Đơn thuần

809 85 3
                                    


Kết thúc một ngày mệt mỏi, sau đại lễ thân phong, Giản Thanh Thanh ở lại bồi tiếp một số người cũng như thăm dò một chút nội bộ tình hình. Qua cách nói chuyện, xử sự để biết người nào có thể dùng, người nào có thể chơi, người nào phải hạn chế không dây vào.

' Két '

Một chiếc xe ô tô đen chắn trước lối đi hướng về nhà của Giản Thanh Thanh.

Giản Thanh Thanh nhíu mài, cô nhìn nữ nhân ngồi bên trong xe.

" Làm cái gì thế? "

Giản Thanh Thanh thầm oán. Nữ nhân này vì sao còn không buông tha mình, không phải việc đã xong hết rồi sao?

Uyển Khả Dư cười nhìn Giản Thanh Thanh  " Lên xe đi. "

" Làm gì? "

" Mời em đi ăn. "

Giản Thanh Thanh thầm nghĩ đầu óc nữ nhân này có vấn đề, hết chuyện hay sao mà chặn đường mình chỉ để muốn mời đi ăn. " Không đi. "

" Vì sao? " Uyển Khả Dư nhíu mài.

" Vì không muốn đi. " Giản Thanh Thanh không muốn nói nhìu, cô bước đi.

Liền đi được hai ba bước, cánh cửa xe phía sau đột ngột mở, một luồng ma thuật phóng ra như một sợi dây phát sáng quấn lấy eo Giản Thanh Thanh, kéo cô vào bên trong xe.

' Rầm ' Cửa xe được đóng lại.

" Ngươi làm cái gì vậy!!? " Giản Thanh Thanh nộ khí quát, vì sao nhẹ nhàng không được? Cứ thích trói buộc thế này.

" Em lớn tiếng làm gì? Tôi chỉ muốn mời em đi ăn một bữa. " Để Giản Thanh Thanh ngồi vào trong xe, Uyển Khả Dư cũng thu hồi lại ma thuật.

" Ăn cái rắm! Ta không muốn đi. " Nói, Giản Thanh Thanh liền muốn mở cửa xe rời đi. Nhưng phát hiện cửa xe đã khóa. " Mở cửa! " Cô quay đầu nhìn Uyển Khả Dư đang ngồi cười kia.

" Đi ăn với tôi trước đã. "

" Ngươi là đang bắt người trái phép! Không sợ bị truy tội sao? " Giản Thanh Thanh bất mãn nói.

" Em nghĩ ai có thể truy tội tôi? " Uyển Khả Dư thích thú nhìn biểu cảm bất mãn trên mặt Giản Thanh Thanh, con người này lúc kích động thì đầu óc chậm chạp thật a.

Nếu không phải có nàng nhắc, Giản Thanh Thanh cũng quên mất nữ nhân trước mặt mình chính là luật a! Làm gì có ai có thể truy tội nàng.

" Vậy ngươi muốn thế nào? " Giản Thanh Thanh hết cách xuống nước.

" Đi ăn với tôi. "

Giản Thanh Thanh nghi hoặc " Vậy thôi? "

Uyển Khả Dư mị hoặc gật đầu.

Nghĩ lại cũng chỉ là một bữa ăn, ăn xong rồi về. Giản Thanh Thanh miễn cưỡng đồng ý, ngồi yên một chỗ.

Thấy đối phương đã ngoan ngoãn, Uyển Khả Dư thích thú trong lòng. Nàng cho tài xế cho xe chạy đi.

..........

" Cái này là như thế nào đây? " Giản Thanh Thanh ba đường hắc tuyến trên trán, cô quay sang chất vấn nữ nhân kia.

" Không phải ngươi bảo đi ăn một bữa sao? Vì sao bây giờ... " Giản Thanh Thanh không thể tin được bản thân như thế đã bị gài.

[BHTT][NP] Sủng Vật, Ngươi Chạy Không Thoát!Where stories live. Discover now