Chờ Ngày Tuyết Tan [VYeon]

By AllYeon_0921

8K 559 57

Anh hỏi em yêu anh có sâu đậm không? Em yêu anh bao nhiêu phần? Anh thử nghĩ xem, anh thử nhìn xem... Vì một... More

Mở Đầu
Chương 1: Tân Ảnh hậu
Chương 2: Điều kiện hẹn hò
Chương 3: Scandal
Chương 4: Ngôi nhà của 7 đứa trẻ
Chương 5: Who I Choose?
Chương 6: Who I Choose? (2)
Chương 7: Lựa chọn của Park Ji Yeon
Chương 8: Tuyên chiến
Chương 9: Gà bay chó chạy
Chương 10: Đồng đội tốt là thế nào?
Chương 11: Min Hyun à, hình như tôi đã rung động thật rồi!
Chương 12: Nhận lời đóng phim cùng Ryu Hwa Young
Chương 13: Park Ji Yeon là nữ vương quyền lực
Chương 14: Nhà tư bản ngầm
Chương 15: Gặp được nhà tư vấn tình cảm
Chương 17: Đẳng cấp trả treo
Chương 18: Tận dụng thời cơ càng quét sạch sẽ
Chương 19: Quá khứ đến lúc được chôn vùi
Chương 20: Cho anh một cơ hội được không?
Chương 21: Bạn thân 10 năm
Chương 22: Song hỷ lâm môn
Chương 23: Trái tim của em đã được anh sưởi ấm
Chương 24: Trong mắt mọi người em chính là nữ thần
Chương 25: Sinh nhật đầu tiên cùng nhau trải qua
Chương 26: Có một anh chồng đẹp trai
Chương 27: Mẹ vợ mới là ải khó qua
Chương 28: Dispatch thật không nể mặt ai
Chương 29: Dậy sóng
Chương 30: Người quản lý tốt
Chương 31: Anh sẽ bảo vệ em
Chương 32: Đắc tội với Dispatch?
Chương 33: Thứ mà tôi muốn chính là ngôi vị Ảnh hậu
Chương 34: Đối với em anh là gì?
Chương 35: Chúng ta cùng nhau buông xuống
Chương 36: Cứ ngỡ không yêu hoá ra đã khắc sâu trong tim.
Moment mới phát hiện của con tác giả
Chương 37: Bạn nhỏ ăn dấm chua
Chương 38: Hội bạn bè cao cấp
Chương 39: Chúc phúc
Chương 40: Cầu hôn
Ngoại truyện: Bánh Bao Nhỏ
Ngoại truyện: Tiểu Gạo Nếp
Ngoại truyện: Câu chuyện trên SNS
Ngoại truyện: Câu chuyện trên SNS (2)
Ngoại truyện: Blog of fan
Ngoại truyện: Phỏng vấn độc quyền bởi ký giả Chan Kim Wang
Ngoại truyện: Nhật ký của Park Ji Yeon
Thời gian trải lòng và vài lời tâm sự của con tác giả

Chương 16: Bắt đầu theo đuổi - Mặt dày vô sỉ

151 8 0
By AllYeon_0921

Park Ji Yeon sau khi thức giấc liền cảm giác được trên người có gì đó nặng nặng. Thoang thoảng còn có mùi rượu. Đưa tay bỏ mắt ngủ ra, đập vào mắt là gương mặt không thể nào quen hơn.

Kim Tae Hyung!

Ôi trời đất quỷ thần ơi. Theo bản năng, Park Ji Yeon đưa mắt nhìn xuống dưới, xác định quần áo vẫn nguyên vẹn cô mới thở phào nhẹ nhõm. Không đúng! Cái này không quan trọng. Quan trọng là tại sao Kim Tae Hyung lại ở đây? Tại sao anh lại vào được nhà của cô? Còn leo lên giường của cô ngủ ngon lành như vậy.

Đúng là không nên uống thuốc an thần trước khi đi ngủ. Từ lần sau cho dù có phải thức tới sáng cô cũng nhất định không uống thuốc ngủ nữa.

Thẳng tay tát vào gương mặt tuyệt đẹp kia, tiếp theo Park Ji Yeon lớn tiếng gọi kẻ đã đột nhập vào nhà mình lúc nửa đêm dậy.

"Kim Tae Hyung, mau dậy cho tôi. Dậy ngay cho tôi!"

Mới sáng sớm đã bị làm phiền, Kim Tae Hyung đương nhiên không vui miễn cưỡng mở mắt. Là Yeon! Là Yeon của dấu của anh. Anh không phải đang mơ chứ? Mơ cũng đừng mơ khiến anh ghen tị như vậy nha.

"Nhìn cái gì? Cậu làm sao vào đây được? Hả? Làm sao cậu vào nhà tôi được? Khoan đã... đây không phải lần đầu tiên đúng không? Lần trước cậu cũng vào được còn gì."

"Đúng vậy, đây là lần thứ hai."

Cái bản mặt trả treo của Kim Tae Hyung chính là khiến cho Park Ji Yeon tức tới phát hỏa. Hất tay anh ra khỏi người mình, Park Ji Yeon xuống giường đứng trước mặt anh lớn giọng tính sổ.

"Sao? Cậu muốn thế nào? Không phải tôi và cậu đã nói rõ ràng rồi à? Cậu còn mạnh miệng nói muốn cùng tôi đấu một trận. Bây giờ cậu đột nhập vào nhà tôi là muốn cái gì? À... tiện tôi và cậu có một món nợ phải tính nếu tôi kiện cậu đột nhập trái phép thì không biết mấy đứa fan của cậu còn vì cậu mà phát cuồng không nhỉ?"

Bỏ qua mấy lời nói độc miệng của Park Ji Yeon, Kim Tae Hyung đưa tay kéo một cái khiến cô bị bất ngờ, cả người mất đà ngã vào trong vòng tay của anh.

"Bảo bối, em tại sao vẫn hung dữ như vậy? Chúng ta thì làm gì có món nợ nào? Nếu có cũng là em nợ anh không phải sao?"

Cái ** gì thế này? Kim Tae Hyung điên rồi à? Bảo bối? Xưng hô cái kiểu gì thế? Còn nữa, cô nợ anh cái gì? Người phải bị tính sổ là anh mới đúng.

Nuốt xuống một miếng nước, Park Ji Yeon đột nhiên trở nên lắp bắp.

"Cái... cái gì mà tôi nợ cậu? Cậu mới là người nợ tôi. Là ai tung tin đồn nhảm nói tôi và Min Hyun hẹn hò hả? Cậu muốn nhấn chìm cả tôi và Min Hyun cũng đâu có dễ vậy."

"Tung tin đồn? Hình như chúng ta lại có thêm hiểu lầm thì phải. Anh, chưa làm gì cả. Nếu thật sự có tung tin thì anh cũng sẽ tung tin của chúng ta chứ không phải em cùng Hwang Min Hyun. Em thử nghĩ xem, chúng ta có nhiều khoảnh khắc mờ ám như vậy, phơi ra ánh sáng dù có trăm, có nghìn cái miệng cũng không cãi nổi."

"Kim Tae Hyung!"

"Anh đây!"

Thật sự làm cho người ta tức chết! Tại sao trên đời lại có kẻ mặt dày như vậy được chứ? Cô còn tưởng rằng sau cái ngày trở mặt đó Kim Tae Hyung và cô sẽ hoàn toàn chấm dứt nhưng không. Kim Tae Hyung còn lâu mới bỏ cuộc để cô yên. Mấy tháng qua sóng yên biển lặng hoá ra chỉ là sự êm đền trước cơn bão...

"Buông ra! Mau buông tôi ra" Kìm chế lại sự phẫn nộ, Park Ji Yeon gằn từng chữ.

Không sợ Park Ji Yeon nổi giận, Kim Tae Hyung chỉ cần một động tác đã khiến cô ngoan ngoãn nằm gọn dưới thân mình.

"Yeon, anh rất nhớ em."

Một câu nói chứa đầy thâm tình khiến cô gái nào nghe được cũng đều rung động, ấy vậy lọt vào tai Park Ji Yeon lại chẳng khác nào sét đánh giữa trời quang.

"Cậu uống rượu đúng không? Người nồng nặc mùi không biết hả? Vẫn chưa tỉnh rượu đúng chứ? Nói năng nhảm nhí không chịu nổi!"

"Là bia không phải rượu."

"Biết rồi! Không quan trọng, mau xuống ngay. Xuống ngay khỏi người tôi."

Cúi người hôn lên môi Park Ji Yeon, Kim Tae Hyung nghe theo lời Lee Ji Eun, vứt đi hết liêm sỉ để theo đuổi Park Ji Yeon lại từ đầu. Lần này anh đã hạ quyết tâm, nếu không cùng Park Ji Yeon kết hôn anh cả đời này sẽ sống độc thân cô đơn tới già.

Park Ji Yeon thường rất thích đối phương dùng mũi cọ cọ vào mũi mình, Kim Tae Hyung chính là dùng cách đó để dụ dỗ cô.

"Kim Tae Hyung... tên chết tiệt này!" Không ngừng kêu ai oán, Park Ji Yeon tay chân loạn xạ muốn thoát khỏi móng vuốt của anh.

Đừng ai hỏi cô tại sao đai đen tam đẳng lại không thể đánh gục được Kim Tae Hyung. Cái đai đen đó bị vô hiệu lực rồi. Thẳng ra, cô và Kim Tae Hyung đã không chính thức sống với nhau tận hơn 2 năm. Mọi hành động, mọi hướng tấn công của cô anh đều đoán ra và ngăn cản được. Vậy nên bây giờ Park Ji Yeon mới thảm hại như vậy. Tưởng rằng là hổ dữ nhưng hoá ra lại là mèo con.

"Nói yêu anh đi. Anh sẽ tha cho em."

"Bị thần kinh sao? Kim Tae Hyung, tôi mà thoát ra được tôi nhất định sẽ kiện cậu. Kiện tên biến thái vô sỉ nhà cậu tội quấy rối. Đúng vậy, quấy rồi tình dục với đột nhập bất hợp pháp."

"Oh~ vậy sao? Anh rất sẵn lòng."

Chuông cửa đột nhiên kêu lên, còn định lớn tiếng mắng chửi Kim Tae Hyung nhưng cái tiếng chuông kia đã khiến Park Ji Yeon một phe kinh hãi.

Bất động nhìn người đối diện, Park Ji Yeon im lặng không lên tiếng.

"Sao đột nhiên lại ngây ra rồi? Ngoài kia, có người đó. Muốn kiện anh, đây hẳn là cơ hội tốt. Có nhiều nhân chứng thì anh mới bị buộc tội được." Ghé vào tai Park Ji Yeon thì thầm, Kim Tae Hyung chính là đã vứt đi hết liêm sỉ của mình.

Tiếng chuông cửa vang lên lần nữa, Park Ji Yeon sợ hãi nhìn Kim Tae Hyung. Cô nên làm gì bây giờ? Ra mở cửa? Cô chưa bị điên. Để người ngoài biết được cô và Kim Tae Hyung ở cùng nhau không phiền phức gây họa thì cũng chết không toàn thây.

Lần nữa reo vang, nhưng không phải là tiếng chuông cửa mà là tiếng chuông điện thoại của Park Ji Yeon.

Kim Tae Hyung nhìn Park Ji Yeon nở một nụ cười đầy gian xảo, động tác nhanh nhẹn, anh buông cô ra, xuống giường với lấy chiếc điện thoại trên bàn ngủ nhấn chấp nhận cuộc gọi.

"Ji Yeon à, em có nhà không? Chị đang ở bên ngoài nhà em này." Giọng Ham Mi Joo vang lên rõ ràng qua loa điện thoại, Park Ji Yeon không những kinh hãi lo sợ mà còn tức tới không làm gì được.

Lao về phía Kim Tae Hyung dành lấy cái điện thoại, Park Ji Yeon hít một hơi sâu sau đó mới trả lời: "Chị Mi Joo, chị tới có việc gì à?"

"Ừ, mẹ em nhờ chị gửi đồ ăn bà làm cho em. Chị thấy bà dạo này có vẻ bận bịu. Chắc lại sắp đi du lịch. Nếu em không có nhà thì để chị mang vào cất cũng được."

"Không! Không! Không đâu! Em có ở nhà. Đợi em 5 phút. Em tắm xong sẽ... AAA"

Kim Tae Hyung chết tiệt dám cắn cô. Trừng mắt nhìn anh, Park Ji Yeon hận không thể một đao giết chết kẻ điên này.

"Em sao vậy? Xảy ra chuyện gì à?" Ham Mi Joo ở đầu dây bên kia lo lắng.

"Không sao, trượt chân xém ngã."

"Được, vậy cứ từ từ."

Cúp máy, Park Ji Yeon liền lôi Kim Tae Hyung đi hết chỗ này tới chỗ khác.

"Ở đâu bây giờ? Trốn đâu bây giờ? Tự nhiên cậu mò vào nhà tôi làm gì? Phiền phức rồi đó có thấy không hả?"

"Tại vì anh nhớ em." Không biết hối cải, Kim Tae Hyung tiếp tục trả treo.

"Mặt dày vô sỉ!"

Một cước đá anh vào trong tủ quần áo, Park Ji Yeon dứt khoát đóng lại. Trước khi rời đi cô còn không quên mấy lời đe dọa: "Kim Tae Hyung, tôi nói cho cậu biết. Tốt nhất cậu nên ngoan ngoãn ở trong đó cho tôi. Cậu mà để quản lý của tôi phát hiện tôi sẽ không tha cho cậu."

Continue Reading

You'll Also Like

235K 28.9K 149
FANFICTION jungjihun có một anh ngiu sơ hở là block có lúc chữa lành, có lúc không thật sự luôn đấy? lsh cảm thấy bất lực nhưng lsh không thể làm gì...
47.2K 1.5K 25
Fanfic Thiên Khải Ngọt, sủng, HE
526K 26.5K 49
Trùm trường mê đắm đuối Kookook ngốc Viết:03/06/21 Tác giả: uyen.m
2.2M 34.8K 26
Editor: Raining☘️☘️☘️ Nam chủ bề ngoài băng lãnh cấm dục thực tế lại là tên lưu manh côn thịt lớn tràn đầy sức sống ham muốn thể xác. vs Nữ chủ: Bề...