Chương 114: Minh chủ và Ma giáo giáo chủ cõng toàn võ lâm tới rồi (6)

5K 456 33
                                    

“Ai.” Mạc Chi Dương đứng lên, đáp với người ngoài cửa một tiếng.

"Minh chủ, ta là Như Tâm, đại đệ tử của Già Lạc Cung. Phụng mệnh cung chủ tới đưa bữa ăn khuya cho ngài.” Như Tâm nói, liếc nhìn cái khay trên tay.

Trên khay đặt một chén chè hạt sen nấm tuyết còn nóng hổi, ​​tâm tính trẻ con như thế rất thích ăn ngọt.

Nghe thấy có đồ ăn, Mạc Chi Dương tiến lên một bước, đáp: "Này."

Kết quả lại bị người từ phía sau ôm lấy, liền giật mình: "Hả?"

Giang Hạ Niên không lên tiếng, từ phía sau ôm lấy người, ấn vào lòng ngực, vòng tay trái qua ôm eo y, tay phải từ bên dưới đẩy cằm y lên, trực tiếp hôn lên.

Người bên ngoài đợi hồi lâu cũng không nghe thấy hồi đáp, cũng không hiểu sao, lại gõ cửa một cái: "Minh chủ, Minh chủ?"

Mạc Chi Dương bị ấn chặt môi, nơi nào rảnh đáp lời, đợi hồi lâu mới được thả ra, bởi vì hô hấp không thông, trong mắt ngấn hơi nước, thì thào gọi một tiếng: "Sư huynh."

Nếu lúc này y có thể kêu một tiếng phu quân thì thật tuyệt.

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Giang Hạ Niên lại không dám nói ra, mổ môi y một cái: "Đi mở cửa, ta có cách."

Tên gia hoả này muốn ngược cặn bã, Mạc Chi Dương biết, gật đầu đi mở cửa, Giang Hạ Niên đi tới cạnh cửa, đời này hắn nhất định sẽ khiến tiện nhân này sống không bằng chết.

Cánh cửa cuối cùng cũng được mở ra, Như Tâm bưng khay mỉm cười nói: “Cung chủ sợ Minh chủ đói bụng nên phân phó ta mang đồ ăn tới.” Nàng vừa nói vừa đi vào.

Kết quả, vừa bước vào, đã bị người từ sau lưng điểm huyệt, cả người ngất đi.

Mạc Chi Dương luyến tiếc nước đường trong tay nàng, cúi người xuống, vững vàng đỡ lấy khay trong tay nàng, một chút cũng không tràn ra ngoài: "Sư huynh!"

“Dương Dương đau lòng sao?” Giang Hạ Niên vừa nói đùa vừa nhìn nữ nhân nằm trên mặt đất, nhưng vẻ mặt lại không giống như vậy.

Đặt cái khay trong tay xuống bàn, Mạc Chi Dương đóng cửa lại: “Ta chỉ là không hiểu, sư huynh định làm gì, đây là đại đệ tử của Già Lạc Cung, ngày thường cũng đối xử tốt với ta a."

Cố ý vì nàng cầu tình, nhìn thấy vẻ mặt của Giang Hạ Niên, nếu muốn hành hạ thì phải hành hạ thật tàn nhẫn.

Quả nhiên, bởi vì những lời này, vẻ mặt của Giang Hạ Niên càng lúc càng lạnh, tiện nhân này, vậy mà thực sự muốn mưu toan ám hại Dương Dương nhà hắn, thật sự rất ghê tởm, không thể lưu lại.

"Dương Dương, ngươi phải tin sư huynh tuyệt đối sẽ không bao giờ làm tổn thương ngươi, biết không?” Giang Hạ Niên nhẹ giọng nói, đi tới đem sư đệ chỉ có 18 tuổi, lùn hơn mình một cái đầu, kéo vào lòng ngực mình.

Mạc Chi Dương ôm hắn lại, giọng nói rầu rĩ: "Vâng, ta biết, sư huynh, nhưng ngươi muốn xử lý người này thế nào?"

"Ngươi đừng nói cho người khác biết, mọi chuyện cứ giao cho ta, biết không?” Giang Hạ Niên liếc mắt nhìn người đã hôn mê trên mặt đất.

Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy HọcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ