Trần Thanh Hòa nói tiếp, "Không được không được, quả thực đáng đánh đòn."

Lục Hãn Kiêu bắt đầu thấy phiền, mắng hắn, "Mày bản lĩnh như vậy, cái bình truyền dịch này nhường cho mày đó!"

Sau đó tiếp tục hung ác nhìn về phía Chu Kiều, hai má phập phồng, tức giận chuẩn bị bộc phát. Trần Thanh Hòa vội vã che lỗ tai, không nghĩ tới...

Lục Hãn Kiêu lại đột nhiên mềm giọng, nhu thuận nói với Chu Kiều: "Được rồi được rồi, anh nghe theo em."

"F*ck, mù mắt tao." Trần Thanh Hòa trợn mắt há mồm, không tin vào mắt mình.

Chu Kiều cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ, dở khóc dở cười.

Làm việc xong, Trần Thanh Hòa đưa dì Tề về nhà nghỉ ngơi, để Chu Kiều lại phòng bệnh trông nom. Lục Hãn Kiêu đã truyền xong, rút kim, nói với Chu Kiều: "Em ngủ chút đi, có việc anh sẽ không gọi em."

"Hả? Anh không gọi tôi?"

"Đúng. Dù đau anh cũng sẽ chịu, thủng dạ dày cũng chịu, chân tay tê liệt anh cũng tuyệt đối không lên tiếng." Lục Hãn Kiêu nói: "Bảo vệ chất lượng giấc ngủ của thiếu nữ xinh đẹp, trách nhiệm của người lớn lên đẹp trai là anh đây thật là lớn."

Chu Kiều không cười nổi, cuối cùng cũng đem lời trong lòng hỏi ra: "Anh trai à, anh bao nhiêu tuổi rồi?" Tuyệt đối không giống như 30 tuổi.

Lục Hãn Kiêu sửng sốt, thế mà lại im lặng.

Quá ngại ngùng để trả lời, hi, thật ra thì cũng hơi lớn.

Chu Kiều thấy anh không nói lời nào, cũng không tiếp tục trò chuyện, lăn lộn cả đêm rất mệt mỏi, cô để nguyên quần áo mà ngủ, đưa lưng về phía Lục Hãn Kiêu.

"Quay qua đây." Có người không vừa ý.

Chu Kiều hé mắt, "Hả?"

"Đừng có quay lưng về phía anh." Lục Hãn Kiêu nói: "Lỡ như anh có việc gì, gọi em không tỉnh thì làm sao bây giờ?"

"..." lý do này thật sự là, thôi được rồi.

Chu Kiều theo ý anh, lật người lại, đối mặt với anh.

Không lâu sau, cô liền ngủ.

Phòng bệnh lớn đã tắt đèn, chỉ giữ lại một chiếc đèn đầu giường, ánh sáng hắt lên mặt Chu Kiều tỏa ra màu sắc ấm áp, Lục Hãn Kiêu gối đầu lên tay, không kiêng nể gì quan sát cô.

Nghĩ tới những chuyện giải trí liên tiếp phát sinh trong thời gian này, Lục Hãn Kiêu không nhịn được nhếch miệng.

Anh đưa tay phải ra, ngón trỏ và ngón cái chụm lại tạo thành một vòng tròn.

Sau đó hướng về phía Chu Kiều đưa gần đưa xa, cho đến khi mặt cô lọt hoàn toàn vào trong vòng tròn.

Tâm tư Lục Hãn Kiêu bỗng động đậy, hai đầu ngón tay khẽ co lại, hợp thành một hình trái tim.

Đuôi lông mày anh nhếch lên, nhẹ giọng cười nói:

"Hello, cái đuôi nhỏ."

---

Hôm sau là thứ bảy.

Trần Thanh Hòa miệng rộng đem tin Lục Hãn Kiêu nằm viện đăng lên vòng bạn bè, vì vậy, nhân viên của Lục cục cưng đều biết ông chủ bị viêm dạ dày.

[FULL] Hãn Phu - Giảo Xuân Bính Where stories live. Discover now