[ĐN Inuyasha/ Edit] Thù Hận T...

Door AnilaBloomix

13.9K 911 61

Tác giả: Giáng Môi Chi Ảnh Edit: Bloomix Văn án: Vận mệnh kiếp trước kiếp này xoắn xuýt. Có ai biết kiếp này... Meer

Văn án
Chương 1
Chương 2
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Thông báo
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Không phải chap mới nhưng xin được giúp đỡ
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63: Lời nguyền của máu
Thông báo
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71: Nếu kí ức tôi đem đến cho em chỉ có đau khổ, em hãy quên đi
Chương 72
Đoạn kết: Cậu ấy sẽ trở về mà không có thù hận
Lời của tác giả
Giới thiệu hai bộ truyện dự kiến sẽ phát hình trong tháng này và năm sau
Truyện mới đã ra
Muốn tiếp tục bộ Pure heart của Sessxkag
Truyện mới sẽ ra mắt vào ngày mai

Chương 3

328 25 1
Door AnilaBloomix

"Inuyasha!" Kagome ra sức hét lên một tiếng cuối cùng, thân thể đột nhiên càng ngày càng chìm, mí mắt càng ngày càng nặng, yêu quái trước mắt cũng bắt đầu mơ hồ, "Không thể, không được chết như vậy!" Trái tim của cô đang hô hoán, nhưng trời không nghe sai khiến.

Bóng người màu trắng đột nhiên xuất hiện, quang tiên hung hăng quất về phía những tên yêu quái rác rưởi. Anh nhảy về phía con yêu quái trung tâm, đoạt lấy Kagome hầu như mất ý thức, máu ở cánh tay cô không ngừng chảy, kích thích khứu giác của anh, thị giác, còn có trái tim của anh. Chân cũng bị đả thương, quần áo bị tàn phá không thương tiếc nằm trên người cô. Anh nhẹ nhàng dùng cánh tay còn sót lại ôm lấy cô.

Đôi mắt của Sesshomaru hơi đỏ, anh giận dữ, "Muốn mạng của cô ấy, còn chưa tới phiên đám yêu quái thấp kèm này!" Mái tóc bạc của anh bị yêu khí kích thích bay trong gió, yêu khí thuần khiết mà cường đại đến những tên yêu quái kia hoàn toàn không nghĩ tới, đám yêu quái rác rưởi còn dư lại kinh ngạc đều chạy thoát thân.

Anh vốn muốn mạng của bọn chúng, nhưng tay còn sót lại của hắn phải ôm Kagome đang bị thương, hơn nữa bây giờ anh nhìn thấy Kagome bị thương như vậy còn lo lắng hơn so với sự thù hận của những tên yêu quái kia. Anh xoay người, chạy như bay. "Nếu như không bỏ cô ấy lại một mình, bây giờ cô ấy cũng sẽ không hôn mê như vậy ở trong ngực mình..."

#

"Đại nhân Sesshomaru trở lại! Đại nhân Sesshomaru trở lại!" Jaken nhìn thấy bóng trắng ở phía xa xa liền cao hứng kêu lên.

Rin cũng hưng phấn đứng lên, không để ý tới việc vừa mới tức giận vì lạnh: "Thiếu gia Sesshomaru!"

"Rin, Jaken, mau đi tìm thảo dược!" Sesshomaru lập tức đứng ở cây cổ thụ mà anh vừa dựa vào, đem cô gái ở trong lòng đặt dựa vào đó.

Jaken lúc này mới phát hiện, hắn kinh ngạc, cắm suýt chút nữa rơi xuống: " Đại nhân Sesshomaru, tại sao ngài lại cùng một cô gái loài người..."

Sesshomaru lập tức cho hắn một vẻ mặt có thể giết chết người, Jaken chỉ có thể nơm nớp lo sợ cùng Rin đi về phía nơi xa.

Sesshomaru lẳng lặng ngồi dưới gốc cây, nhẹ nhàng ôm chầm lấy Kagome, để đầu của cô nằm trên đùi mình, dùng tay còn sót lại từ từ đỡ khuôn mặt trắng nõn đẹp đẽ của cô, nhưng bây giờ chỉ còn vết máu và nước mắt. Trái tim của anh chậm một nhịp, đây là cảm giác gì, anh không biết, điều mà anh biết chính là không hi vọng cô ở trong bộ dạng này, bởi vì trong lòng anh cảm thấy không thoải mái.

Sesshomaru thấy được quần áo cô bị quất rách, cô nhất định cũng sẽ rất lạnh. Anh nhẹ nhàng đem nhung đuôi đắp lên người cô. Sau đó cứ quan sát cô như vậy, nghe tiếng hít thở đều đều của cô. Lần này anh không nhìn xem trên người cô rốt cuộc có cái gì đó không đúng, mà là anh nhất định phải nhìn nhất cử nhất động của cô, anh không thể để cho cô có chuyện, anh nhất quyết không được sơ sẩy, liền để cô vẫn ngủ như vậy, anh tuyệt đối sẽ không tha thứ cho mình. Đã hối hận một lần, không muốn lại có thêm lần thứ hai.

Ngay khi anh để nhung đuôi lên người cô, đột nhiên hắc quang nổi lên tứ phía. Anh quả thật rất ngạc nhiên, có mùi chướng khí của Naraku. Anh nhẹ nhàng nhấc nhung đuôi lên, hắc quang đi ra từ cơ thể cô, anh tựa hồ còn thấy được một viên kim cương màu đen sáng lên lấp loá. Sau đó, anh nhìn thấy vết thương trên người Kagome dần dần khép lại, một vết sẹo cũng không có, chỉ còn để lại vết máu. Tuy không hiểu được chuyện gì, Sesshomaru vẫn lập tức ý thức được chuyện này nhất định có liên quan đến Naraku, "Naraku, ngươi làm cho cô ấy khôi phục như vậy, ta nên cảm ơn ngươi sao? Hừ!"

Ánh sáng màu đen dần dần biến mất, cuối cùng một chút vết tích đã từng xuất hiện cũng không còn

Sesshomaru nhẹ nhàng nâng Kagome đang nằm dưới chân mình lên, nhẹ nhàng ôm cô vào trong ngực, "Sẽ không để cho em bị thương nữa..."

"Inuyasha..." Kagome nhẹ nhàng la lên một tiếng.

Nhưng Sesshomaru vẫn nghe thấy, khuôn mặt băng lãnh của anh càng chặt, "Bị thương như vậy vẫn còn nghĩ tới tên bán yêu kia, con người đúng là ngu xuẩn!" Đây là lời nói trong lòng anh sau khi nghe cô nói sao? Anh rõ ràng trước lúc này còn nghĩ tới gì đó... Dù chỉ là nháy mắt, anh đối với loại cảm giác kỳ quái này sinh lòng căm ghét.

Lúc này con mắt của Kagome chậm rãi mở ra, cô nằm trong lòng anh hơi nhúc nhích một chút, anh không tự nhiên mở tay. Kagome từ từ ngẩng đầu lên, chỉ có nháy mắt, Sesshomaru vẫn lập tức ý thức được, ánh sáng màu đen kia lại loé lên ở trong thân thể cô, "Chẳng lẽ cô ấy bị..."

Sesshomaru còn chưa nghĩ xong, cánh tay mảnh khảnh của Kagome từ lâu xoa mái tóc anh. Anh không hiểu nhìn cô, hi vọng từ ánh mắt của cô có thể nhìn thấy thứ gì, nhưng ánh mắt kia tựa hồ chưa từng thay đổi, vẫn trong suốt như vậy, kỳ ảo, nhất trần bất nhiễm.

Kagome nhẹ nhàng dùng tay sờ xoạng mặt anh, còn có mái tóc bạc đẹp đẽ kia. Đột nhiên khiến anh không dễ chịu, phảng phất món đồ gì ở trong lòng lại bị chạm được. Anh muốn đẩy cô ra, có thể là môi của cô đã khắc ở trên môi của anh. Anh kinh ngạc phóng to con ngươi, lập tức từ từ nhắm mắt lại, cảm nhận nhiệt độ của cô, còn có trái tim kia đang rung động.

"Đại nhân Sesshomaru! Người phụ nữ kia..." Jaken dẫn theo Rin trở về sau khi hái thảo dược xong, liền nhìn thấy Sesshomaru ngồi dưới gốc cây, một tay ôm eo của Kagome, Kagome quỳ ở trước mặt anh, môi của họ dán chặt lẫn nhau, vuốt ve lẫn nhau.

Rin lập tức dùng hai tay che mắt lại.

Jaken kinh sợ đến mức suýt chút nữa ngất đi, cũng còn tốt hắn còn một chút lý trí. Hắn bỏ thảo dược lại, giận đùng đùng chạy tới, dùng gậy đầu người đánh vào người Kagome một cái. Kagome lập tức buông lỏng hai tay ôm cổ Sesshomaru ra, xụi lơ ngã ngồi xuống gốc cây.

"Này cô kia, rốt cuộc ngươi đã cho đại nhân Sesshomaru uống thuốc gì vậy hả?" Jaken có thể không tin, đại nhân Sesshomaru vĩ đại của hắn lại cam tâm tình nguyện cùng với một đứa con gái loài người hôn môi...

"Jaken!" Ánh mắt lạnh như băng lần thứ hai biểu thị cảnh cáo.

Jaken không thể làm gì khác hơn là tức giận lùi qua một bên, ghi nhớ linh tinh: "Đại nhân Sesshomaru, tại sao lại cùng một đứa con gái loài người..."

Sesshomaru đang muốn đi qua nâng cô dậy, trong cơ thể của cô lại loé lên một tia hắc quang, lập tức lại khôi phục yên tĩnh

"Sesshomaru?" Kagome ngạc nhiên phát ra âm thanh, "Tại sao tôi lại ở đây? Không phải tôi đang bị yêu quái vây à?"

Đột nhiên, vẻ mặt của Sesshomaru mờ đi một thoáng, "Quả nhiên là bị khống chế..."

"Cô không nhớ rõ vừa nãy mới xảy ra chuyện gì?" Sesshomaru ngồi xuống bên cạnh cô, lẳng lặng chờ đợi câu trả lời chắc chắn của cô.

"Tôi không nhớ gì cả." Kagome nháy mắt nhìn anh.

Sesshomaru lần thứ hai không chịu được ánh mắt đáng thương như vậy của cô, lần thứ hai né ra, đưa ánh mắt dao động lên.

"Vừa nãy ngươi hôn đại nhân Sesshomaru!" Jaken đương nhiên thấy Kagome làm bộ mặt điềm nhiên như không có việc gì liền rống lên.

"Ồ?" Kagome nhìn Rin và Jaken giống như không phải đang lừa gạt mình, "Chẳng lẽ là thật sao?" Cô toát mồ hôi lạnh, "Hôm nay mình gặp phải cái vận xui gì vậy? Nói không chừng sẽ chết ở trong tay hắn thôi... Hắn căm ghét con người như vậy, lại chán ghét mình như vậy, để lại một mình mình, không thèm để ý mình, huống hồ vừa nãy mình còn đối với hắn..." Cô hầu như đang nghĩ tới việc mình chết không toàn thây, "Ông nội, mẹ, Sota... Còn có Inuyasha, Sango, Miroku, Shippo, Kirara..."

"Jaken!" Lại là ánh mắt lạnh như muốn giết người, Jaken vội vã chạy xa vài bước, sợ bị ánh mắt kia cho ngàn đao bầm thây mà chết.

"Vừa nãy anh đã cứu tôi?" Kagome nơm nớp lo sợ nói, bây giờ cô cũng không dám nhìn Sesshomaru.

"Lại là vấn đề ngu ngốc như vậy!" Sesshomaru có chút tiết khí, sự thật rõ ràng như thế, còn cần hỏi nữa sao?

Không hề trả lời, "Giận thật sao? Không phải chứ? Chỉ có mình thua thiệt!" Lông mày của Kagome co rút rất nhanh, không khỏi run lập cập, "Tại sao chuyện gì mình cũng không nhớ cơ chứ? Không công bằng!"

"Sao vậy?" Sesshomaru nhìn cô gái bên cạnh anh làm vẻ mặt thống khổ, trong lòng không khỏi nóng giận, "Chán ghét mình đến như vậy sao?"

"Không... Không có gì..." Cô thật sự không biết nên nói như thế nào, có thể một giây sau cô sẽ không còn ở trên thế giới này, "Tốt nhất vẫn nên kiên cường." Cô bỗng quay mặt sang, tiến vào trong mắt của anh, cố hít một hơi, "Hay muốn tôi cảm ơn anh đã cứu tôi? Nếu anh muốn giết tôi, vậy thì giết đi."

Sesshomaru hơi nhếch miệng, "Cô gái này đang hoang tưởng gì vậy?"

"Không ổn đại nhân Sesshomaru nở nụ cười! Có chuyện lớn xảy ra, người phụ nữ kia không ổn rồi!" Jaken ở phía xa vẫn thấy được khoé miệng của Sesshomaru hơi nhếch lên, lấy kinh nghiệm thuở xưa, đây là điềm báo sắp có bão táp.

"Jaken!" Lại một lần nữa, Jaken tựa hồ bị ánh mắt ăn tươi nuốt sống giết chết, ai bảo hắn không khôn ngoan.

Kagome từ lâu nghe được Jaken nói, cô liền nói: "Nếu mạng là anh cứu, anh muốn lấy thì có thể lấy đi."

Sesshomaru quay đầu đi chỗ khác, vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt cô: "Ai nói ta muốn giết cô?"

"Anh không dự định giết tôi, mới vừa rồi tôi đối với anh..."

"Dù sao mạng của cô là của ta."

"Hả?" Kagome toát mồ hôi lạnh, bất đắc dĩ giật giật khoé miệng, "Hay chưa muốn giết?"

"Ngủ đi..."

"Ồ?" Kagome nhìn gò má của Sesshomaru một chút, "Không dự định giết mình sao?"

"Đã ngủ luôn rồi..." Cô vừa mới muốn đến gần lửa trại, nhưng phát hiện bộ quần áo của mình tàn tạ không thể tả, ở trong gió đêm làm sao có thể chống lạnh...

"Đám yêu quái đáng chết!" Kagome thầm mắng một tiếng. Lập tức phát hiện thân thể của mình không có tí vết thương nào. Không phải đã bị yêu quái...

"Chuyện gì?" Sesshomaru lập tức quay đầu lại nhìn cô.

Cô xin lỗi lui về phía sau một chút, dù sao quần áo như thế thực sự vô cùng thê thảm. Bỗng nhiên nhớ tới anh cũng là yêu quái, lúng túng nói: "Không... Không có gì..."

Sau đó, còn nhỏ giọng bồi thêm một câu: "Đâu có nói anh, nhạy cảm như vậy."

Lúc này cô lập tức phát hiện Sesshomaru đã nhìn sang cô, cô âm thầm oán trách một câu, "Tai cẩu quả nhiên thính đến như vậy."

"Lại đây." Sesshomaru phát hiện ra vấn đề của cô, cô như vậy nhất định sẽ lạnh không ngủ được.

"Ồ?" Kagome không hiểu nhìn Sesshomaru, hắn muốn làm gì, không phải là giết mình đó chứ? Mới vừa rồi còn nói không giết, thay đổi nhanh như vậy...

Cô dùng tốc độ chậm như rùa di chuyển về phía anh.

Sesshomaru không nhịn được, đột nhiên đứng lên đi về phía cô.

"Không được!" Kagome thất thanh kêu lên...

Một lúc lâu, sao không có động tĩnh gì? Trái lại dáng vẻ rất ấm áp, lông bù xù, cô ngẩng đầu nhìn lên... Sesshomaru...?

Sesshomaru đang ôm mình ngồi ở dưới gốc cây, còn nhung đuôi được quấn quanh cô một vòng.

Cô ló đầu ra từ nhung đuôi: "Sesshomaru?"

"Ngủ." Là ngữ khí mệnh lệnh

Cô phục tùng đem mặt chôn vào trong, như thể phát hiện một đại lục mới liền nghĩ: "Có vẻ cái lông bù xù gì đó có chỗ tốt, lúc trước luôn không biết nó có tác dụng gì..."

Ga verder met lezen

Dit interesseert je vast

163K 17.5K 79
Em gom nhặt tất cả may mắn đặt cược vào một mối tình thời niên thiếu. Đôi khi em tự hỏi liệu nó có đáng hay không? Nhưng cảm ơn Thế Hưng, đã thắp sán...
899 71 3
Áng mờ trăng thanh vắt ngang tấm rèm đêm mùa hạ. Ngỡ nghìn thước trời sao chao nghiêng nơi đáy mắt người. fanfiction. main character : regulus black ...
340K 24.6K 132
Hôm nay lại đang trêu chọc mẹ kế - Chước Chước Nhân vật chính: Tô Mạn x Nguyễn Đào Edit: phuong_bchii
16.2M 346K 109
Cô là thư kí cho một tổng tài lạnh lùng và nghiêm khắc, nhưng anh ta thật sự rất tài giỏi. Bản thân cô cũng có thể coi là người tài giỏi như thế vì g...