[11] Chính thủ Trần Cảnh

Start from the beginning
                                    

-Mẫu hậu, người có chắc người và những kẻ họ Trần kia toàn tâm toàn ý muốn giữ vững giang sơn này cho nhà Lý không? Có chắc họ chỉ đơn thuần là muốn làm trung thần phò tá nhà Lý không?

-Con là con ruột của ta! Do chính ta sinh ra! Ngày nhỏ con cũng rất hiếu thuận với ta, sao tự dưng càng lớn con càng cay đắng với ta như vậy?

Nàng ngửa mặt lên trời cho nước mắt chảy ngược vào trong, ngụy trang bằng tiếng cười chua chát.

-Ngày nhỏ người từng rất yêu thương phụ hoàng! Suốt ngày ở bên phụ hoàng, sao tự dưng bây giờ đến chút kiên nhẫn với phụ hoàng đang ốm đau người cũng không có vậy?

Nếu nói Trần Thị Dung không đau lòng thì là nói dối. Thiên Hinh là đứa con giống bà nhất. Ngày Thiên Hinh mới sinh đau ốm liên miên, lòng bà đau như cắt. Không hiểu sao từ năm tám tuổi, Thiên Hinh bắt đầu xa cách với bà, tránh gặp bà hẳn, hỏi cách mấy cũng trốn tránh không đáp.

Thiên Hinh là người hiểu rõ nhất, nàng đã tổn thương đến nhường nào khi biết mẹ ruột của mình lừa dối cha mình, trong cả cuộc đời như thế.

Năm tám tuổi, nàng trốn ngủ trưa chạy đến cung của bà, đập vô mắt cô bé tám tuổi khi ấy là những hình ảnh không thể tàn nhẫn hơn. Nhưng nàng dẫu chỉ mới tám tuổi đã hiểu nếu nói ra mạng mẹ nàng khó giữ, nàng thề sống để bụng chết mang theo. Nhưng nàng chẳng thể đối xử với mẫu hậu như xưa được nữa.


---


-Em nhập cung?

Trần Liễu bất ngờ nhìn Cảnh. Y vội buông bút nhìn em trai, cặp chân mày chau lại.

Trần Cảnh gật đầu nhẹ, y nhìn anh với đôi mắt quả quyết.

-Em cũng được chú Độ hậu thuẫn, anh đừng lo.

-Chú Độ bảo em vào cung à?

Cảnh lại gật đầu. Trần Liễu không khỏi suy nghĩ. Việc gì mà Trần Thủ Độ phải lôi cả Trần Cảnh vào cuộc, rốt cuộc phía cha và chú có âm mưu gì.

-Chú có nói em nhập cung làm gì không?

-Em nghe là làm Chính thủ.

Liễu lập tức siết chặt cây bút đang cầm trong tay. Quả thật bọn họ đang nhắm vào Thiên Hinh.

-Sao tự nhiên em lại vào cung làm gì? Vào đó khó lòng trở ra, tính em lại muốn tự do như thế.

Cảnh lúc này thở dài. Y đứng dậy chắp tay sau lưng đi về phía cửa lớn, nhìn ra ngoài. Lá cũng dần rụng hết rồi, mùa thu đang lan truyền trong không gian. Y biết Hoàng cung như một chiếc lồng giam xa hoa, đã vào rồi khó có thể nhìn thấy nhân gian nữa. Huống chi y làm chức Chính thủ, phải ở hẳn trong cung.

-Em biết.

-Em biết mà còn đi?

-Em sợ làm cha thất vọng.

Cảnh quay lại nhìn Liễu.

-Em có biết em đang vướng vào những chuyện rắc rối thế nào không?

-Dẫu vậy, em vẫn phải đi. Miễn là em không can dự vào chuyện của cha và chú, em nghĩ mình sẽ không hề gì.

Liễu lắc đầu, tay xoa xoa thái dương. Đối với Liễu, Trần Cảnh chỉ còn là một cậu bé. Dù ra vẻ chững chạc để gánh vác nỗi niềm của cha, nhưng những chuyện như này ập đến với Cảnh là còn quá sớm.

Thật ra nếu không thể khuyên Cảnh hồi tâm chuyển ý, y cũng chẳng có cách nào khác. Y chẳng thể ngăn nổi Trần Thủ Độ, chẳng thể ngăn tai họa ập xuống Chiêu Thánh Hoàng Thái nữ, nữ nhân ấy mong manh đến nhường nào, y sợ nàng sẽ bị tổn thương.

---



Trần Thủ Độ nhìn Trần Thừa bằng ánh mắt nghiêm túc lắm, ông thi thoảng lại chau mày khó tính. Trần Thừa lắc đầu chốt hạ một câu khiến mấy quan thần còn lại gật gù.

-Chuyện đã đến nước này, việc nước không thể chậm trễ nữa, vẫn là nên nói khéo bệ hạ.

-Chú Độ, chú tính thế nào?

-Cứ đem chuyện Đàm Thái hậu cõng rắn cắn gà nhà ra mà uy hiếp Vua và Hoàng thái nữ.

-Chỉ huy sứ tính phải, chỉ có họ Lý bất an mới dễ thao túng.

-Nhưng ngặt nỗi bệ hạ bây giờ như kẻ điên, làm sao có thể bảo người nhường ngôi?

Trần Thủ Độ lúc này nheo mắt lại, đứng dậy đi về phía cửa sổ, mắt hướng về Hoàng cung, gương mặt trầm tư đầy toan tính.

-Nếu lần này Chiêu Thánh Hoàng Thái nữ có lên ngôi, chắc chắn sẽ trao thêm quyền lực cho họ khác, bên cạnh lại còn là Đàm Thu.

Trần Thừa và cả những vị quan họ Trần im bặt. Họ đều hiểu ý ông muốn nói gì. Một lúc sau Thủ Độ quay lại nhìn một lượt bọn họ.

-Nếu Hoàng thái nữ sẽ phải lên ngôi, thì chi bằng ràng buộc với họ Trần ngay từ bây giờ. Nhưng phải bằng cách mềm mỏng nhất cứ không thể ban hôn như Liễu.

Trần Thừa hơi chau mày nhìn Thủ Độ, ông hiểu hết.

-Anh Thừa hãy bảo cháu Cảnh chuẩn bị thật tốt, ngày nhập cung không còn xa nữa rồi.

Tuyệt Thế Chiêu Hoàng [Full, Dã sử Việt] - Lý Chiêu Hoàng - ViVuWhere stories live. Discover now