Ngủ Chung

1K 94 1
                                    


" Em vừa nói cái gì? "

Một câu hỏi mang tính nghi vấn, Uyển Khả Dư muốn xác nhận lại một chút rằng nàng không có nghe lầm. Giản Thanh Thanh vừa xưng em gọi mình là chị?

Đối mặt với câu hỏi này của nàng, Giản Thanh Thanh cũng rất kiên nhẫn trả lời lại một lần nữa, vì cô biết nàng chỉ là muốn xác nhận lời nói của mình.

" Em nói...chị xem ăn gì cứ chọn. Bữa tối này là em mời. "

Mặc dù là lặp lại lời nói khi nãy, nhưng Giản Thanh Thanh lại thấy nàng lắc đầu.

Sao!? Chẳng lẽ là mình nói sai?

Cố suy nghĩ một chút, xem bản thân là cái gì nói sai, nhưng nghĩ mãi vẫn là không ra, rõ ràng lời một lời hai mình lặp lại đâu có chỗ nào khác? Đang lúc mạch suy nghĩ vu vơ, Giản Thanh Thanh lại nghe nàng nói.

" Em vừa kêu tôi bằng gì? "

" ... "

Cuối cùng Giản Thanh Thanh cũng đã hiểu ý của nàng. Thì ra cái nữ nhân này quan tâm là mình thay đổi cái xưng hô.

Cô đảo mắt một vòng, hơi mất tự nhiên trả lời nàng. " Thật ra là...dù gì ngươi cũng lớn tuổi hơn ta, tìm một cái xưng hô cho đúng thôi. "

Uyển Khả Dư thật lúc này muốn cười, nhưng nàng sợ nàng cười lại làm cái con người kia thẹn quá hóa giận sẽ ngay lặp tức bỏ về, vẫn nên là nhịn một chút ý cười.

" Tôi rất thích cách xưng hô này, em đừng có mà đổi. "

Song nàng lại nhìn vào menu chọn món.

" Chúng ta ăn beefsteaks nhé? " Mặc dù nàng biết Giản Thanh Thanh để mình chọn món, nhưng nàng vẫn là muốn hỏi một chút ý kiến của cô.

Hài lòng, Giản Thanh Thanh gật đầu.

Uyển Khả Dư gấp lại menu, nàng hướng phục vụ ra hiệu cho họ rời đi.

Phục vụ cũng đã rời đi, căn phòng giờ chỉ còn mỗi Giản Thanh Thanh cùng Uyển Khả Dư. Nàng để ý, mi mắt của cô từ nãy đến giờ cứ rũ xuống, nghĩ chắc là cô đang có chuyện trong lòng.

" Em đang nghĩ về vấn đề lần này sao? "

Nghe nàng hỏi vậy, cô cũng rất thành thành thật thật gật đầu trả lời.

" Ừ, dù không phải là một vấn đề quá nan giải, nhưng em vẫn mà có chút lo lắng bản thân sẽ không xử lý tốt. "

Nhìn gương mặt non trẻ lúc nào cũng đầy sức sống bây giờ như thế ủ rũ, Uyển Khả Dư có chút nói không nên lời.

" Đừng quá lo lắng, tôi tin em sẽ xử lý tốt việc này mà. Tôi có nghe báo cáo lại, việc cứu hộ đang được diễn ra rất suông sẻ, những người được cứu trước đó cũng đã được em an bày ổn thỏa, mọi thứ đâu vào đấy. Em còn lo? "

" ... "

" Nếu không thì, sáng ngày mai tôi cùng em đến thăm những nạn nhân bị liên lụy bởi thiên tai lần này được không? Chúng ta sẽ đến xem xét từng người. "

Bỗng chốc, Giản Thanh Thanh ngẩng đầu, đôi mắt như phát ra ánh quang nhìn Uyển Khả Dư. " Thật sao!? "

Bắt lấy ánh mắt có tia chờ mong của Giản Thanh Thanh, nàng không nỡ dời đi ánh mắt mình, nhìn thẳng vào sâu đôi mắt ấy, nàng cười nhạt, bàn tay đưa lên mặt cô vuốt ve.

[BHTT][NP] Sủng Vật, Ngươi Chạy Không Thoát!Where stories live. Discover now