8. Mua thức ăn

254 19 2
                                    


Đại khái là thực sự ngủ hơi nhiều, sáng sớm Shimazaki nghi hoặc đi đến nhìn chằm chằm đồng hồ báo thức một hồi lâu lại ở trên giường lăn một vòng, phát hiện không còn ngủ được nữa mới rời giường. Vừa bước ra khỏi phòng, chợt nghe thấy ở lối vào có động tĩnh,

"Chào buổi sáng" Yokoyama cười chào hỏi

"Sớm như vậy chị đi đâu?" Shimazaki đẩy một cái khung kín đen nhìn Yokoyama từ trên xuống dưới, "Tỉnh dậy có chút muốn đi ra gần đây nên đi." giơ giơ cái túi trong tay, "Bữa sáng" Shimazaki ngây cả người, ý cười lan ra. Rửa mặt chải đầu xong, Shimazaki ở bàn ăn ngồi vào chỗ của mình, Yokoyama rót một ly sữa nóng đưa cho nàng.

"Melonpan hay bánh mì nướng?"

"Melonpan!"

Shimazaki bật người hưng phấn lên tiếng, "Làm sao chị biết mà mua melonpan?"

Yokoyama đã ở phía đối diên ngồi xuống, "Nhân viên tiệm bánh nói với tôi. Tôi vừa vào nàng liền chào hỏi nói Yokoyama-san lại đến mua melonpan sao? Nói chuyện một chút cô ấy nói cho tôi biết, tôi bình thường mỗi tuần ba ngày sẽ đến mua."

"Hừ, dù vậy chị không chịu mỗi ngày mua cho em." Shimazaki cắn melonpan, oán trách, "Sau này nhớ kỷ mỗi ngày đều phải mua melonpan cho em."

Yokoyama ngậm bánh mì tựa hồ là suy tư một chút, "Tôi nghĩ trước đây không mua mỗi ngày cho em, có thể là sợ em sẽ bị ngán."

"Mới không có a!"

"Thích cái gì kỳ thực cũng đều có giới hạn, sử dụng một thứ quá nhiều sau này sẽ không tốt. Nói như thế nào đây, bây giờ em thích, nhưng mỗi ngày đều ăn như vậy sớm muộn gì cũng sẽ chán ghét."

"Hóa ra chị nghĩ như vậy a. Nói như vậy giống như chị ngày hôm qua nói chị trước đây nhất định rất thích em, cho nên bây giờ dùng hết rồi lại không thích." Shimazaki hiếu kỳ nhìn chằm chằm Yokoyama, "Có đúng hay không?"

"Tôi hiện tại cũng rất thích em nha"

"Thực sự?"

"Thực sự!"

"Cho nên lý luận chị thích lại dùng hết là không đúng." Shimazaki giảo hoạt nở nụ cười, "Ngày mai em cũng muốn ăn melonpan."

"Em đúng là ngụy biện a." Yokoyama không thể làm gì khác hơn là lắc đầu, "Con người với thức ăn không giống nhau"

"Có cái gì không giống?"

"Không nói được"

"Không nói được chính là em đúng." Shimazaki như tiểu ác ma nụ cười ngày càng đắc ý. Nàng cười, lộ ra lúm đồng tiền trên gương mặt, vừa đáng yêu cũng rất đáng giận, làm cho người khác không khỏi muốn nhéo má nàng. Yokoyama đứng lên, cúi người lên phía trước, đưa tay xoa nhẹ lên má Shimazaki, Shimazaki đối với động tác bất ngờ của nàng càng mờ mịt, sau lưng cứng ngắc, nụ cười trên mặt cũng đã cứng lại rồi.

"Em dính vụn bánh." Khóe miệng Yokoyama cong cong cười đem vụn bánh melonpan trên mặt Shimzaki lấy xuống, sau đó thuận tiện bỏ vào miệng mình

"Này..." Rõ ràng trước đây cũng không phải không bị Yokoyama chăm sóc như vậy, Shimazaki lại cảm thấy mặt mình như bị đốt

[Fanfic-Edit][AKB48] Không quên (YuiParu)Where stories live. Discover now