Chương 91

2.2K 85 2
                                    

Edit: Xíu

Y theo đã nói lúc trước, ngày mười sáu tháng chạp học đường Chu gia bắt đầu mở lớp dạy học, cộng thêm con trai nhà mình nữa thì có hơn mười đứa trẻ đến học "Tam tự kinh".

Chu Hoành Chí đọc sách rất nhiều năm nhưng đây là lần đầu tiên hắn dạy học, vì muốn dạy tốt những đứa trẻ này mà hắn đã cố nhớ lại thời điểm lúc mình học vỡ lòng, thế nhưng thời gian đã qua lâu lắm rồi, hắn không nhớ nổi lúc trước phu tử đã dạy như thế nào. Không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể Tam Bách Thiên dựa gần nhau mà thôi.

Ngày đầu tiên Thiết Ngưu đi đến học đường, Lưu Tảo Hoa đã dậy rất sớm, nghe người ta nói đọc sách vất vả nên còn nấu một quả trứng, trời tờ mờ sáng Thiết Ngưu đã ăn no rồi chuẩn bị đi ra ngoài, hắn đi chậm rãi trên con đường thôn đến sân nhà Chu gia, lúc này học trò đã tới được một nửa, mỗi người đều ngồi vào vị trí của mình, trong khi chờ phu tử đến thì nói chuyện rôm rả với nhau.

Các trường tư ở trong huyện, phủ thành đều yêu cầu học trò đến trước sáng bình minh, vì sáng sớm là thời điểm tốt để đọc sách. Học đường ở nông thôn là nơi dạy chữ, vì không muốn thắp đèn tốn dầu nên lúc đi thông báo người nhà Chu gia đã bảo rằng khi hừng đông thì mới bắt đầu chính thức dạy học. Buổi học đầu tiên ở học đường Chu gia có khoảng chục đứa trẻ lớn nhỏ khác nhau đang nâng má nghe Chu Hoành Chí nói về lợi ích của việc đọc sách và thi cử.

Sau khi trò chuyện một lúc, rồi nghe bọn trẻ giới thiệu về bản thân, hắn mới bắt đầu đọc Tam Tự Kinh.

Đọc kinh văn, kể chuyện xưa, nói đạo lý, sau đó dạy một vài từ đơn giản, đến buổi trưa thì học đường tan học, các nhà cũng đã làm cơm xong chờ con cái về ăn. Cũng giống như Lưu Tảo Hoa, nàng đứng chờ ở trong sân rất lâu, còn đang suy nghĩ có nên đi đến sân nhà Chu gia ngó nghiêng xem tại sao người chưa thấy trở về, thì đã thấy ba đứa trẻ trong thôn chạy như điên trên đường, một trong số đó không phải là Thiết Ngưu nhà nàng đó sao.

Thằng bé trở về liền kêu đói, chào hỏi nương xong thì ngồi xuống ăn cơm, nhìn con ăn được mấy ngụm rồi mới hỏi hôm nay đã học được những gì? Đọc sách có gì hay không?.

"Vẫn được, phu tử giảng giải cho chúng con việc thi cử làm quan rồi giảng Tam Tự Kinh". Thiết Ngưu vừa nói vừa đọc vài câu, Lưu Tảo Hoa nghe cũng không thấy có gì mới lạ, "Nhân chi sơ tính bản thiện", ai mà không đọc được ?".

Nàng lại hỏi: "Không dạy nhận biết chữ à?".

Thiết Ngưu duỗi tay lên bàn làm bút rồi viết một chữ 'Người', lúc nhai cơm nghĩ nghĩ rồi lại viết 'Chi' , còn chữ đầu tiên không nhớ ra.....

"Phu tử ở học đường nói rằng sẽ dạy chúng con đọc Tam Tự Kinh, đọc xong sẽ học cái khác, còn nói trong nhà có điều kiện thì tốt nhất đi mua quyển Tam Tự Kinh trở về, có quyển sách cũng thuận tiện nhìn vào luyện chữ".

Nếu là trước kia, Lưu Tảo Hoa chưa hẳn bằng lòng bỏ ra, hiện tại mua một quyển sách thì vẫn mua được: "Lần sau đi chợ ta sẽ mua cho con một quyển, sách là thứ đáng quý, con dám làm hư nó thì xem lão nương xử trí mình thế nào!".

Thiết Ngưu gật đầu, hắn ăn một lúc mới nhớ tới hỏi: "Cha con đâu? Sao không thấy cha vậy?".

"Tam thúc con đến tìm đi có việc rồi".

[Hoàn] Nông gia ác phụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ