Chương 85: Mob và boss

Start from the beginning
                                    

Anh Hùng mừng rỡ phát hiện bản thân bị thương không đáng kể. Đòn tấn công cùng thuộc tính với người chơi không thể lấy nhiều hơn năm trăm điểm. Với lợi thế này, Anh Hùng có thể giằng co với Thuỷ Nhược Lung Linh suốt cả ngày.

[Nhóm] Anh Hùng: “Hạng Mộc trận, do tôi đứng đầu.”

Mọi người lao nhao phản đối, bởi Hạng Mộc trận là đội hình công thành, vốn lấy Coffe Đại Sư làm mũi thương. Kẻ có chỉ số phòng thủ thấp như y sư, dù là sức tấn công hay tốc độ đều không thể so sánh được với kỵ sĩ.

[Nhóm] Anh Hùng: “Làm đi, tôi đã có cách.”

[Nhóm] Tịch Dạ: “Thiếp tin chàng.”

Nàng ngay lập tức đứng vào sau lưng Anh Hùng.

[Nhóm] Coffe Đại Sư: “Đệ nghe theo lời huynh. Trước giờ đại ca lúc nào cũng phát hiện ra đối sách tốt.”

[Nhóm] Lôi Chấn: “Dù sao chúng ta cũng bế tắt. Nên thử nghiệm thêm nhiều phương án.”

Sau đó mọi người nhanh chóng xếp thẳng thành hàng. Đã đến lượt tấn công của Thuỷ Nhược Lung Linh, sóng thần liền dồn dập ập tới. Anh Hùng dùng hết nội lực, tung ra tuyệt chiêu phòng thủ mạnh nhất của y sư, Phong Văn Vô Hữu. Tuy không đủ điểm kinh nghiệm để học toàn bộ chiêu thức Trường Sinh Trang, nhưng Phong Văn Vô Hữu của Anh Hùng cũng đạt được mức đầu tiên rồi.

Mọi người sững sờ nhìn số bốn trăm ba mươi hai màu đỏ bay trên đầu. Một chiêu khủng khiếp như vậy mà Anh Hùng chỉ mất từng đó máu. Do có hắn chắn phía trước, ai nấy cũng chỉ sây xát nhẹ. Cả hội vỡ oà ra sung sướng, bởi họ đã thoát khỏi tình trạng bị đánh bầm dập tan nát như mọi khi.

[Nhóm] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Đã đến thời khắc chúng ta phản công rồi.”

Gần một chục chiêu thức đồng loại bổ xuống đầu Thuỷ Nhược Lung Linh, vô dụng hay hữu dụng cũng nhất quyết phải xin được tí huyết từ kẻ địch. Những con boss lính canh đều sở hữu lượng máu khủng mới có thể ra trấn cửa. Bước chuyển biến đột ngột thế này khiến tâm trạng các thành viên hưng phấn cực độ. Họ có thể đánh nhau với Thuỷ Nhược Lung Linh một ngày một đêm cũng không sờn lòng.

[Nhóm] Nguy Hiểm: “Quyết diệt tảo biển.”

Gia tộc Bách Thắng cũng đồng loạt hô vang khẩu hiệu mới. Đánh nhau không nhờ cơ bắp mà phải luận khí thế. Có được yếu tố “nhân hoà”, thậm chí còn khuất phục được “thiên địa”.

[Nhóm] Bá Đạo: “Mi chỉ là cơn sóng nhỏ mà muốn lật đổ thuyền lớn của chúng ta sao?”

Xem ra kết cục trận chiến này đã được quyết định.

^_^

“Cái gì???”

Có lẽ tâm trạng mọi người đều nhất loạt gào thét lên như thế. Tiêu diệt được một Thuỷ Nhược Lung Linh, thì lại xuất hiện thêm tiếp hai con. Trong hang Long Vương, Thuỷ Nhược Lung Linh chỉ là mob chứ không phải boss. Họ đã hoàn toàn sai lầm khi coi thường độ khó của hành trình truy tìm Ngũ Đại Kỳ Bảo. Quái vật trên đường còn mạnh hơn boss thế giới. Cửa vào lại rất khó phát hiện, chả trách gì tới nay chưa ai đoạt được Võ Lâm Chí Bảo.

“Thật muốn khóc nhưng nước mắt chẳng thể chảy ra.”

Kết quả, toàn đội bị diệt, thân xác bị nước biển quét ra cửa hang. Mỗi đội chỉ được thách đấu phụ bản hang Long Vương một lần trong ngày. Tuy nhiên, chỉ cần thay đổi thành viên, họ đã đạt tiêu chuẩn đội ngũ mới. Theo quy ước, lần này đến lượt Lôi Chấn nghỉ, lần sau sẽ đến phiên Coffe Đại Sư ra cho Lôi Chấn vào.

Với chín thành viên, bọn họ có thể thách đấu mấy chục lần cũng được. Tuy nhiên, nếu số thành viên dưới bảy người, thì không đủ sức mạnh để tiêu diệt một con Thuỷ Nhược Lung Linh. Ngày hôm đó bọn họ đã đạt được bước tiến mới, nhưng lại tiếp tục vấp ngã ở rào cản kế tiếp. Muốn lấy Ngũ Đại Kỳ Bảo hoàn toàn không phải là việc dễ dàng.

Hết giờ chơi, mọi người đành chia tay nhau, rã đoàn. Bách Thắng bang chỉ tập hợp vào khoảng từ bảy giờ đến chín giờ tối. Thời gian còn lại ai làm việc nấy. Điều này vừa đảm bảo tính đoàn kết, nhưng vẫn giữ cho các thành viên có được sự riêng tư tối thiểu. Ai thích làm nhiệm vụ tuần hoàn, ai thích đi kiếm tiền, hẹn hò ... thì không bị trách nhiệm đội nhóm trói buộc. Đơn cử như nhóm thanh niên anh tuấn Nguy Hiểm, Bá Đạo, Lôi Chấn ... còn phải dành thời gian để đi tìm nương tử cho mình.

Nhóm “người lớn” như Anh Hùng, Hồng Phấn thì phải đi ngủ sớm. Hôm sau họ còn đi làm, không thể thức khuya cày cấy giống bọn Coffe Đại Sư. Nếu chơi game mà kiếm tiền được như Tịch Dạ thì tốt quá. Nhưng Thiên Hùng là bác sĩ, hắn không thể vô trách nhiệm tới mức đến bệnh viện trong trạng thái lơ mơ buồn ngủ. Thiên Hùng chào từ biệt mọi người, sau đó đăng thoát ra khỏi game.

Tuy thay đổi thuộc tính khiến hắn có nhiều ưu thế hơn ở trong hang Long Vương, nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Một con mob còn đánh không xong, làm sao mơ đến việc xông qua con đường dài dằng dặc kia. Trên bản đồ, hang Long Vương vẫn còn sâu hơn nữa. Phần phía sau nằm khuất ngoài phạm vi nhìn thấy được của bản đồ.

“Thứ gì khủng khiếp hơn sẽ chờ đón ở đích cuối cùng?”

Dường như đã lơ mơ chìm vào giấc ngủ, bỗng nhiên Thiên Hùng sực tỉnh. “Đúng rồi, mình đã hiểu sai bản chất của phụ bản này ngay từ đầu.” Hắn lập tức ngồi dậy, bật máy tính lên, đăng nhập vào Võ Lâm. Đã quá nửa khuya, Thiên Hùng không muốn làm phiền người khác vì một giả thuyết chưa được kiểm chứng. Lần này Anh Hùng đơn độc xông vào hang Long Vương.

[Võng du] Võ lâm huyền thoạiWhere stories live. Discover now