[Fanfic-Edit][AKB48] Không qu...

Por Shimizu1213

10.1K 943 44

Tên gốc: 不忘 Tác giả: NO1北之伊斯力 Couple: Shimazaki Haruka x Yokoyama Yui Translator: GG-sama, QT đại nhân Editor... Más

1. Hai người
2. Sống
3. Xin chào
4. Bạn bè
5. Về nhà
6. Tấm ảnh
7. Bữa cơm
8. Mua thức ăn
9. Sayaka
10.Mật mã
11.Ngủ chung
12. Xích đu
13. Tặng quà
14. Ba mẹ
15. Kết bạn
16. Kyoto (thượng)
17. Kyoto (trung)
18.Kyoto (Hạ)
19.Mưa phùn
20. Rung động
21. Công việc
22. Mơ hồ
23. Thăm bệnh
24. Mời
25. Party
26. Hài lòng
27. Đi khu vui chơi
28. Đi công tác
29. Bão
30. Vỡ vụn
31. Chiến tranh lạnh
32. Nói chuyện (thượng)
33. Nói chuyện (Hạ)
34. Thích
35. Bis
37. Không quên
Phiên ngoại Sayaka: Nhìn ra xa
Phiên ngoại: Lưu manh

36. Quyết định

230 30 0
Por Shimizu1213


Đã biết.

Shimazaki hồi âm quá mức đơn giản, Yokoyama đọc không ra trong lời của nàng là tâm tư gì, là vui, hay bi thương, hay hoặc là hoàn toàn thờ ơ. Giống như là ném về phía hồ một viên đá nhỏ, chưa gợi ra nửa phần gơn sóng nào đã chìm vào đáy hồ, lại không biết nên tiếp tục nói cái gì, chỉ có thể trầm mặc nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.

Yokoyama có chút không biết mình là chờ mong Shimazaki giữ lại mình hay là cái gì khác, nhưng chỉ là lúc thấy câu trả lời này nội tâm bỗng dâng lên cảm giác buồn vô cớ. Yamamoto ngồi ở đầu kia salon nghiêng đầu nhìn Yokoyama, vừa định hỏi Shimazaki nói cái gì. Kết quả điện thoại của mình đột nhiên rung lên.

"Tớ muốn về Saitama, mấy ngày nữa sẽ đi."

Yamamoto cau mày nhìn tin nhắn Shimazaki đột nhiên gửi tới, quay đầu nhìn Yokoyama như trước nhìn điện thoại ngẩn người, "Yuihan tớ ra ngoài một chút, lập tức trở lại."

"Ừ."

Yamamoto ra khỏi cửa xuống lầu liền trực tiếp gọi điện thoại đến cho Shimazaki, nhưng vang lên hai cái đã bị đối phương cúp máy.

"Không muốn nói chuyện."

Điện thoại sau khi cắt đứt vài giây, tin nhắn LINE liền tới.

Chân mày Yamamoto nhăn lại càng nhiều, cũng cấp tốc nhắn lại một cái.

"Cậu đang khóc sao?"

"Không có."

"Cậu đang khóc."

"Không có!"

"Đến cuối cùng là làm sao vậy?"

"Nghĩ thông suốt mà thôi."

"Nghĩ thông suốt cái gì?"

"Chuyện trước đây cậu hỏi tớ."

Dừng lại một chút, liền nhận được câu tiếp theo của Shimazaki.

"Tớ thích Yui, vô luận là trước kia hay là bây giờ, đều rất thích."

Yamamoto cầm điện thoại nhìn những lời này của nàng, trầm mặc hồi lâu, "Cậu nên nói cho cậu ấy biết, mà không phải nói cho tớ biết."

"Không biết vì sao, tớ luôn cảm thấy cậu có thể hiểu được tớ."

Yamamoto trong lúc nhất thời không biết nói gì, mà Shimazaki lại dường như chỉ là muốn tìm một người nói ra hết, gửi một đoạn lại một đoạn tin nhắn dài.

"Tớ thử mỗi ngày nói với Yui chào buổi sáng chúc ngủ ngon báo cáo mình ăn cái gì thấy cái gì, dài dòng không giống như mình. Tớ nghĩ tớ hẳn là rất nhanh sẽ chán, thế nhưng lại không có.

Một tuần một tháng hai tháng đều không cảm thấy, vậy có phải hay không một năm mười năm cả đời cũng sẽ không cảm thấy.

Nhưng thích một người là như thế này thực sự rất khổ cực a, từng khắc canh cánh lo được lo mất còn tưởng niệm. Cậu nói Yui trước đây thích tớ rất khổ cực, tớ rốt cuộc cũng cảm nhận được. Tớ nghĩ đem những thứ đã nợ trước đây đều trả lại cho Yui, để bây giờ cũng không cần có chút ràng buộc nào. Thực sự.

Vừa nghĩ tới tương lai nên thế nào đã cảm thấy thật đáng sợ, sau đó mà bắt đầu cảm thấy may mắn, hoàn hảo Yui trước đây cũng không nói gì.

Chị ấy đều như nói ra, tớ nhất định sẽ chạy trốn đi.

Hai người con gái a...Nên làm cái gì bây giờ?

Không biết nên thế nào đối mặt nhau, cha mẹ, bạn bè, mọi người chung quanh.

Cũng không phải thích là có thể ở chung với nhau.

Nhìn không thấy bất luận một tương lai tốt đẹp nào.

Thật sự rất đáng sợ.

Đáng sợ hơn là, tớ không thể quên được.

Rất thích a, tớ thích Yui.

Chị ấy có thể quên thật sự rất tốt.

Thế nhưng a, không muốn lại nhìn  chị ấy ở trước mặt rời đi, cho nên nếu so với chị ấy sẽ bị bỏ lại!

Chị ấy đến Pháp, tớ trở về Saitama đi, không muốn ở lại cái nơi tràn đầy hồi ức này, trước kia, hiện tại."

Yamamoto nhìn từng cái tin tức gửi tới, muốn nói cậu quá bi quan rồi cũng không có hỏng bét như vậy, nhưng lại không thể gửi đi.

"Đừng khóc nữa, ngủ một giấc đi. Tỉnh dậy luôn sẽ có chuyện tốt xảy ra."

Đem điện thoại vứt qua một bên, Shimazaki đem mặt vùi vào lớp lông mềm mại của Bis, Bis ngọ nguậy thoát khỏi nàng, Shimazaki buông tay ra, Bis từ trên người nàng nhảy đến sàn nhà run lớp lông trên người, lại có thể vẩy ra một ít nước nho nhỏ.

Shimazaki nhìn Bis có chút giãy ra, lại nhìn miếng nước trên sàn nhà, cười khổ nói, "Xin lỗi, đem em làm ướt rồi."

"Meo méo?" Bis mở đôi mắt to tròn nghi ngờ nhìn nữ chủ nhân trước mặt, Shimazaki hướng nó vẫy vẫy tay, nó do dự một chút vẫn là nhẹ nhàng nhảy về đầu gối của nàng.

"Đừng bỏ lại chị, chị cũng chỉ có em."

Đi vòng quanh cột điện bên đường vài vòng, Yamamoto mới rốt cuộc quyết định tự lên lầu về nhà.

"Cậu đi ra ngoài một chút có thể hơn một tiếng a." Yokoyama nhìn Yamamoto đã trở về, khẽ cười nói.

Yamamoto không có tâm tình gì để cười, ở trước mặt Yokoyama ngồi vào chỗ của mình, "Yuihan, cậu thực sự quyết định đi Pháp sao?"

Yokoyama nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Yamamoto sửng sốt một chút, theo thói quen liếm môi, gật đầu, "Ừ, cũng không thể khiến Takahashi-san thất vọng đi. Tớ rất thích công việc này, thực sự rất thích."

"Một năm thế nhưng có thể phát sinh rất nhiều việc, sinh một đứa nhỏ cũng chỉ cần mười tháng thôi. Cậu nếu như bây giờ thực sự đi Pháp, một năm sau trở về khả năng có rất nhiều chuyện cũng không giống nhau."

"Sayaka cậu muốn nói cái gì?"

Yamamoto nắm hai tay một chút lại hạ xuống đấm chân của mình, cuối cùng cố sức đập một cái hít sâu một hơi, "Shimazaki đang khóc."

"..." Yokoyama cảm thấy trái tim mình không tự chủ thắt lại một cái.

"Tớ trước đem cậu đến đây ở, là muốn cho các cậu xa nhau đều tự suy xét rõ ràng chuyện của mình, hiện tại cậu ấy đã nghĩ rõ, còn cậu?" Yamamoto đem điện thoại mình đưa cho Yokoyama, "Vẫn cảm thấy nên cho cậu xem một chút."

Yokoyama nhìn chằm chằm điện thoại của Yamamoto, từng chút từng chút nhìn dòng chữ bên trong, chậm chạp không nói gì.

"Chuyện tình cảm này là của hai người, dù sao vẫn không nên một mình quyết định tất cả, cậu ấy cũng vậy, cậu cũng vậy, chung quy nên đối mặt đem lời nói ra rõ ràng. Tớ thật là phiền khi bị kẹp giữa hai cậu a!" Giọng Yamamoto mang theo tức giận cũng phiền não không thể diễn tả, "Một người vừa mới khóc xong người khác lại khóc, thực sự đáng ghét! Tôi cũng muốn khóc a!"

"Sayaka." Yokoyama yên lặng đưa điện thoại trả lại cho Yamamoto, "Xin lỗi, có thể làm phiền cậu đưa tớ về nhà được không? Tớ muốn thấy em ấy, bây giờ."

"Được."


-------------------------------------------------


Chap sau hoàn :)))

Seguir leyendo

También te gustarán

839 150 8
Au gốc: TranNguyen140499
321K 12.6K 86
lichaeng cover
205K 15.8K 57
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...
7.6M 424K 83
Chuyện tình của đại ca Kim và hội trưởng Jeon (◕ᴗ◕✿) au: Janie 🔥 CẤM CHUYỂN VER + REUP HAY MANG FIC RA NGOÀI.