Nhật ký tình yêu

By Kikyo1122

292K 6.4K 2.8K

" Anh rất thích em, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cho đến tận bây giờ chưa lúc nào anh thôi nghĩ đến em, dù... More

1. Gió mùa đông năm ấy
2. Chờ đợi và nhập ngũ
3. Định mệnh
4. Hậu duệ của mặt trời
5. Yoo Ah In - sợi dây kết nối của tình yêu!
6. Hy Lạp - nơi thăng hoa của tình yêu
7. Anh yêu em!
8. Trở về Seoul - tháng 11
9. Giận dỗi và yêu thương
10. Em sẽ rời xa anh...
11. New York
12. Hong Kong
13. Ghen
14. Cuộc gặp không hẹn trước tại Jeju
15. Đêm Jeju
16. Fanmeeting đầu tiên và những rắc rối!
17. Kỳ nghỉ ở Phuket và câu chuyện của trang sức Jestina
18. J.Estina và anh - chàng trai của em!
19. Nhà tài trợ của cuộc đời em
20. Chuẩn bị cho những điều đẹp đẽ nhất
21.Beaksang 2016 - Hãy nắm tay anh
22. Phía sau ánh sáng
23. Gặp gỡ ở Thành Đô
24. Hạnh phúc ngọt ngào và những nỗi đau
25. Khoảng lặng tình yêu
26. Đài Loan - Thượng Hải
27. Los Angeles yêu thương
28. Một Beverly Hills yên bình
29. Fanmeeting Thượng Hải
30. Gia vị yêu thương
31. Cho những ngọt ngào
32. Worlds Within
33. Nhật Bản
34. Lavender - đợi chờ và thủy chung
35. Về với những yêu thương
36. SDA 2016 - Trong đôi mắt anh em là tất cả...
37. Bầu trời của em
38. Chàng trai tháng 9
39. Apan 2016
40. Tháng 10 của những yêu thương
41. Paris
42. Giải thưởng vinh danh 2016
43. Fanmeeting của tình yêu
44. Happy Birthday K.Y.O
45. Gió lạnh đầu đông
46. Tuyết đầu mùa
47. Song Sil Jin
48. Tháng 12
49. KBS Drama Awards 2016
50. Hậu KBS Drama Awards
51. Người ấy và em
52. Nắm lấy tay em
53. Xúc cảm và những đam mê
54. Trở lại Tokyo
55. Nơi ấy bình yên
56. Những chuyến đi dài
57. Event 11 STREET - Thái Lan 2017
58. Luân Đôn - Đài Loan và Seoul
59. Chênh vênh
60. Vụn vỡ
61. Cơn mưa tình yêu
62. Vì đó là em!
63. Những điều giản đơn
64. Những ngày nắng lên
65. Sóng biển Bali
66. CÔNG KHAI
67. Những ngày yêu
68. Yêu lại từ đầu
70. Đám cưới

69. HẠNH PHÚC

2.3K 71 37
By Kikyo1122

Từ trong phòng tắm bước ra, Kyo liếc nhìn về phía giường khi thấy Joong Ki vẫn ngồi đấy, anh đứng dậy đi về phía cô
Nhanh nhẹn đứng đằng sau gỡ chiếc khăn trên đầu cô xuống để lau tóc giúp cô như mọi khi, không quay lại, Kyo nhìn anh qua chiếc gương trước mặt, cô cầm lại khăn trong tay anh
- Em làm được
- Để anh giúp em
Chậc lưỡi, cô ngồi yên lặng lẽ, thái độ bình thản nhưng vô cùng lạnh lùng, Joong Ki ngập ngừng:
- Anh đã gọi đồ ăn, phục vụ sẽ mang lên cho chúng ta, mình sẽ ăn ở đây thôi
- Em đi ngủ bây giờ đây, lát anh ăn một mình đi, không rủ anh Dea Won ăn cùng cho vui
Joong Ki nén tiếng thở dài, anh cố nuốt nước bọt khi thấy cổ họng mình khô rát, khẽ lùa tay vào những sợi tóc mềm mát lạnh của cô, anh mỉm cười
- Ngày trước anh sợ dây buộc tóc của em lắm, cứ thắc mắc chẳng hiểu sao em có thể dùng nó buộc tóc thành thạo như vậy được, đến FM cũng lúng túng mãi không buọc được cho fans... Vậy mà giờ đã thành thợ tóc chuyện nghiệp của em rồi, sấy tóc cũng giỏi này
-........
- Ngày trước ...
Vừa thấy ánh mắt nhìn lên trong chiếc gương đối diện, Joong Ki dừng lại luôn... anh bất chợt giật mình:
- Cái "ngày trước" của anh phong phú đa dạng lắm, nói bao giờ cho hết. Còn nhiều thời gian nữa mà, anh thu xếp giải quyết ổn thoả trước khi đi đến với "hiện tại" đi
- Em cứ suy diễn thôi
- Đến hai mâm người yêu cũ cơ mà, ai đã nói với em câu này nhỉ? Cỗ thì em chẳng tiếc đâu nhưng tiếc cho chồng sắp cưới của em vì vẫn chưa thể chia tay  và tạm biệt được hết với các cô người yêu cũ xinh đẹp
- Chỉ được cái nhớ lâu thù dai.. Joong Ki bĩu môi lẩm bẩm
Liếc qua gương thấy ánh mắt cô vợ xinh đẹp như đang muốn nuốt chửng mình, Joong Ki khẽ cúi xuống:
- Thật ra thì mỗi lúc em ghen thế này, có chút rắc rối thật nhưng anh lại rất thích, vô cùng đáng yêu đấy
- .......
Joong Ki  chuyển sang đề tài khác
- Ngày mai em muốn đi đâu?
- Lịch trình tự do, em đi gặp bạn em và anh cũng đi gặp bạn anh
- Ngoài em ra anh chẳng có ý định đi cùng ai cả
Tiếng chuông cửa vang lên, Joong Ki nhẹ nhàng buông tay khỏi tóc cô, anh nói nhỏ:
- Đồ ăn đến đấy, em mặc thêm áo rồi ra ăn một ít đi
Kyo không đáp lời, cô lặng lẽ nhìn anh rồi quan sát theo bước chân anh ra cửa.. và vẫn là những tiếng thở dài nén vào bên trong
Chờ cho phục vụ bầy biện đầy đủ và chào tạm biệt ra khỏi phòng, Joong Ki quay vào trong, anh lại gần cô
- Chỉ là cách anh muốn chuộc lỗi vì đã để em phải đợi và lo lắng. Là anh sai rồi, thế nên em đừng buồn nữa... ra ăn chút gì không lại đau bụng. Sức khoẻ của em, đó là thứ duy nhất anh cần phải quan tâm lúc này
Vỗ nhẹ và matxa kem dưỡng trên mặt một lần nữa trước khi đứng dậy, Kyo đứng lên, cô nhìn Joong Ki
- Anh đúng là được sinh ra để làm một lãng tử đấy. Cứ thế này bảo sao fan của anh lúc nào cũng xót xa cho idol
- Yahhhh... em vừa phải thôi
- ......
- Anh không muốn em bận tâm tới những chuyện như thế này nữa
- Không muốn... Vậy lẽ ra anh đừng nên như vậy chứ, đã lỡ hẹn với em rồi, đã lén lén lút lút làm cái việc mà biết thừa là em sẽ không thích rồi mà còn đường hoàng dẫn nhau về tận sảnh khách sạn cười cười nói nói, chia tay buồn bã đến là tội nghiệp. Thật là xót xa quá đi mà
- Anh không lén lút làm gì quá đáng cả
- Vậy sao? Thế thì nói em nghe người đàn ông anh nhắc đến trong tin nhắn gửi cho em là ai vậy? Đừng nói với em là chồng cô ta nhé
-....
- Anh còn lo sợ đến mức phải nói dối em như thế thì tại sao còn cố tình gây ra hậu quả như vậy, nếu không là em nhìn thấy thì cũng sẽ có nhiều ngừoi thấy thôi. Anh đã nghĩ cái gì vậy Joong Ki? Hay bởi vì anh quá tự tin vào bản thân mình, anh nghĩ chúng ta thế này là xong và anh có quyền làm bất cứ việc gì mà anh muốn, đúng không?
- Anh có trăm cái miệng lúc này nói cũng không lại em rồi, là anh sai... vì anh sai nên đã phải cố gắng im lặng.. vì anh sai nên mới không dám cho mình cái quyền được đòi hỏi. Nhưng, đây không phải là lúc chúng ta có thể tranh luận hoặc ngờ vực lẫn nhau, đã là vợ chồng thì phải luôn có niềm tin
- Anh nhầm rồi, vợ chồng rồi... mới là lúc dễ bị lung lay nhất. Em cũng chẳng khẳng định tuyệt đối em có thể làm người vợ hoàn mỹ đến tận cùng, đơn giản em cũng là một con người và em cũng có thể bị cảm xúc chi phối mà. Chỉ có điều... em sẽ luôn cố gắng để mình không phạm phải những sai lầm ấy thôi
Kyo đi tới giường, trước khi đặt người xuống cô quay lại phía anh:
- Từ hôm nay anh còn đủ thời gian suy nghĩ đấy, em sẽ không càm ràm hay vặn vẹo gì khiến cho anh nhức đầu mệt mỏi, em cũng sẽ không bỏ trốn đi đâu cả nên cũng không cần phải kè kè bên em cả ngày. Hãy tận dụng thời gian này cho nhau được thoải mái, em không phải vì chuyện chúng ta sắp cưới mà khiến anh bị áp lực đâu, anh hãy cứ là Joong Ki của trước đây, lịch thiệp, quyến rũ và vô cùng sexy trong mắt các cô gái đi, hãy sống như thế, ít nhất là trong khoảng thời gian này.
- Em đang cố gắng tạo áp lực cho mình đấy
- Em cũng nghĩ vậy. Làm vợ anh, đã là một áp lực lớn đối với em rồi, em cứ nghĩ nó đơn giản nhưng lại phức tạp hơn em tưởng nhiều. Nhưng chúng ta ai cũng có khoảng trời riêng, ai cũng có cảm xúc của mình... Để bản thân bị chi phối vì chuyện kết hôn, đương nhiên em tin anh có lý do của mình và đương nhiên em không thể trách anh
-.....
- Chắc tại em nhạy cảm nên lại quá đáng với anh rồi.. Anh ngon miệng nhé
- Kyo ah
Không để Joong Ki nói thêm, cô lên giường kéo chăn đắp lên người, tay không quên với chiếc điện thoại, cô bắt đầu với việc tìm kiếm tin tức và hình ảnh trên IG của mình. và những bức ảnh đầu tiên đập vào mắt cô là một album hình cưới mà ekip chụp hình mới đẩy vào inbox cho cô, những bức hình chân thật nhất mới được chụp và nó đẹp một cách xuất sắc
Những ngày đẹp đẽ nhưng cũng vô cùng vất vả với những shot hình đẹp ở Los Angeles, San Francisco.. lại hiện lên trước mắt cô.. cô đưa mắt lên nhìn Joong Ki đang từ ngoài vào, anh lại gần cô và leo lên giường, chui vào chăn anh rúc vào cô xuýt xoa:
- Lạnh quá
Kyo quay sang ngạc nhiên:
- Anh còn không đi ăn đi, bỏ đồ ăn nguội lạnh đấy sao?
- Em không ăn thì anh ăn làm gì?
Nói rồi chẳng để cho cô kịp phản ứng, anh ngả người nằm luôn lên đùi cô
Kyo hất mạnh ra cau có:
- Nào, nào...
Lì lợm và thản nhiên, anh vẫn ghì đầu vào trên người cô không rời mặc cho cô cố tình co chân lại
- Anh ra ngoài đi
- Ngoài đường hay ngoài phòng khách?
- Đi đâu thì đi, đừng để em thấy mặt anh lúc này
- Anh mà đi thật, đừng có khóc lóc rồi lại mất công đi tìm về nhé
- Trơ trẽn, mặt dầy
- Không thế sao lấy được em
- Ai nói tôi sẽ lấy anh?
- Yahhh Hye Kyo... Joong Ki ngồi dậy, anh nhìn thẳng vào mắt cô, anh cau mày chỉ trỏ đầy nghiêm khắc:
- Em.. đang nói với ai thế?
Kyo yên lặng, cô tảng lờ và nhìn đi hướng khác. Joong Ki đưa bàn tay lên ôm trọn gương mặt cô và kéo lại đối diện với anh
- Còn nữa. Quay lại đây, em mới nói gì nhỉ?
-....
- Không lấy anh sao?
-....
- Nếu không lấy anh thì em cũng ... không lấy được ai khác nữa đâu. Thế nên, thôi đi nha noona
- Anh tự tin quá rồi, fanboy của em đâu phải chỉ có một người
- Em mới tự tin quá đấy... Anh mà không lấy được em, hết cả đời này anh sẽ chỉ bám theo em và không cho một thằng cha nào có thể lại gần được em hết. Nhất bét thì bắn bỏ luôn.
Kyo tung chăn định ra khỏi giường nhưng Joong Ki nhanh hơn, anh túm chặt tay cô kéo lại
- Anh bỏ ra đi
- Chỗ này không tiện cho em phản kháng đâu, để anh phải dùng vũ lực thì em sẽ ở lại trên giường đến sáng mai luôn đấy
- Anh dám sao?
- Mặc dù anh đang rất đói và mệt nhưng làm chuyện đó với em lại là cách khiến anh phục hồi  nhanh nhất đấy, em yêu
- Anh muốn gì?
- Nghiêm túc và thật lòng thôi
Kyo cười, cô bĩu dài môi châm chọc:
- "Nghiêm túc và thật lòng".. vậy anh thử trước đi
- Anh chưa ăn cơm, anh đã từ chối mọi người để về ăn cùng với em
-......
- Giờ thì anh đang đói lắm, em ra ăn cùng anh đi
- Dẻo mồm thế mà không bảo bạn gái mời được một bữa hay sao mà lại về ăn vạ em
- Không có em thì anh không ăn cùng ai khác được đâu
Joong Ki nhìn cô âu yếm, rất nhanh chóng khi nhận ra ánh mắt cô đã trùng xuống. Một tay anh nắm bàn tay kia của cô và đan những ngón tay mình vào đó, xiết chặt, giọng anh thủ thỉ:
- Anh xin lỗi nhé.. là anh sai rồi, không có ý lừa dối em đâu, anh chỉ không muốn làm em buồn thôi
- Nếu em không nhìn thấy thì đó là lời nói dối vô tội ah?
- Có hai người bạn nữa đi cùng và họ là đàn ông, chỉ mình cô ấy là phụ nữ. Anh đã nói thật mà, chỉ là... chưa nói hết với em thôi
Kyo thở dài, cô khẽ cựa bàn tay nhỏ nhắn của mình đang được đan trong lòng bàn tay ấm áp của anh, Joong Ki hơi xiết chặt hơn như để níu lại
Trong khoảng lặng tưởng chừng như đáng sợ này, lại là ánh mắt vô cùng nồng nàn và cảm thông... sự chân thành kịp thời của anh, như mọi khi vẫn luôn chạm được tới trái tim mềm yếu của cô
Đưa ánh mắt sắc lẹm tia qua anh, cô khẽ bặm môi ngập ngừng:
- Hai người... làm sao có thể liên lạc được vậy?
- Thông tin chúng ta ở đây ai cũng biết mà
-.....
- Bọn anh là bạn học cũ và có quen nhau, hai người kia đều sống ở Mỹ, chỉ có cô ấy là từ Hàn sang công tác, họ đã gặp nhau và nghe tin anh đang ở đây thì liên lạc...
-....
- Anh... nếu nghĩ có gì đó không ổn thì đã không để cô ấy đưa về khách sạn, tại anh nghĩ mọi chuyện đơn giản là ...sẽ không sao
- Anh tính toán và đưa đẩy truyền thông như thần như thánh, chuyên nghiệp đến mức báo chí nào cũng sợ anh. Thế mà có đôi cái chuyện cỏn con là trốn em ra ngoài gặp người yêu cũ thôi lại lúng túng thế nhỉ. Sao cứ biến em thành người nhỏ nhen ích kỷ như vậy chứ
- .......
- Chỉ cần anh không nói dối, thì anh muốn đi đâu, làm gì em sẽ không bao giờ cấm, thậm chí là đi gặp lại người yêu cũ chỉ để ăn một bữa cơm hay uống một tách trà, em không có hẹp hòi.. nhưng em cần phải biết chồng em đang đi đâu, đang làm gì và ở với ai? Em cần sự thật đó hơn là cái sự thật rằng, anh đang tránh tổn thương cho em bằng cách phải nói dối. Anh thấy sao?
Joong Ki ngẩng lên, bàn tay anh vẫn xiết chặt tay cô, anh khẽ gật đầu nói nhỏ:
- Cảm ơn em
- Anh còn ý kiến gì nữa không?
Như tìm được chiếc phao cứu sinh từ ánh mắt bỗng trở nên dịu dàng và yêu thương đến kỳ lạ, Joong Ki tiện thể ghé đầu nằm lên đùi cô, anh giả lờ như không có chuyện gì xảy ra, lùa tay vào trong áo và xoa chiếc bụng phẳng lì của cô, anh hít hà
- Wooaaa, thơm quá..
- Anh không muốn ăn nữa hay sao mà nằm ngả ngớn thế?
- Uhm... tự nhiên hít hà cái bụng đáng yêu này xong lại thấy no rồi, chả muốn ăn nữa
- Bụng mỡ to nên anh no rồi hả? Kyo bặm môi véo tai Joong Ki
Anh bật cười ngước lên nhìn cô:
- Đúng rồi nhỉ, thảo nào mới vùi mặt vào có một lúc đã no rồi này
- Tội to hơn rồi đấy
Joong Ki khẽ gật gật đầu, anh chu môi năn nỉ:
- Nói vậy chứ mình phải ăn gì đó chứ, em ăn thì anh mới ăn đấy
Kyo chẹp miệng nhíu mày, Joong Ki vẫn kiên trì kéo cô vào bữa tối dù đã rất muộn.. Cô chẳng có lý do gì để từ chối anh trong tình huống quá bất khả kháng như thế này
Khoác chiếc áo len mỏng lên người cho cô, anh chẹp miệng:
- Hay mình ra ngoài phố kiếm gì đó ăn, đồ họ mang tới chắc cũng nguội cả rồi
- Không sao đâu, em ăn được mà
Nói rồi cô khoác tay anh cùng ra khỏi phòng ngủ
Kéo ghế ra cho cô ngồi, anh ghé vào bàn đồ ăn lẩm bẩm:
- Hay để anh gọi họ làm nóng lại
Kyo lắc đầu
- Không cần làm phiền họ đâu, em thấy vẫn ăn ngon mà...
- Em ăn được không?
Kyo gật đầu, liếc nhìn Joong Ki ân cần san sẻ đồ ăn, cô khẽ mỉm cười khi anh đặt đĩa thức ăn trước mặt cô
- Em ăn đi... Đói thế này thì đúng là rất ngon đấy
-......
- Sao vậy?
- Không sao?
- Thấy anh vô cùng hấp dẫn trong khi ăn sao?
- Lúc anh chăm sóc em là lúc anh quyến rũ nhất, nhưng em nhận ra là lúc ăn, nhìn anh hấp dẫn hơn nhiều
- Ngày nào cũng chống tay vào cằm ngắm anh ngồi ăn mà giờ em mới phát hiện ra cái sự thật quá hiển nhiên đấy sao?
Kyo bật cười, cô xiên một miếng thịt to và đưa vào miệng cho Joong Ki
- Em không ăn sao?
- Nhường cho em một ít salat của anh nha, em không ăn nhiều thịt đâu, anh ăn bớt hộ em đi
Há miệng nuốt trọn miếng thịt từ dĩa của Kyo đút cho, Joong Ki nhai nhồm nhoàm
- Ngon quá.. đúng là của vợ anh có khác, cái gì cũng ngon
- Thôi ăn đi, cái gì cũng cà chớn được
Một tay trộn salat, tay kia anh gắp và đưa vào miệng cho cô
- Em thử xem được chưa? Khá nhiều dầu oliu đấy
- Ngon mà. Cảm ơn anh!
- Vậy em ăn đi, ăn xong thì uống một cốc sữa nóng nhé, lát ánh sẽ gọi họ mang lên
- Một ly rượu vang trước khi ngủ sẽ tốt hơn một cốc sữa nhiều
- Tất nhiên rồi, rượu vang và nến, sẽ không thể thiếu.. anh sẽ giúp em. Nhưng mà trước hết vẫn phải uống một cốc sữa nóng cho ấm bụng đã
- Anh còn hơn cả mẹ chồng
- Anh bây giờ vừa là chồng vừa là mẹ chồng luôn rồi, lại còn làm quản lý riêng của em nữa. Không đùa được đâu
Kyo chun mũi bĩu môi
- Mẹ chồng quốc dân
Bữa tối dù rất muộn nhưng lại diễn ra trong không khí vô cùng hoà nhã và ấm áp, cả Joong Ki và Kyo đều hiểu, đối với họ bây giờ, không có gì trân quý hơn chính hạnh phúc mà họ đang có, bởi vậy họ sẽ luôn phải nâng niu và gìn giữ nó như một thứ báu vật của riêng mình. Cho dù một bàn tay có lỡ buông rơi xuống thì bàn tay của người kia cũng sẽ nắm giữ lại... bằng tất cả sự nỗ lực của mình.
Chiếc giường nhỏ ở giữa căn phòng ngủ lại trở nên đẹp lung linh khi Joong Ki thắp hai chiếc nến cốc phía gần cửa sổ và tắt đèn.. một vẻ đẹp thực sự rất huyền ảo và đầy chất thơ
Nằm xuống bên cạnh, như thói quen anh rúc vào cô và nghịch ngợm, Kyo gạt ra nhẹ nhàng:
- Ăn no rồi đi ngủ nha
- Không... ngủ ngay làm sao được... giải phóng cơ thể một chút mới ngủ ngon được
- Nay anh bị phạt
- ....
- Cho ăn no và ngồi tâm sự cùng là nhân đạo lắm rồi đấy, giờ đi ngủ đi và bắt đầu nhận hình phạt từ hôm nay
- Cái gì? Phạt sao, tội gì?
- Anh nhiều tội đến mức còn không nhớ mình mắc tội gì kìa
- Em thật là...
- Vậy anh muốn nằm sofa ngoài kia đúng không?
- ....
- Em cũng vì xót chồng mà không nỡ đối xử tệ bạc với anh, nhưng sai thì phải chịu phạt. Anh tự giác đi
- Anh đã xin lỗi rồi mà
- Xin lỗi thì hết lỗi sao?
- Thế chỉ hôm nay thôi đấy
- Cho tới hôm về
- Cái gì? Thôi... sáng mai về luôn... anh không ở lại nữa đâu, em muốn giết người à
Nhìn vẻ mặt phụng phịu cau có của Joong Ki, Kyo bật cười, cô vuốt má anh
- Em lẽ ra phạt anh nặng hơn nhiều đấy nhưng thấy anh thành tâm hối cải nên mới cho phép lên giường nằm cùng thế này, chỉ có điều anh sẽ bị cấm vận trong ít nhất vài ngày tới
- Em thật là...
- Anh tự giác thì tốt hơn đấy
- Ác quỷ
- Cho nhớ..
Joong Ki chẳng biết làm gì, đang tiện thể nằm phía dưới đùi, anh cắn nhẹ vào bụng khiến cô giật mình thót người lại, cô còn chưa kịp phản ứng gì thì anh quay ngoắt vào trong, kéo chăn quấn vào người và giận dỗi:
- Em tự ra tủ kiếm chăn khác đi, một mình anh cái chăn này
Kyo âu yếm nhìn bóng lưng của anh và khẽ mỉm cười...
Một ngày dài trôi qua với nhiều cung bậc cảm xúc, đã có những sự hụt hẫng, có thất vọng và có cả những nỗi buồn... nhưng trên tất cả, niềm tin và tình yêu của anh vẫn luôn ở lại bên cô, truyền cho cô nguồn năng lượng vô cùng to lớn, nó vượt lên tất cả và luôn giúp cô có được niềm tin mãnh liệt nhất. Cô tin anh và cô cũng tin rằng: Mọi sự an bài đều đã được sắp đặt rất rõ ràng, cô có quyền thể hiện mình, có quyền được tự do nhưng cô không còn có thể lựa chọn
Giống như rằng anh và cô vốn đã là trời sinh một cặp, đã đến và gặp được nhau vào khoảng thời gian đẹp nhất của cuộc đời, một khoảng thời gian đủ cho cả hai cùng có thể thăng hoa nhất, cả trong sự nghiệp và trong tình yêu
*****

Về tới Seoul là những ngày bắt đầu quay cuồng với những công việc dang dở. Căn biệt thự trên đỉnh đồi Inteawon vẫn đang gấp rút hoàn thiện, một vài buổi chụp hình phỏng vấn cũng phải kết thúc cho xong trước khi bắt tay vào khâu hoàn thiện cuối cùng cho đám cưới

Ít ngày nữa là tới sinh nhật Joong Ki rồi
Đơn giản và không thích cầu kỳ, nhưng cả Joong Ki và Kyo đều là những người rất tỉ mẩn và tinh tế, chỉ là một chi tiết nhỏ trên chiếc thiệp cưới, hay những hoa văn trên chiếc áo cưới, màu sắc hay bó hoa Kyo sẽ cầm trong ngày cưới...Cùng với những món quà lựa chọn tặng cho khách mời, cũng phải vô cùng đặc biệt...
Bữa cơm thân mật của cả hai gia đình lần đầu tiên là ở một nhà hàng nhỏ ở Sang Sam Dong khi bố mẹ Joong Ki lên Seoul và tới thăm mẹ của Kyo. Đó cũng là lần hai bên gia đình bàn bạc về mối quan hệ của hai con và đều đã hứa rằng sẽ vun vén tình cảm cho các con cho tới ngày kết hôn.
Gần hai năm sau, bà Song mới nhận lời về thăm Deajoen, nơi mà chỉ ít ngày nữa thôi, con gái bà sẽ trở thành cô con  dâu đảm ở nơi này
Căn nhà nhỏ nằm trong ngôi làng ngay gần thị trấn là nơi sinh hoạt chính của đại gia đình gồm bố mẹ và gia đình anh Song Seung Ki, tuy nhiên anh chị cũng sống trên Seoul nên thỉnh thoảng mới đưa tụi nhỏ về chơi
Ông nội của Joong Ki thì vẫn ở ngôi nhà cũ trong làng, ngày nào ông Song cũng về đây chăm nom nhà cửa và trò chuyện cùng ông cụ, căn nhà giờ đã trở thành nơi lưu giữ những kỷ niệm của Joong Ki
Bữa cơm thân mật và ấm cúng với những tiếng cười đùa của hai cậu nhóc Ho Jin, Sil Jin khiến cho một vùng quê Deajoen càng như đẹp và thân thiện hơn rất nhiều. Ông Song rót tách trà nhỏ trên bộ bàn ghế nhỏ đặt ngoài sân và nhiệt tình chỉ cho bà thông gia từng ngóc ngách trong khu đất rộng phía ngoài
- Bà yên tâm, con dâu với chúng tôi còn hơn cả con gái, nó sẽ được yêu thương nhất khi về với nơi này
- Cảm ơn ông bà, tôi không còn biết nói gì hơn là hoàn toàn tin tưởng giao con bé cho gia đình mình. Joong Ki đã khiến tôi vô cùng yên tâm thì ông bà lại khiến tôi thấy còn yên tâm gấp bội phần. Thật sự rất cảm ơn ông bà
Bà Song, mẹ Joong Ki đôn hậu và nhẹ nhàng:
- Chúng tôi phải cảm ơn Kyo mới đúng. Tôi đã từng có mong ước sẽ có thể gặp mặt được cô gái xinh đẹp và nổi tiếng này, nhưng không ngờ giờ nó lại là con dâu của chúng tôi. Con bé hiền lành và ngoan ngoãn vô cùng, chúng tôi thật sự rất cảm kích và biết ơn, bà đã nuôi dậy con bé rất tốt. Cảm ơn bà!
Cái nắm tay đầy cảm kích, ánh mắt đầy sư tin tưởng. Họ là những người đã thân sinh ra hai người con vô cùng đẹp đẽ và tài năng, ngày hôm nay họ ngồi đây cùng với nhau, để trao cho nhau những gì thân thương nhất, để gửi gắm cho nhau niềm tin mãnh liệt rằng... Họ đã có thể hoàn toàn yên tâm và tận hưởng sự an nhàn, đủ đầy từ hạnh phúc mà cả hai người con nổi tiếng ấy sẽ mang lại.
Cuộc sống sắp sửa sang một trang đời mới, một cuốn sách mang tên "Mr and Mrs Song"
*****

Những ngày Seoul đang chuyển mùa và se lạnh, được nắm tay nhau đi dạo dưới những tán lá vàng bay phấp phới luôn là mong ước của Kyo, cô níu tay Joong Ki khi anh đang mải miết ngắm nụ cười hồn nhiên của cô khi bắt được ánh nắng vàng dịu trên từng khe lá
- Joong Ki ah..
- Uhm
- Em muốn lên tháp Namsan
- Cái gì?
- Muốn lồng cái ổ khoá có tên chúng ta ở đấy, được không?
- Bây giờ sao?
- Uhm..
Nhìn ánh mắt và cái miệng cong lên chờ đợi của cô, anh đang từ chỗ định gạt phắt cái ý tưởng đó của cô lại chuyển qua gật đầu cái rụp.
- Uhm thì đi, nhưng em sẽ trốn bằng cách nào vậy?
- Trên đó lúc nào cũng đông lắm sao?
- Tất nhiên rồi, em chắc chắn sẽ bị phát hiện và bị bắt đi luôn
- Vậy... phải làm sao?
- Đi muộn thôi. Gần hết giờ thì mình lên rồi về luôn
- Chậc.. cứ phải vậy sao?
- Uhm
- Thật khổ mà, muốn hẹn hò cũng khổ vậy đấy
Joong Ki ôm mặt Kyo, anh chỉ cho cô ngọn tháp Namsan đang lấp lánh phía trước
- Đứng đây thề nguyện cũng được mà, em lên đó làm gì?
- Đỉnh tháp Effen cao thế mình còn lên để ngồi thưởng thức một ly cafe thì chả có lý gì ở Seoul này chúng ta lại không thể lên đỉnh tháp Namsan một lần
- Được rồi... sẽ đi cùng em tới chân trời góc bể này. Bây giờ đi ăn thịt nướng đã, ăn xong anh sẽ đưa em lên tháp Namsan, chúng ta sẽ đi luôn lúc trời tối nhưng anh cần có một vài staff
- Có khi còn gây sự chú ý hơn ý
- Không sao, họ biết phải làm gì mà. Chúng ta cứ kín đáo và lặng lẽ lên đó thôi, em quàng khăn kín một chút.. không ồn ào thì sẽ không có chuyện gì cả. Anh chỉ lo trường hợp bị phát hiện mà gặp fam quá khích thôi, cứ để họ theo chúng ta lặng lẽ, sẽ không sao đâu
- Thật là... Nhìn vẻ mặt phụng phịu của Kyo, Joong Ki cưng nựng bằng một nụ hôn vô cùng lãng mạn
- Công chúa của anh... hẹn hò chỉ hai chúng ta không khó, chỉ là em phải chịu thiệt một chút thôi
- Anh xem kìa, họ yêu nhau và nắm tay nhau thản nhiên đi trên phố, dắt tay nhau lên tháp ngắm Seoul
- Anh còn thản nhiên hôn người yêu anh trên phố đây này. Em có tin là những cô gái khác đang nhìn em và cau có với bạn trai rằng: "Anh nhìn kìa, nhìn cặp đôi kia kìa, họ đẹp quá, cô ấy cũng đẹp, bạn trai cô ấy cũng đẹp, họ còn tự nhiên ôm và hôn nhau nữa kìa.... thật là ghen tị quá đi"
Kyo chỉ biết mỉm cười, cô nói không lại nổi với Joong Ki,  anh là một chàng trai thông minh lanh lợi và vô cùng tinh tế. Bởi vậy ở bên cạnh anh, cô chưa bao giờ thấy mình nhàm chán, dù trong hoàn cảnh nào hay ở bất kỳ đâu, anh cũng luôn khiến cho cuộc sống trở nên đa màu sắc và vô cùng sinh động. Anh thực sự là một mảnh ghép hoàn hảo mà cô rất cần trong những bon chen đầy khắc nghiệt của cuộc đời mình.
Bập chiếc ổ khoá có hình trái tim lồng hai chữ "Joong Ki love Kyo", Kyo đưa chìa khoá cho Joong Ki
- Giờ làm gì với nó nhỉ?
- Để không bao giờ có thể mở được cái ổ này thì chiếc chìa khoá của nó phải thủ tiêu
- Nó vẫn có thể bị tìm ra đấy
Hài lòng ngắm đi ngắm lại công trình của tình yêu đầy lãng mạn, Joong Ki gật đầu
- "Joong Ki love Kyo", đẹp quá... em làm tốt lắm. Vậy là chúng ta đã hoàn thành được mơ ước là lên tháp Namsan ngắm Seoul và treo ổ khoá tình yêu của mình ở đây. Chúng ta là những công dân chính hiệu của Seoul đây mà
Đúng từ trên đỉnh cao nhất của ngọn tháp phóng tầm mắt bao quát khắp cả thành phố. Ánh đèn lấp lánh soi sáng và rực rỡ khiến Seoul đẹp vô cùng. Joong Ki đứng từ phía sau và ôm trọn cô vào lòng, anh thủ thỉ
- Sáng mai anh sẽ đưa em tới Jeju, mình sẽ nghỉ ở đó một hôm nhé
Kyo quay người lại ngạc nhiên:
- Sao vậy? Sao tự nhiên tới đó vậy?
- Lần trước xuống đó em mê mẩn món thịt nướng còn gì. Cà phê của Jeju cũng rất ngon... Chỉ là đưa vợ yêu của anh đi thưởng thức những món ngon nhất và được nghỉ ngơi yên tĩnh trong những ngày này thôi mà
-....
- Với lại, mang chìa khoá đi để ném nó xuống biển
- Trời ạ..
- Uhm đúng vậy... anh sẽ ném nó xuống biển, vĩnh viễn khoá chặt em vào anh, sau này muốn bỏ chạy phải mò xuống đáy biển Jeju tìm chìa khoá đấy
- Em nổi hết gai ốc rồi này, anh thật càng ngày càng lãng mạn đến đáng sợ
- Cứ đi cùng em là lại vậy, trước giờ anh đâu có thế này đâu
Kyo làm bộ rùng mình, cô lắc đầu và bĩu môi liếc xéo anh:
- Đúng là một cao thủ
- Nhờ em cả thôi, em yêu
Joong Ki quay người cô lại, anh nháy mắt và trao cho cô một nụ hôn đầy quyến rũ, Kyo vòng tay ôm chặt lấy anh và kiễng chân đón nhận... Nam San về khuya vẫn còn đâu đây khá nhiều bạn trẻ đang mải mê với việc của mình, và lặng lẽ xung quanh họ cũng là những vệ sỹ thầm lặng ở khắp mọi nơi. Nhưng Joong Ki chẳng để tâm... Với anh, những giây phút ngọt ngào và hạnh phúc thế này, anh luôn trân trọng đến từng hơi thở.  Bởi dù sao thì với cả thế giới này, cô cũng đã là của anh và thuộc về anh hoàn toàn
*****

6/10/2017 - Studio concrete - Happy birthday Yoo Ah In

Nằm lặng lẽ và khiêm tốn tròn con ngõ nhỏ nhưng vô cùng sầm uất của khu phố VIP Inteawon, Studio concrete là nơi mà team của Yoo Ah In và bạn bè của mình tha hồ thả hồn mình với những đam mê sáng tác, đam mê nghệ thuật trìu tượng... Những con người với đầu óc sáng tạo nhưng vô cùng đáng yêu, những người bạn, anh em thân thiết của Kyo, mà giờ đây họ cũng đã là anh em thân thiết với cả Joong Ki nữa
Ôm bó hoa rất to cùng một túi quà lớn, Joong Ki loay hoay ngại ngùng khi thấy Ah In đứng cửa cười lớn và trêu anh:
- Ommg.. anh rể, hôm nay lại cho bà chị em được tự do sao?
- Anh bận giờ mới xong việc, chị tới chưa?
- Tới rồi. Ah In làm bộ nhiều chuyện, anh ghé sát tai Joong Ki thì thầm: - Em lỡ thông báo là hôm nay anh bận không đến nên nhiều fanboy của nonna mừng lắm, nay đã có mặt đông đủ rồi. Anh cố gắng giữ mình nha
Joong Ki đưa ánh mắt ngờ vực nhìn Ah In, anh ấn bó hoa và hộp quà vào tay Ah In
- Noona của cậu đã chuẩn bị và bảo anh mang tới đấy, cầm lấy đi.
- Em là em của anh đấy
- Tôi chả tin chị em cậu đâu, chỉ tôi xem chị cậu đang ở đâu
Ah In cười lớn, anh khoác vai và ôm ông anh rể thân mật
- Hyung... Lẽ ra giờ này, noona em có về nhà bảo anh là muốn đi chơi với fanboy của mình thì anh cũng dắt tay mời ra khỏi nhà và mang đến giao cho tên fanboy ấy chứ. Anh còn lo sợ cái gì mà chỉ mới nhắc đến fanboy của vợ thôi đã nổi nóng như vậy?
- Anh không nổi nóng
- Đang không bình tĩnh rồi kìa.. Đã thế sao còn mải mê công việc giờ này mới về để chị ấy phải đi một mình đến đây vậy? Từ sau phải dính chặt vào nha
Nửa đùa, nửa thật... Ah In vẫn vậy, chàng trai đáng yêu với nụ cười vô cùng quyến rũ ấy ngay từ những ngày đầu tiên cho tới giờ, vẫn luôn là sợi dây kết nối bền chặt của tình yêu giữa anh và cô, một người bạn, người đồng nghiệp và một người em thân thiết nhất. Với riêng Kyo thì Ah In luôn có một ý nghĩa rất đặc biệt, còn hơn cả một người em ruột thịt trong gia đình. Lặng lẽ và âm thầm, anh luôn đứng ở đằng sau hỗ trợ, bảo vệ và che chở cho Joong Ki và Kyo, những người anh, người chị mà anh vô cùng yêu quý. Kết quả của tình yêu vẹn toàn ngày hôm nay chính là có một phần không nhỏ những góp công góp sức của chàng trai tài hoa và đầy quyến rũ này. Ngày hôm nay, họ cùng có mặt ở đây, để chúc mừng cho chàng trai ấy bước sang tuổi 31 - mừng sinh nhật của Yoo Ah In
Vừa bước lên cầu thang Joong Ki đã nghe thấy giọng nói của Kyo, là giọng cười trong trẻo của cô, anh giật mình khi thấy bên cạnh cô là bóng dáng một người đàn ông cao lớn:
- Thấy em vui và hạnh phúc thế này thật sự anh rất mừng. Chúc mừng em!
- Cảm ơn anh
- Đám cưới anh không tới được nhưng nhất định quà sẽ gửi tận tay em, không được từ chối nhé
- Anh không tới được sao?
- Không, chúc mừng em từ xa là được rồi mà. Em nhất định phải hạnh phúc đấy nhé Kyo
- Tất nhiên rồi. Anh cũng phải nhanh chóng lấy vợ đi, em tò mò về cô ấy lắm đấy
- Rồi em sẽ biết mà. Cho anh gửi lời hỏi thăm tới Joong Ki nhé, nhắn với cậu ấy là anh thật sự rất ngưỡng mộ đấy
- Dạ.. Cảm ơn anh!
- Chỉ có sinh nhật của Ah In mới có cái cớ hợp lý để gặp được em thế này. Giờ đã là cô gái có chồng rồi, cũng đâu thể tuỳ tiện gặp bạn bè đồng nghiệp để chúc tụng nhau dễ dàng đâu. Thế nên, lấy chồng rồi cũng đừng mải mê với chồng quá, thỉnh thoảng phải tổ chức gặp gỡ để bạn bè còn được thấy cái bản mặt phu nhân Song nhé
- Tất nhiên rồi
Kyo chủ động đưa tay ra, Kang Dong Won nắm chặt bàn tay cô, anh trìu mến:
- Một lần nữa chúc mừng em!
Joong Ki khẽ lùi lại và nép phía sau cánh cửa... cho đến khi bóng dáng người đàn ông cao lớn ấy đi khuất và phía trên kia, cô gái của anh vẫn đang đứng đó
Joong Ki đút hai tay túi quần, anh thở dài và lặng lẽ đi lên. Kyo vẫn đang cầm bó hoa nhỏ trên tay, cô bỗng giật mình khi thấy Joong Ki
- Joong Ki ah
- Em đợi anh sao?
- Không, còn tưởng anh không đến cơ mà
- Không đến dự sinh nhật được thì cũng phải đến đón vợ anh về chứ
- Chồng em thật khéo mà
Kyo đưa ánh mắt trìu mến nhìn Joong Ki, cô khoác tay anh kéo vào trong
- Vào đi, mọi người đang đợi anh
Joong Ki liếc bó hoa nhỏ rất xinh xắn ở tay Kyo:
- Sinh nhật Ah In em cũng được tặng hoa sao?
Một chút bối rối, cô chậc lưỡi mỉm cười:
- Uhm.. của một người bạn mừng em sắp lấy chồng đấy. Thôi vào đi, chờ Ah In tiếp mấy người bạn dưới kia xong sẽ lên sau, chúng ta cứ vào tiến hành tiệc thôi.
Bữa tiệc sinh nhật ấm cúng nhưng vô cùng sôi động, năm nào cũng tổ chức ở Studio rồi mọi người sẽ đi bar nhảy nhót tiếp. Năm nay cũng vậy, và Ah In vẫn thế, anh vẫn luôn là chàng trai cháy hết mình với đam mê và những tham vọng.
Ngồi cạnh Kyo, Kyung cúi sang nói nhỏ:
- Joong Ki hôm nay sao vậy?
- Anh ấy bảo đau đầu hơi khó chịu, tối qua đi uống với hội bạn khuya mới về mà
- Uhm nhìn thấy có vẻ buồn, tưởng vợ chồng cậu lại có chuyện gì?
Kyo hơi ngạc nhiên, cô mải vui mà quên mất không để ý, đúng là tối nay Joong Ki có hơi khác. Kyung khều tay Kyo:
- Có phải lúc nãy gặp Dong Won không?
- Không
Trả lời trong vô thức nhưng Kyo cũng bất giác nhớ lại, lúc Joong Ki mới vào, có lẽ anh đã gặp Kang Dong Won.....
*****
Lặng lẽ bên ghế lái, Joong Ki không nói gì, suốt quãng đường về nhà từ Studio, Kyo ngồi cạnh quan sát anh, cô biết anh đang giận nhưng cũng không biết phải bắt đầu với anh thế nào. Cô không sai nhưng với Joong Ki thì lại khác, anh yêu cô và sự chiếm hữu trong con người anh luôn quá lớn, nó vượt qua những giá trị bình thường của bản thân, bởi vậy đôi khi anh vẫn luôn nhận mình là người ích kỷ và nhỏ nhen trong tình yêu. Anh có thể chấp nhận được tất cả ngay cả khi cô tệ bạc với anh, nhưng để cô bên cạnh một người đàn ông khác lại luôn là điều khiến anh không thể chấp nhận được
Phá vỡ bầu không khí yên ắng, Kyo nghiêng đầu về phía anh:
- Anh có chuyện gì không vui sao?
- Không sao
Vẫn tập trung vào phía trước, Joong Ki trả lời trong vô thức, mặt anh hoàn toàn không biểu hiện cảm xúc gì
- Anh giận em ah?
- Không
- Nhưng em thấy anh không vui
Tặc lưỡi, anh quay sang nhìn cô:
- Em thấy thế sao?
- Uhm
Gật gật đầu, cô nhìn anh trìu mến:
- Anh muốn đi đâu đó một lát không?
- Không, về nhà đi
- Joong Ki ah
Gương mặt năn nỉ của cô khiến anh không còn sự lựa chọn nào khác:
- Em muốn đi đâu?
- Ra bờ sông Hàn hóng gió đi
- Lạnh lắm
- Em sẽ giúp anh ấm lên, không bị lạnh đâu
Joong Ki mỉm cười, cho dù là nụ cười gượng gạo, anh vẫn quay sang cô khẽ gật đầu đồng tình và lái xe quay về hướng cầu sông Hàn
Dừng xe lại bên cạnh con đường nhỏ chạy dài xung quanh bờ sông lớn, phía trước là cây cầu sông Hàn rực rỡ với những ánh sáng nhiều màu lấp lánh trên mặt nước
Joong Ki vẫn nhìn phía trước, anh chỉ thở nhẹ trong lồng ngực vì không thể bật ra tiếng thở dài
Kyo quay sang anh, cô chép miệng:
- Cũng không còn nhiều thời gian cho tới ngày kết hôn nữa. Em nghĩ là nếu như cả hai chúng ta đều còn cảm thấy có gì đó không ổn về nhau, còn lăn tăn hay mệt mỏi. Hãy bỏ lại nó phía bên ngoài cánh cửa, đừng mang về tới nhà. Hãy giải quyết khi mọi thứ còn có thể, vì thế em mới muốn cùng anh tới đây
-.......
- Chúng ta vẫn còn thời gian và còn nhiều cơ hội mà
- Thời gian còn nhưng cơ hội thì hết rồi
- Vì vậy nên anh mới buồn thế sao?
Joong Ki quay sang Kyo, miệng thì không nhưng ánh mắt anh lại có vẻ đang cười:
- Em có buồn không?
- Buồn vì sao?
- Sắp sửa phải kết hôn?
- Anh có thấy em như vậy không?
- Một cô gái đẹp, tài giỏi và nổi tiếng với một thiếu gia vẫn luôn là một sự kết hợp hoàn hảo của showbiz Hàn, anh dù không thấy thú vị gì nhưng vẫn phải công nhận điều này. Nó là một sự thật hiển nhiên
- Và nó là nguyên nhân khiến ngày hôm nay anh đã buồn như vậy?
- ....
- Em giống như không phải đang nói chuyện với Mr JongKi Song đâu.
- Kể từ khi gặp em anh đã thay đổi rất nhiều và sau khi công bố tin kết hôn, anh cũng đã thay đổi nữa thì phải. Đôi lúc anh còn không hiểu chính bản thân mình là gì nữa cơ
- Tối nay anh đã gặp Kang Dong Won đúng không?
- ....
- Sao anh không vào khi thấy em đứng nói chuyện với Dong Won?
- Lần trước khi chúng ta ở Los Angeles, lúc gặp anh về cùng một cô gái khác, sao em không ra để chào hỏi?
- Anh đúng là đã thay đổi nhiều thật? Nhưng em lại đang thấy rất vui
-.....
- Một Song Joong Ki bản lĩnh và kiêu ngạo khi đến với em là một con người hiếu thắng, bốc đồng. Hôm nay, em đã thấy một Joong Ki giống như với tư cách là chồng của em thật sự rồi, giờ là lúc mà em bắt đầu phải học ở anh những đức tính này đấy
- Lâu nay anh vẫn muốn hỏi em một câu, em có thể lắng nghe và trả lời trong yên lặng không?
Kyo nhìn Joong Ki, một thoáng mơ hồ, một chút ngạc nhiên cô khẽ gật đầu
- Đám cưới của chúng ta với em, có ý nghĩa thế nào?
Ánh mắt nhìn nhau, vẫn chất chứa đầy những yêu thương và cả những tin tưởng mãnh liệt nhưng đâu đó phảng phất là một vài khoảnh khắc khi lý trí lấn át con tim, những giây phút đong đầy âu lo cho một cuộc sống vợ chồng trọn vẹn viên mãn sau này
- Anh biết mà, anh biết rất rõ đúng không? Một chút ngập ngừng của Kyo khi cô nói tới đây...

- Đám cưới, chỉ  là một hình thức, thực tế thì chúng ta đã thuộc về nhau, đã là cùa nhau ngay từ giây phút đầu tiên gặp gỡ rồi. Nếu như trong suy nghĩ của anh, nó đã là định mệnh thì không có lý do gì em lại phải lăn tăn khi quyết định kết hôn với anh cả. Em, nếu như không gặp anh thì có lẽ giờ này vẫn đang nghỉ ngơi sau một Drama thành công nào đó hoặc là đang chuẩn bị cho một dự án mới và cũng có thể là em đã hết thời, chỉ ngồi nhà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng... Nhưng nhờ có anh, em đã là một Song Hye Kyo không chỉ thành công trên con đường sự nghiệp mà còn vô cùng viên mãn trong tình yêu. Em chưa bao giờ nghĩ đến bất kỳ điều gì khác hay bất kỳ một sự rung động nào mới mẻ kể từ ngày chính thức thuộc về anh. Em nhắc lại một lần nữa. Đám cưới của chúng ta với em, chỉ là một buổi lễ công khai cần và đủ. Nhưng em đã là vợ của anh, từ rất lâu rồi

-.....
- Vì thế Joong Ki ah, anh đừng bị chi phối bởi bất kỳ điều gì nữa cả. Ai đó nói rằng, anh may mắn vì lấy được Song Hye Kyo nhưng với em thì em chỉ có duy nhất một suy nghĩ thôi: Song Hye Kyo thật sự may mắn vì đã lấy được Song Joong Ki làm chồng
Kyo giơ hai tay của cô về phía Joong Ki, cô chờ anh
Joong Ki bặm chặt môi, ánh mắt không dấu được sự xúc động... Anh kéo cô lại và ôm chặt lấy cô
- Em yêu anh Joong Ki ah, dù có nói ra cả trăm ngàn lần câu nói này và mỗi ngày lại cứ phải nói đi nói lại thì em vẫn sẽ không bao giờ thấy mệt mỏi và chán nản. Em yêu anh!
- Cảm ơn em. Anh cũng yêu em, thật sự... rất yêu em!
Anh hiểu và hiểu rất rõ, trái tim cô thuộc về anh, thân xác cô cũng thuộc về anh nhưng bản tính ích kỷ đàn ông đôi khi vẫn khiến cho lý trí của anh gây phiền toái. Tình yêu là thế, đặc biệt là khi mà tình yêu ấy lại đặt ở nơi quá cao xa và quá đẹp.
Giống như câu chuyện về một chiếc vòng tròn lộng lẫy không tì vết được thả lăn xuống từ trên một đỉnh núi rực rỡ với muôn ngàn cỏ hoa đua sắc màu. Tuy nhiên vì nó quá tròn, quá đẹp và lấp lánh nên nó lăn nhanh tới mức chóng mặt và khiến nó không thể nào nhìn ngắm được vạn vật xung quanh, nó vô cùng bất mãn cho tới khi vấp phải một hòn đá và bị sứt một miếng, lúc này vì miếng vỡ đó mà nó đã lăn chậm hơn... Cho tới khi nó va vào hòn đá thứ hai, thứ ba... những vết xước đối với nó bỗng trở nên vô cùng quý giá bởi nhờ có vậy nó đã lăn chậm hơn, có thể ngắm nhìn cảnh vật lung linh xung quanh mình rõ hơn... và nó đã có thể hoà nhập với thế giới bao la xung quanh mình...
Sự hoàn hảo, đôi khi cũng là một trở ngại..
Cả Joong Ki và Kyo cũng vậy, họ đối với thế giới quan là những con người vô cùng đặc biệt và cũng vô cùng hoàn mỹ, tình yêu của họ càng khiến cho trái đất dường như tròn và đẹp hơn. Nhưng tự bản thân mình, họ vẫn chỉ là những con người quá đỗi bình thường, họ có trái tim, có khối óc và có cả những bản năng sinh tồn đơn thuần... Họ tạo nên một cuộc sống đẹp nhưng để có nó họ cũng đã phải trải qua biết bao nhiêu những thăng trầm, có những nốt thăng tưởng như cả thế giới này không gì đẹp hơn nữa nhưng cũng đã từng có những nốt trầm tưởng như họ sẽ mất nhau mãi mãi. Thế rồi cuối cùng, cũng bởi những va vấp ấy, cũng bởi những ngày bão giống ấy.... để rồi hôm nay, họ thấy yêu thương nhau nhiều hơn, trân trọng nhau nhiều hơn và đặc biệt họ đã có thể tin rằng, họ đủ yêu thương để giữ chặt được tay nhau cho đến cuối cuộc đời
Đỉnh cao của tình yêu là HẠNH PHÚC và đỉnh điểm của hạnh phúc chính là THĂNG HOA
Đó là tất cả những gì mà tình yêu đã mang lại cho Joong Ki và Kyo

Continue Reading

You'll Also Like

114K 13.7K 90
FANFICTION jungjihun có một anh ngiu sơ hở là block có lúc chữa lành, có lúc không thật sự luôn đấy? lsh cảm thấy bất lực nhưng lsh không thể làm gì...
30.4K 2.7K 16
ĐỪNG ĐỌC NÓ NẾU BẠN CÓ MỘT TÂM HỒN MONG MANH DỄ VỠ!!! Fic đặt nặng otp Choker, chỉ dành cho Choker con. Fic mất não, có nhiều tình tiết gây khó chịu...
73K 7K 52
Tay đua Natachai x Chủ tịch Archen "Em vẫn như thế nhỉ? Luôn nhường người khác" "Anh vẫn như thế nhỉ? Vẫn đanh đá như ngày nào" ... "Anh thích New Y...
161K 15.7K 100
H+ nhưng nói không với futa và nam hoá 😩