Chương 30: Mùa Thu Lá Bay

6.2K 377 11
                                    

Phá Lang bang hôm nay có cuộc họp quan trọng, sắc mặt mọi thành viên trong bang dị thường nghiêm nghị, thậm chí họ chỉ dám nuốt khan, ngay cả thở cũng không dám

Lương Diệu Dương nhịp tay gõ lên bàn, nhãn thần đanh lại, hồi lâu hắn mở miệng nói:

"Vừa qua tất cả có nghe đến chuyện bang hội bị vu khống chuyện xấu?"

"Chúng tôi biết đến"

"Phá Lang bang từ xưa đến nay không làm việc trái với lương tâm, kinh doanh hợp pháp, tại sao xảy ra chuyện vô lý này. Nên nhớ Phá Lang bang trọng tình trọng nghĩa nhưng tuyệt đối không trọng kẻ phụ bạc, nếu tôi biết được trong bang có người giở trò quỷ, có chạy đằng trời, cũng chẳng thoát được đâu!" Lương Diệu Dương lạnh lùng nói

Vấn đề làm ăn trong bang không phải hắn không biết, đoạn thời gian này Phá Lang bang làm ăn đoan chính, tại sao lại xuất hiện xuân dược trong hộp đêm Mẫn Trinh

Mẫn Trinh người này hắn dưỡng từ khi nàng còn non nớt chân ướt chân ráo, tính tình hắn nắm rõ như con, nàng rất tôn trọng hắn, tuyệt không có ý đồ phản bội hắn, vậy chỉ có, gián điệp nằm vùng

Nghê Thanh Bác lên tiếng:

"Lão đại, phía nam Thanh Phượng bang gần đây tựa hồ không an phận cho lắm, thành viên Thanh Phượng bang vừa qua gây gỗ thành viên bang chúng ta"

Mai Phu Diễn phụ hoạ:

"Lão đại, tôi nghi ngờ chuyện quán bar của Tiểu Mẫn cùng Thanh Phượng bang có liên quan, nghĩ mà xem, họ luôn tranh đấu với Phá Lang bang thì không chuyện gì không thể"

Lương Tu Kiệt thấy bầu không khí quá mức trang nghiêm, hướng Lương Diệu Dương nở nụ cười:

"Lão ba, chuyện này hãy để con giải quyết đi"

Nhất thời cả Phá Lang bang đều dời tầm mắt lên người Lương Tu Kiệt. Lương Tu Kiệt thong thả bộ dáng khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái khi ở gần cô, biết Lương Diệu Dương bất an, cô nắm lấy tay hắn:

"Lão ba, an tâm hảo, con đã từng cùng Nick và Chính ca kinh lịch qua vô số nhiệm vụ trên khắp Châu Âu, chuyện này đối con không khó"

"Ân, vậy ta giao cho con, để cho Mẫn Trinh, Thiều Ôn Kiện giúp đỡ con đi"

"Cảm ơn lão ba đã tin tưởng"

Dạ dày đột nhiên một trận quặn thắt, Lương Tu Kiệt sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, ngoài mặt cô tận lực bảo trì vẻ thản nhiên mặc dù mồ hôi đã vây kín thái dương. Mẫn Trinh, Điêu Thư Kỷ nhận ra Lương Tu Kiệt không thích hợp

"Lão ba, con xin phép ra ngoài trước"

Lương Tu Kiệt chạy vào nhà vệ sinh, nôn ra chất dịch lỏng, hoà lẫn tia máu, dạ dày không ngừng bóp chặt, cũng như bóp chặt trái tim mong manh của cô. Lương Tu Kiệt phải vịn vào thành bồn, đổ ba viên thuốc nuốt xuống, cô thở hổn hển gục đầu, tóc mai hỗn loạn

Ngoài cửa đang đứng là Mẫn Trinh và Điêu Thư Kỷ, thấy Lương Tu Kiệt tái phát bộ dáng, nàng cảm thấy rất tự trách

"Thiếu chủ, em không sao chứ, dạ dày có phải hay không đau"

Lương Tu Kiệt nhàn nhạt cười: "Ân, xác thực a, có lẽ dạ dày của tôi trong khoảng thời gian này không được tốt lắm, quặn thắt là chuyện hiển nhiên, các chị đừng để tâm, dùng thuốc là tốt rồi"

[BH][Tự Viết] Người Yêu DấuWhere stories live. Discover now