"Ma"

480 70 8
                                    

Giản Thanh Thanh sau một hồi định thần lại sự việc thì lập tức đứng lên chạy đến bên cạnh Dạ Viễn Viễn, Tần Vi Oanh các nàng. Cô vẫn là không hiểu tại sao các nàng lại xuất hiện ở đây, không phải các nàng còn rất nhiều việc cần xử lý sao?

Thấy Giản Thanh Thanh, Dạ Viễn Viễn trước tiên cười một cái thật kiều mị rồi lên tiếng trêu chọc. " Nhóc à, nếu lúc nãy tôi không ra tay giúp em thì chắc cái lưng em phải thêm 1 tháng băng bó nữa rồi. "

Lời nói của Dạ Viễn Viễn lại gợi cho Giản Thanh Thanh nhớ đến khoảng thời gian xương sườn của cô bị gãy khi giao chiến cùng Nhược Hề, Tần Lam, đó là khoảng thời gian mà cô cho là khổ sở nhất, giờ nhớ lại vẫn còn sợ hãi cái cảm giác đấy.

Giản Thanh Thanh bĩu môi, lại nhớ đến chuyện cần hỏi liền hỏi: " Tại sao hai người lại đến đây? Không phải còn rất nhiều việc cần xử lý sao? "

" Công việc có thể để lại cho đám người Uyển Khả Dư cô ta xử lý, tôi muốn đến xem em thế nào. " Tần Vi Oanh lên tiếng trả lời. Kỳ thực, công việc nói nhiều cũng không nhiều, chỉ là những cái báo cáo vặt vãnh mỗi ngày đều trình lên thôi, nàng đến đây mục đích là để dám sát tiểu quỷ của nàng thôi.

Lúc bấy giờ, ngoài ba người các nàng ra còn có một ngoại nhân khác, hắn từ lúc các nàng xuất hiện thì không khỏi thêm một tầng cảnh giác. Sau đợt tấn công vừa rồi cùng Giản Thanh Thanh, hắc y nhân cơ hồ mất sức rất nhiều, lại cảm nhận được hai nữ nhân trước mặt khí tràng bức người, dù chưa động tay nhưng cũng khiến hắn thấy áp bức khó tả.

" Một mình giao đấu chính là sợ bị ta đánh bại nên mới kêu người tới trợ giúp phải không? Thực lực của ngươi hẳn chỉ có vậy. " Hắc y nhân chật vật nói.

Giản Thanh Thanh cảm thấy bị khiêu khích liền muốn lên tiếng đáp trả, nhưng lại bị Tần Vi Oanh nàng nhanh hơn một nhịp, nói: " Dù chúng ta có tới hay không ngươi cũng sẽ bị đánh cho mất hình dạng thôi, nó chỉ đơn giản là vấn đề thời gian. " Ngưng một chút nàng lại nói tiếp. " Hơn hết, ngươi vừa thương tổn người của ta, ngươi nghĩ bản thân còn quyền lên tiếng không? "

Hắc y nhân có thể cảm nhận được qua từng câu nói của nữ nhân trước mặt có bao nhiêu sự áp bức, hắn đây là lần đầu tiên gặp phải một nữ nhân có khí tràng như thế. Thậm chí vương tử nhà hắn xuất thân hoàng tộc mà khí thế cũng không bằng một phần mười nữ nhân này.

" Trên người hắn có giữ án văn vừa trộm được từ nhà một quan thần, em chính là đuổi theo hắn đến nơi này.." Giản Thanh Thanh cất tiếng.

Dạ Viễn Viễn nghe xong liền " Ồ " lên một tiếng thích thú nhìn hắc y nhân trước mặt. " Ngươi cũng thật có bản lĩnh, đánh người của chúng ta bị thương lại còn cả gan trộm án văn của chúng ta, có biết như thế là tội gì không? " Nàng thực tiếc cho một kẻ có bản lĩnh nhưng lại đi sai con đường.

Hắc y nhân nghe xong lời này liền trong lòng thâm hoán " Không ổn " cũng đoán được chính xác tám phần thân phận của hai nữ nhân trước mặt. Nghĩ, hắn liền lên ý định tẩu thoát, dù gì hắn cũng đã có được thứ hắn muốn việc đầu tiên là nên nhanh chóng rời đi.

[BHTT][NP] Sủng Vật, Ngươi Chạy Không Thoát!Where stories live. Discover now