Chương 45

982 87 11
                                    


Thời tiết hôm nay khá tốt, rất thích hợp để ra ngoài dạo chơi. Vì lẽ đó, Giản Thanh Thanh lại trốn thượng triều, một mình đi tiêu dao ở bên ngoài từ sáng sớm.

Giản Thanh Thanh đi trên con phố đông người, ghé ngang qua nhiều cửa hàng, nơi nào cô cũng dừng lại một chút để xem. Thấy cái nào thích thú liền mua về một cái xem thử.

Phía trước bỗng nhiên có một nhóm người tụ tập đông kịt làm thức tỉnh máu tò mò của Giản Thanh Thanh, không chậm cô liền ba chân bốn cẳng chạy đến đó xem chuyện vui.

Đến mới biết, bọn họ là đang tranh cãi rất sôi nổi với một thương nhân bán vũ khí. Trọng tâm là một cô gái tầm chừng 16 17 tuổi đang cãi nhau với một lão buôn vũ khí già bụng phệ có râu.

" Ông còn không mau đền tiền? Vũ khí của ông bán đích thị là hàng dỏm còn dám lấy của tôi 1000$ ? " Cô gái trẻ tức giận chỉa mũi kiếm vào lão buôn.

" Cái gì mà hàng dỏm? Là cô không biết dùng còn ở đây bảo lão tử đền tiền. Còn không mau cút! " Lão buôn cũng tức giận, không sợ mũi kiếm trước mặt còn hiên ngang đuổi người.

" Còn dám không nhận hàng dỏm? Ông xem, ông đã nói thanh kiếm này có thể đánh ngang tay với quái cấp A vì sao tôi chỉ mới đọ sức với con quái cấp C thanh kiếm liền gãy đôi thế này? " Cô gái trẻ giơ lưỡi kiếm đã bị gãy đôi, chỉ mũi nhọn về hướng lão buôn.

" Là do cô vô dụng! Không nói nữa, mau cút cho tôi còn buôn bán. " Nói rồi lão buôn phẩy phẩy tay đuổi người.

" Ông..! " Cô gái trẻ tức đỏ mặt giơ lên nắm tay định đánh lão buôn, nhưng cánh tay vừa giơ lên đã chuyển hướng sang đám đông phía sau chỉ. " Cô! Cô đến nói xem, là thanh kiếm này dỏm hay là tôi vô dụng!? "

Ngón tay chỉ vào đám đông nhưng lại rất trùng hợp chỉ ngay mặt Giản Thanh Thanh. " Tôi!? " Giản Thanh Thanh trợn mắt lấy tay chỉ vào mặt mình, thiên a! Có cần xui đến vậy không? Chỉ là đứng xem cho vui mà cũng bị kéo vào.

" Ừ là cô đó, mau ra đây! " Cô gái gật đầu, ngón tay ngoắc ngoắc ra lệnh.

Giản Thanh Thanh bị thái độ ra lệnh của nàng chọc giận. " Cô..cô ngoắc ai vậy hả!? Cô là đang ngoắc cẩu à! " Giản Thanh Thanh có cảm giác như mình bị đối xử giống một con cún.

" Có để cho lão tử buôn bán không hả? Muốn cãi nhau thì cút ra chỗ khác, đừng có ở đây cản trở! " Tên lão buôn gầm gừ hắn giọng.

Giản Thanh Thanh lần đầu hứng chịu cảm giác vừa bị mắng vừa bị đuổi, không cần đợi cô gái trẻ kia nói, tự bản thân cô sẽ dạy cho tên bụng phệ này một bài học. " Ông lắm mồm vừa thôi, còn đòi buôn bán? Hàng của ông bán dỏm như vậy còn đòi bán làm gì? " Giản Thanh Thanh lúc nãy có nhìn sơ qua thanh kiếm cô gái kia cầm, cũng đã xác thực được lời cô gái nói không sai, thanh kiếm tên này bán đích thị là hàng dỏm, hàng fake mà.

" Nhãi ranh, mày thì biết cái gì!? " Tên bụng phệ tức đỏ mặt, hắn sống đến từng tuổi này lại bị một con nhóc vắt mũi chưa sạch mắng lắm mồm.

" Ông bảo thanh kiếm này có thể đánh với quái cấp A thì lí nào chỉ mới đánh với loại cấp C lại có thể gãy? Hơn nữa, nhìn cô gái này yếu đuối như vậy, năng lực không tới nổi có thể phá hủy một thanh kiếm. " Nói tên bụng phệ, nhưng Giản Thanh Thanh cũng không quên đá xéo cô gái kia.

[BHTT][NP] Sủng Vật, Ngươi Chạy Không Thoát!Where stories live. Discover now