Chương 101: Anh chớ có chạm vào tai tôi nha (18)

5K 464 16
                                    

“Được.” Mạc Chi Dương dùng răng ma sát cằm hắn, nhìn như lấy lòng nhưng thật ra lại che giấu tâm tư.

Quả nhiên, Đàm Tổng rất thích như vậy, ôm người đi đến bên giường, đem người đặt xuống, để cậu ngồi, thả lỏng đưa tay sờ lỗ tai: "Ngoan."

Lỗ tai rất mẫn cảm, Mạc Chi Dương run lên, trong mắt tích tụ hơi nước, nhẹ nhàng giãy giụa: "Tai!"

Cuối cùng cũng tìm được cơ hội sờ vào tai thỏ, làm sao có thể tùy tiện buông tha, Đàm Tổng tham lam đưa tay vuốt ve đám lông tơ trên vành tai, cảm giác trên tay thực sự rất tốt.

"Dương Dương ngoan, không sao đâu.” Đàm Tổng dịu dàng dỗ dành cậu, nhưng lại tăng cường khi dễ hai lỗ tai cậu, hôn từ trên xuống đến trán, một bàn tay khác liền sờ cái khác của con thỏ.

Mạc Chi Dương hai mắt đẫm lệ mơ hồ, chân tay mềm nhũn, trực tiếp nằm ngửa, giống như cá mất nước, thở hồng hộc: "Đàm Tổng."

Nghe thấy cậu kêu mình, thanh âm đầy bất lực và ủy khuất, Đàm Tổng thấp giọng đáp lại: "Anh ở đây, đừng sợ Dương Dương."

"Ừm ..." Có thể lúc trước không để ý, hiện tại Mạc Chi Dương cảm thấy tay chân mềm nhũn, mà lỗ tai càng ngày càng nóng.

Vốn dĩ nhẹ nhàng sờ một chút lỗ tai cũng sẽ run rẩy, nhưng bây giờ tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn, cậu chỉ có thể chịu đựng, hừ nhẹ một tiếng, cái gì cũng làm không được.

"Dương Dương, anh chỉ yêu mình em, đừng sợ.” Đàm Tổng chống tay phải bên cạnh cậu, nghiêng người hôn lên tai phải, dùng tay trái sờ lỗ tai bên phải.

Hơi thở nóng bỏng phả vào tai, xẹt qua làn da mỏng manh như thổi vào tim, Mạc Chi Dương mềm nhũn thân thể, nắm chặt tây trang, hừ nhẹ nói: "Đàm Tổng! Con thỏ muốn ăn."

“Muốn ăn cái gì?” Đàm Tổng nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của cậu, có chút kích động, đứng dậy cởi áo khoác tây trang ra: "Nói xong anh liền cho em.”

Hiện tại dùng dục vọng để đánh lạc hướng, Mạc Chi Dương lúc này mới khẽ mở miệng, nhìn người trước mặt, nghiêng đầu ngậm lấy ngón trỏ, ánh mắt mờ mịt: "Há.... Cà rốt!"

“Chết tiệt!” Rõ ràng vẻ mặt đơn thuần đáng yêu như vậy, khi làm Dương Dương, chỉ cảm thấy đầu óc mình như muốn đốt cháy, con thỏ nhìn đáng yêu như vậy, lại ngoan ngoãn như thế, chỉ hận không thể lập tức sờ cậu.

Nếu cho ngay thì sẽ chơi không vui, cho nên Đàm Tổng cố ý thả chậm động tác, rất tao nhã, cởi từng cúc áo sơ mi.

Mạc Chi Dương ánh mắt có chút ngưng trọng, lỗ tai bị kích thích quá mức, đầu óc đều bay lên trời, chỉ có thể trơ mắt nhìn ngón tay của người trước mặt, thì thào nói: "Cà rốt..."

Bộ dạng này trông giống như một đứa trẻ đơn thuần, đối với món ăn yêu thích của mình nhớ mãi không quên.

Đàm Tổng cởi áo sơ-mi ra, cúi người xuống, cũng không lấy ngón tay ra, thậm chí còn dùng đầu ngón tay nhấm nháp, tay phải còn hư hỏng còn đi sờ tai.

Người này quá xấu rồi, Mạc Chi Dương khóc lóc đòi ăn cà rốt nhưng lại không cho, cứ thế sờ sờ lỗ tai, lỗ tai xù xù lông, chỉ có thể khóc lóc kêu lên: "Ô ô ô.... Người xấu!"

Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy HọcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ