. Là ai làm vậy...

[YGO Arc V Fanfic] Ngàn Năm Một Tình YêuDove le storie prendono vita. Scoprilo ora