Lưu Ly Mỹ Nhân Sát

By NhuLArmy

8.9K 41 2

( bản edit ) " Ta nhất định có thể thành tiên" nàng nói. hắn nhìn nàng , cười lạnh " quả thật có thể thàn... More

CHƯƠNG 1: Chuyển thế
CHƯƠNG 2: Thiếu Dương Phong
CHƯƠNG 3 : Cấm túc 1
CHƯƠNG 4 : Cấm túc 2
CHƯƠNG 5: Rút Thăm
CHƯƠNG 6: Mặt nạ
CHƯƠNG 7: Xuống núi
CHƯƠNG 8: GIAO NHÂN
Chương 9 : Ti Phượng
CHƯƠNG 10 : Tróc yêu
CHƯƠNG 11 : Tróc yêu 2
CHƯƠNG 12: Tróc yêu 3
CHƯƠNG 13: Xuẩn Động
CHƯƠNG 14 : Ma Ảnh
CHƯƠNG 15: Trân Châu sự kiện 1
CHƯƠNG 16 : Trân Châu sự kiện 2
CHƯƠNG 17: Trân Châu Sự Kiện 3
CHƯƠNG 19: Về nhà
CHƯƠNG 20: Trâm hoa đại hội 1
CHƯƠNG 21: Trâm hoa đại hội 2
CHƯƠNG 22 : Trâm hoa đại hội 3
CHƯƠNG 23: Trâm hoa đại hội 4
CHƯƠNG 24 : Trâm Hoa đại hội 5
CHƯƠNG 25: Trâm Hoa 6
CHƯƠNG 26: Trâm hoa 7
CHƯƠNG 27: Trâm hoa đại hội ( tám)
CHƯƠNG 28
CHƯƠNG 29
CHƯƠNG 30

CHƯƠNG 18 : Vãng sự ( chuyện cũ )

223 2 0
By NhuLArmy

Sở Ảnh Hồng sau khi cùng Đông Phương Thanh Kỳ tìm kiếm trong sơn động vẫn không thu hoạch được gì.

Sơn động không hề thông đến nơi khác như họ nghĩ ,đi nửa canh giờ vẫn chỉ có một đường ra duy nhất. Hai người cẩn thận tìm, ngay cả những lối rẽ nhỏ cũng đều xem xét qua, đến  một cái lông chim cũng không thấy.

Chỉ có duy nhất nơi tìm thấy ba đứa trẻ  , trên mặt đất có một vũng máu đen đã khô, vô thanh vô tức, thật quỷ dị, giống như có một bí mật kinh thiên động địa.

Đông Phương Thanh Kỳ tìm kiếm xung quanh rất lâu " xem ra không có dấu vết đào tẩu". Hắn nói xong, đi đến bên cạnh Sở Ảnh Hồng cùng nàng ngồi xổm trên mặt đất lẳng lặng xem vết máu kia.

Hắn suy nghĩ " Ngươi và ta mỗi người đâm trúng nó một kiếm, có lẽ là miệng vết thương chảy ra."

Hắn nói xong, lại lắc đầu " không, hai kiếm kia không đến mức máu chảy thành sông như thế này."

Sở Ảnh Hồng thất thần nhìn thật lâu, bỗng nói nhỏ " Có thể nào là... biến mất ngay tại đây? Dấu vết ở đây giống như bị một thứ lớn hơn ăn sống."

Lời vừa nói ra, hai người đều lâm vào trầm mặc.

Bọn họ đều là người tu tiên thân kinh bách chiến, đã gặp qua ngàn vạn con yêu quái. Cổ điêu này tuy không phải là con lớn nhất, nhưng cũng có thể xếp vào vào hạng mười loại khó đối phó nhất , nếu trên đời còn có thứ lợi hại hơn nó đến nỗi nó không thể phản kháng lại một chút nào mà bị nuốt ngay như vậy. Đến tột cùng là thứ gì mà đáng sợ đến như vậy?

Thế gian lục đạo luân hồi, thiên đạo vi quý, Tu La hung thần, quỷ đói tàn ác , lửa địa ngục . yêu tiên nhân quỷ rất nhiều chúng sinh, họ không có nhiều kiến thức chính xác, càng nghĩ càng không ra nguyên cớ, nhưng có thể dễ dàng giết yêu ma một cách vô hình, lục đạo chỉ có thiên đạo cùng Tu La.

Chỉ là việc có thể khiến cho họ có thể tin rằng trong cái sơn động bé tí này, đột nhiên xuất hiện Tu La, chuyên môn giết yêu quái, giết xong rời khỏi ngay, tin tưởng cái chuyện này so với chuyện tin heo mẹ có thể mở miệng nói chuyện còn khó hơn.

Hai người lần mò trong sơn động thật lâu, cuối cùng cũng thờ dài, quyết định bỏ qua.

" Trở về thôi " Đông Phương Thanh Kỳ mở miệng " Chúng ta ở Lộc Thai trấn chậm trễ nhiều thời gian rồi, chỉ sợ không kịp đại hội."

Sở Ảnh Hồng gật đầu, ánh mắt lại chuyển hướng nhìn tấm ván gỗ đang nẹp tay hắn.

Biết ý tứ của nàng, hắn cười dài đem băng tháo ra, tấm ván gỗ rơi trên mặt đất, năm ngón tay linh hoạt mở ra, bày ra tư thế, hướng vách động vỗ một cái.

Không có đá vụ , không có tiếng vang, lúc tay hắn rút về, trên vách động để lại dấu vết một bàn tay. Hắn tay không để lại dấu ấn trên vách đá, bộ dáng thoải mái, như kiểu chỉ là bóp nát một miếng đậu hũ thôi vậy.

Sở Ảnh Hồng ánh mắt bội phục cười " Miên nhu chưởng của đảo chủ lại thâm sâu như vậy." Sau đó theo chân hắn rời khỏi " Công lực của đảo chủ thực thâm hậu, nội tức tinh khiết, mới có mấy ngày đã khỏi hẳn. À, Trâm Hoa đại hội lần này, Phù Ngọc Đảo sẽ phái tân đệ tử nào?"

" Hổ thẹn, chọn lựa đệ tử là do thê tử quyết định, tại hạ cũng không biết sự tình." Nói đến thê tử của mình, trên mặt hắn cuối cùng cũng lộ ra một tia ôn nhu ấm áp, vẻ mặt bất kham thường ngày cũng ôn hòa hơn đôi chút " Bất quá nghĩ đến cũng chỉ có Phiên Phiên với Ngọc Trữ mà thôi."

Hai người kia chính là nhân vật nổi tiếng trong hàng đệ tử của Phù Ngọc Đảo . Võ thuật của hai phái bất đồng, Phù Ngọc Đảo chú ý miên (mềm mại),nhu(nhu hòa), khinh( nhẹ nhàng), xảo( nhanh nhẹn khéo léo), cũng có công phu song kiếm hợp bích, dùng cho nam nữ song tu. Trâm Hoa lần trước, Phiên Phiên cùng Ngọc Trữ tuy không được nhất, nhưng một đỏ một bạch, đỏ như liệt hỏa, bạch như tân tuyết, cái loại anh tuấn kiệt xuất này của song kiếm hợp bích, thật sự khiến cho mọi người được mở rộng tầm mắt. Năm nay bọn họ có lẽ sẽ đoạt giải nhất.

Sở Ảnh Hồng nhớ tới màn tỷ thí tuyệt luân của năm năm trước cũng mỉm cười " Còn nhớ rõ khi Phiên Phiên mới có năm tuổi, đến Thiếu Dương phái chúng ta chơi, trên đầu tết lụa đỏ thẫm, còn đuổi theo mẫn ngôn đi hái táo ăn. Nhoáng một cái, đã là một cô nương duyên dáng yêu kiều rồi ."

Đông Phương Thanh Kỳ vẻ mặt có chút tắc nghẽn, khụ khụ hai tiếng, mới nói nhỏ " Đó là Ngọc Trữ, Sở nữ hiệp."

" hả?" Sở Ảnh Hồng xấu hổ " cái đó....... Phiên Phiên là....?"

" Ngọc Trữ là nữ, Phiên Phiên là nam...." Hắn cũng có chút xấu hổ " Sở nữ hiệp không cần chú ý, ngay cả đồng môn sư huynh của Phù Ngọc Đảo cũng có lầm lẫn ".

Không biết ai khiến mẫu thân hắn đặt cho cái tên nữ nhi như vậy, giờ cứ nghe thấy người khác hỏi tên mình là lại buồn bực. Hơn hai mươi nhóm lớn nhỏ, suốt ngày " Phiên Phiên" đến "Phiên Phiên " đi, quả thật cũng không phải vấn đề nhỏ.

" Haha, là ta hồ đồ...." Nàng cười làm lành, đem xấu hổ ban nãy hóa giải đi.

" Đại hội lần này, tôn phu nhân cũng sẽ đến chứ?"

Hắn gật đầu " lần trước thân thể nàng ấy không khỏe nên không thể đến, mấy năm nay vẫn canh cánh trong lòng. Lần này tất nhiên phải tới, giờ này có lẽ đã mang chúng đệ tử đến Thiếu Dương Phong rồi."

Sở Ảnh Hồng nghe lời nói hắn có chút ý tứ vội vàng, nhất định là vội về gặp phu nhân, ôn nhu nói "Phu thê đảo chủ tình thâm, thực khiến người người hâm mộ "

Hắn cười lớn " Sở nữ hiệp cùng Dương tiên sinh không phải thần tiên quyến lữ sao?"

Nghe hắn nhắc đến Phu quân lòng nàng cũng ngọt ngào.Năm đó thời điểm tiên sư chọn người kế nhiệm, nàng cũng dã tâm bừng bừng, nghĩ tân chưởng môn không phải ta thì còn ai có thể. Ai ngờ  sư  phụ gọi nàng đến, chỉ nói một câu " Ảnh Hồng, con quá thông minh. Thông minh đến nỗi khiến nó trở thành nhược điểm."

Đến khi ra ngoài vẫn còn mờ mịt không biết nguyên do, không ngờ ba ngày sau sư phụ cưỡi tiên hạc mà đi, lưu lại một di thư : Mệnh Chử Lỗi làm tân chưởng môn nhân.

Thời điểm đó, nàng cảm thấy trời đất sụp đổ. Trờ sinh tính tình cao ngạo nàng làm sao có thể chịu đựng loại sỉ nhục này, đêm đó triệu tập thân tín bằng hữu rời khỏi Thiếu Dương lập phái mới.

Cũng chính khi đó,Hòa Dương sư huynh đến , cùng nàng ái mộ ở đỉnh núi Thiếu Dương nói chuyện suốt một đêm. Cái loại phong đạm vân khinh của hắn lay động nàng. Hắn tựa như mây trên trời, ôn hòa, rộng lượng, thanh nhã. Nếu nói trên đời này còn ai có thể làm cho nàng cam tâm thần phục làm vợ , chỉ có hắn

Ngày hôm sau thời điểm xuống núi, hai người cùng nắm tay

Qua nửa năm lập gia đình.

Nhoáng phút chốc đã là quá khứ, vậy mà họ vẫn không thay đổi, như thể thời gian vẫn còn đang dừng lại tại nơi vạn trượng hào quang ánh mặt trời  buổi sớm, hắn nắm tay nàng, nhẹ nhàng vượt qua tảng đá lớn chặn đường.

Nàng cũng dần hiểu ra được tầm nhìn xa trông rộng của sư phụ, Chử Lỗi quả thật so với nàng thích hợp hơn. Nàng là một cây đao, lưỡi đao sắc bén. Cái loại sắc bén này không chỉ hại người khác bị thương, mà còn tổn thương tới chính mình. Hòa Dương sư huynh chính là vỏ đao của nàng, Sở Ảnh Hồng hôm nay được bộ dáng như thế này là nhờ chàng.

Nhớ lại chuyện cũ, nàng cảm khái mỉm cười, chuyện cổ điêu cũng ném đi luôn.

Trở lại khách điếm, ba đứa quỷ vẻ mặt đầy màu sắc, không biết đã làm cái chuyện tốt gì, cả đám thần thần bí bí cười như ngơ.

Thấy chúng như vậy, giống như mình năm đó. Những đứa trẻ này, sẽ có ngày lớn lên, gánh vác trọng trách khởi vinh môn phái. Có thể giữa chừng phát sinh hiểu lầm, thậm chí ân đoạn nghĩa tuyệt. Nhưng chỉ cần tín niệm lẫn nhau, nhất định có thể trở lại như trước đây.

Continue Reading

You'll Also Like

43.3K 995 6
Hiroki has recently discovered that the four women he once knew and loved, his girlfriend (Nao), sister (Kanoko), best friend (Ayumu), and mom (Kaede...
14.1K 407 13
"𝑪𝒂𝒖𝒈𝒉𝒕 𝒎𝒚 𝒆𝒚𝒆, 𝑰 𝒂𝒊𝒏'𝒕 𝒆𝒗𝒆𝒏 𝒂𝒕 𝒕𝒉𝒆 𝒔𝒑𝒐𝒕 𝒄𝒖𝒛 𝑰 𝒃𝒆 𝒐𝒏𝒕𝒐 𝒚𝒐𝒖"
16K 1.6K 18
" ඇයි අයියෙ ඔයා කොයි වෙලෙත් මාව සුදු අරලිය මලකට සමාන කරන්නෙ.." මං අයියගෙ මූන දිහා බලන් අහනකොට එයා මගෙ ඇස් දෙක දිහා බැලුවා.. මගෙ අයියගෙ මූනෙ ඇඳිලා තිබ...
13.3K 1.2K 86
" දන්නවද අභී..! එයා හරියට වැස්සක් වගේ...!" " වැස්සක් !?...'' '' ඔව් වැස්සක්...එයාගෙ ආදරෙත් හරියට වැස්සක් වගේ...කාලයක් මාව ඒ වැස්සෙන් තෙම්මලා....එයා ය...