ϟ42

296 39 31
                                    

Vất vả lắm em mới có thể cõng cậu về tới được nhà rồi thả cậu về giường, thả xuống xong mà em cảm thấy lưng em đã xương khớp rồi, ưỡn một cái đã nghe cái rắc giòn tan. Lee Minho đứng bên cạnh mà không ngừng bĩu môi.

"Là hồi đó nhảy dữ chưa? Dân nhảy thì giờ phải dẻo dai xíu chứ trời? Cõng con người ta có chút xíu mà bẻ lưng nghe cái rắc rồi."

"Ủa anh giỏi thì anh cõng đi, nhảy liên quan gì tới bẻ lưng nghe rắc? Hồi đó khởi động trước nhảy anh cũng khác gì ông già xương khớp đâu mà nói."

"Mỏ hỗn là tao vả nha mạy." - anh đưa tay lên dọa vờ sẽ vả vào miệng em nhưng nói chứ anh dám à? Chỉ đùa thôi.

"Rồi giờ phải làm sao với nhóc này đây?" - cả hai đồng loạt nhìn về hướng cậu đang nằm đó ngủ say bí tỉ.

"Chứ em tính làm gì nó? Nhìn cũng biết trẻ vị thành niên rồi."

"Anh nghĩ bậy gì vậy? Ý-Ý em là em sợ ba mẹ nó kiếm rồi truy nhà mình ra, em thấy bọn mình giống kẻ bắt cóc quá à..."

"Tưởng tượng xa quá rồi đó! Rồi giờ thì ngồi kể cho anh nghe đi, em biết gì về nhóc này? Tại sao nó có gương mặt giống thằng bé Hwang Hyunjin nhà mình đến vậy? Chưa kể giờ nó cũng tên Hyunjin, chuyện gì đang xảy ra vậy trời?"

"Bình tĩnh rồi ngồi xuống đây với em, em kể..." - em kéo anh lại ghế gần đó, rồi bắt đầu kể cho anh nghe.

"Nghe có vẻ hơi ảo nhưng mà điều này bắt buộc em phải tin...Hyunjin phiên bản nhỏ này là kiếp sau của Hwang Hyunjin mà chúng ta từng biết.."

"Cái đé- thật à?"

"Vâng, nói chứ tâm trạng em không tốt cũng vì chuyện này sáng nay..."

"Em và em ấy đã nói chuyện với nhau, ngay khi em khóc thì Hyunjin có hỏi vì sao em lại khóc, em buộc miệng kể cho em ấy nghe mặc kệ em ấy có tin không và ừm, em ấy tin em vô điều kiện."

"Nghe có hơi ngây ngô, em ấy nói là em đợi em ấy thêm 2 năm nữa có được không và em nghe xong bật cười trong nước mắt luôn í. Em ấy bảo sẽ cưới em."

"Nhưng anh biết đó...em ấy sẽ 18 và em thì tuổi đã không nhỏ như hồi đó nữa. Em sẽ cản trở bước đường tương lai của em ấy và mọi người sẽ nghĩ gì về bọn em nhất là tuổi ăn tuổi lớn như Hyunjin thì không thể."

"Thằng bé chỉ mới gặp em 1 2 lần mà nó đòi cưới luôn à? Nhanh thế?"

"Em nghĩ là lúc em ấy nghe bản thân em ấy trong kiếp trước là người yêu em nên kiếp này muốn thành toàn ý nguyện làm bổn phận của kiếp trước với em thôi. Chứ em biết em ấy bây giờ làm gì có tình cảm với em được."

"Quá đủ luôn ấy chứ...Có chuyện tâm linh này thật luôn à? Tát anh một cái cho anh tỉnh ra đi em, nghe xong khờ luôn."

"Là thật đó anh, em giờ gặp lại người mình yêu nhưng em buộc phải tự cắt đứt mối quan hệ này vì nó...không ổn cho tương lai cả hai."

"Em biết sau em này em sẽ có kiếp sau như Hyunjin, vậy thì em sẽ đợi em ấy ở một thế giới khác. Lúc đó em và Hyunjin có thể sống với nhau rồi..." - càng nói miệng em càng cố cười để tích cực hơn nhưng nó trở nên méo mó không cố định, nước mắt cứ thế rơi lã chã xuống. Anh nhìn cũng không thể kiềm lòng được mà lau lấy hàng nước mắt cho em.

HYUNLIX ||Stalker Dove le storie prendono vita. Scoprilo ora