Chương 49: Chấm Dứt Ác Mộng

6.3K 299 12
                                    

Hạ Thiếu Phong tức giận muốn vung tay giáng Trầm An Hạ bạt tai vì phá hỏng đại sự lại bị một cuộc điện thoại gián đoạn.

Hắn bắt máy, bên kia truyền đến giọng nam trầm thấp.

"Có phải Hạ thị tổng tài, Hạ Thiếu Phong."

"Ai đó?"

"Tôi là người đại diện bên phía Tân Đình, điều khoản anh đề cập quả không tồi. Lý tổng đồng ý cho Hạ thị mượn một số vốn. Bên Hạ thị phải có trách nhiệm tuân thủ hợp đồng."

Hạ Thiếu Phong hai mắt sáng rỡ, hướng người bên kia đầu dây cảm ơn rối rít. Hắn quay sang Trầm An Hạ co ro một góc, cười:

"Cô làm tốt lắm, ha hả, tạm tha cho cô a, tôi lại ra ngoài uống chút rượu đây, đêm nay không về khỏi cần chờ cửa!" Hạ Thiếu Phong thong thả bước đi, đêm nay phải khám phá quán bar nào đây a.

Nghe tiếng hài tử nỉ non khóc nháo. Trầm An Hạ liền bế con dỗ dành. Trong lòng một trận hoang mang, nữ nhân thực sự đáp ứng rồi. Có phải hay không sau khi nàng đi, Lương Tu Kiệt nói tốt nàng với nữ nhân kia. Nghĩ đến đây, Trầm An Hạ bất tự giác cong khoé môi. Quả nhiên, Tu Kiệt của nàng vẫn còn yêu nàng, em ấy lúc đó chỉ dối lòng mà thôi....

"Cảm ơn đã giúp tôi một tay." Lý Thục Nhàn hướng Thiều Ôn Kiện, Mẫn Trinh gật đầu.

Thiều Ôn Kiện thân thiết xua tay: "Vì thiếu chủ, tôi phải hảo hảo chơi trò chơi với cái tên Hạ vô liêm sỉ đó một phen a!" Nhãn thần nháy mắt trở nên âm ngoan sắc bén. Nghe xong thiếu chủ chuyện xưa, hắn vô cùng sinh khí. Một niên thiếu tràn ngập ánh dương quang, tốt bụng, vì cái gì lại bị đối đãi như vậy!

Mẫn Trinh ý vị thâm trường cười: "Chuyện này không thành vấn đề, tôi muốn ra tay từ lâu nhưng vẫn chưa có cơ hội, hôm nay Lý tổng làm thoả mãn nỗi buồn chán của tôi rồi." Nàng móc điện thoại, dò người yêu dãy số: "Lão bà, mười toà cao ốc bữa trước tôi mua a, tôi có việc muốn nhờ em."

"Ân, tiện thể nhờ A Nghê và A Mai đứng tên."

"Ân, tôi sắp về rồi, em muốn ăn cái gì?"

Thiệu Ôn Kiện nhịn không được trêu ghẹo: "Uy, hai người thật mặn nồng nha."

Mẫn Trinh cúp điện thoại, nhướn mày: "Ngày nào đó có người nào đó hỏi tôi, Hầu Nhất Phàm thích ăn món gì, sở thích đặc biệt là gì." Nói đoạn, bật cười thành tiếng, hướng Lý Thục Nhàn nói tạm biệt liền tiêu sái rời đi.

Thiều Ôn Kiện nội tâm hoá đá. Hắn muốn về nhà với lão công! Trong bang ai cũng trêu hắn! Hắn hảo tủi thân!!!

Lý Thục Nhàn cũng là vui vẻ. Chí ít em ấy tại Phá Lang bang, còn có rất nhiều người yêu mến em ấy....

Thời điểm Lương Tu Kiệt tỉnh lại, ngoài trời đã tối mịt một màu. Huyệt thái dương ẩn ẩn đau nhức, mọi chuyện đã xảy ra khiến cô biết đây không phải mơ. Lý Thục Nhàn đâu? Trong căn phòng bóng đêm giăng kín không có khí tức quen thuộc, gối bên cạnh trống rỗng. Cảm giác hoang mang tột đỉnh xâm lấn đại não.

"Thục Nhàn?"

Không có người đáp lại.

"Thục Nhàn?"

[BH][Tự Viết] Người Yêu DấuWhere stories live. Discover now