Chương 30

4 0 0
                                    

Sau khi bay thẳng đến Nam Ninh, chúng tôi nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau chúng tôi khởi hành đi Ba Nãi. Tôi tưởng người phụ trách hoạt động này sẽ là Trương Hải Khách, không ngờ trước khi lên đường, hắn lại báo cho tôi biết sẽ chia thành hai đường, tôi và Trương Thi Tư tới doanh địa chờ Muộn Du Bình, hai anh em hắn sẽ chờ ở đây.

Hắn nói với tôi, trên danh nghĩa hắn thuộc phân gia, không có tư cách tiến vào phạm vi bổn gia, vì vậy từ đây trở đi, trừ tôi ra, thành viên đội ngũ chỉ toàn tinh anh của bổn gia.

Đối với tộc quy của Trương gia, tôi tất nhiên không có tư cách nhiều lời, cùng với Trương Thi Tư một thân quân trang tới bãi đậu xe, từ xa đã nhìn thấy hai chiếc xe Jeep đỗ cạnh nhau. Một người đàn ông trung niên mặc quân phục đang phát biểu động viên một đội mười người, trên vai đính hai hàng ba ngôi sao, vẻ mặt bình tĩnh và nghiêm túc không có một tia buông lỏng, nói không nhanh không chậm, bình hòa mà không kém phần uy nghiêm.

"...phải nghe lệnh cấp trên, hành động phối hợp, linh hoạt và quyết đoán khi xử lý các tình huống khẩn cấp, đảm bảo không có thương vong, không ai bị bỏ lại. Các đồng chí có làm được không?"

Mọi người có mặt lập tức đứng nghiêm, đồng thanh hô: "Có!"

Tôi choáng váng, bước chân dưới chân cũng chậm lại. Nói thật, tuy trước đây tôi thường xuyên xuống mộ nhưng tôi chưa bao giờ gia nhập một đội chính thức như vậy, nhìn bộ dáng nghiêm túc của họ, tôi cảm thấy có chút kỳ lạ.

Người đàn ông trung niên gật đầu, Trương Thi Tư vội vàng kéo tôi đến đứng vào cuối hàng.

"Sau đây là những gì cá nhân tôi muốn nói với bạn -" nói đến đây, người đàn ông trung niên dừng lại, thần tình cũng nhẹ nhàng hơn một chút, "các bạn đều biết chuyến đi vào núi này có ý nghĩa rất lớn, là một hành trình gian khổ và đầy rẫy nguy hiểm. Nhiệm vụ của Trương gia phải do chính Trương gia đảm trách, vậy nên trong đội hành động của chúng ta không có người ngoài tham gia. Các bạn đều là những người ưu tú của gia tộc, hãy nhớ, không chỉ với tư cách là những người lính, mà còn là con cháu nhà họ Trương, chúng ta chiến đấu vì danh dự của Trương gia. Sống chết có số, tôi hy vọng có thể trở về trong chiến thắng cùng tất cả các bạn. Đó là tất cả những gì tôi muốn nói."

Không cần quay lại nhìn tôi cũng biết được vẻ kiên quyết trên khuôn mặt của những người khác, cảm thấy một cảm giác bi tráng mà trước đây tôi chưa từng có. Đội ngũ này có lẽ toàn quân đã bị tiêu diệt, tôi chưa bao giờ nghe được tin tức gì về họ. Mặc dù trước đây tôi rất ghê tởm khi nghe Trương Hải Khách nói về kế hoạch của họ, tôi đã tận mắt chứng kiến ​​​​họ sẵn sàng hy sinh tộc nhân của mình để đạt được mục tiêu, nhưng tôi không thể không khâm phục quyết tâm của họ.

Trên thực tế, chẳng phải họ cũng giống Muộn Du Bình sao? Họ đều là một lũ ngốc liều mạng vì sứ mệnh của mình.

Nhưng tôi thực sự muốn giúp họ.

Người sĩ quan trung niên chắp tay sau lưng kiểm tra từng người ở phía trước của đội, khi đến trước mặt Trương Thi Tư, ông ta dừng lại, chỉnh lại mũ cho cô ta, rồi trầm giọng nói: "Hãy sử dụng tất cả những gì cô học được, đừng làm tôi thất vọng."

Quan Kỳ Bất NgữWhere stories live. Discover now