13: "Mang cả bạn mày về đây. Không thôi tao nã nát sọ mày."

7.7K 1K 372
                                    

   "Cái ông ở cùng thầy là ai thế?"

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

   "Cái ông ở cùng thầy là ai thế?"

   "Em gặp anh ấy rồi à? Là người ở ghép với thầy, tên Phúc á."

Tôi dẫn nhóc An vào phòng riêng của mình, từ nóc tủ bê xuống hòm y tế.

Ngồi luôn trên nền nhà lát gạch, tôi rất trong sáng mà bảo nhóc An.

   "Em cởi áo ra đi."

Mà nhóc con ăn cho lắm vào rồi bổ não làm chi, nó tưởng tôi thèm khát được nhìn cơ thể nó.

  "Chộ ôi, thầy nhìn cơ thể em rồi là phải chịu trách nhiệm với em đấy!"

   "Lại tạt cho lít axit bây giờ."

Má ơi là má, cởi áo thì cởi lẹ lên, có dăm ba cái cúc thôi mà nó cứ chậm rì rì cởi từng cái. Tôi nhìn mà ức chế thay, ngón tay tôi cứ ngọ nguậy muốn bứt luôn chỗ cúc trên áo nó lắm rồi.

Vừa lúi húi mở hòm y tế, quay ra đã thấy nhóc An mặc có độc cái quần sịp màu xám.

   "Cởi hết ra làm gì vậy bố trẻ?"

   "Để đụ thầy dễ hơn đó."

May mà tôi kịp chuẩn bị tinh thần thép trước những phát ngôn gợi đòn của nó. Vơ lấy cái chổi lông gà ngay đó, tôi quất nó một phát.

Khiếp không, cái mặt thỏ con mà tâm hồn sói già. Bố nó đánh nó cũng không oan phát nào đâu. Chắc lát có gặp bố nó thì tôi cũng phải khuyên anh ta đánh nó dã man hơn nữa cho chừa.

Đợi nó mặc quần xong xuôi tôi mới kêu nó ngồi quay lưng về phía mình.
Chấm chút thuốc lên đầu tay, tôi cố gắng cẩn thận hết sức thoa nhẹ lên vết thương tím đỏ trên làn da trắng mỏng manh của nhóc An.

Thuốc này lúc đầu bôi sẽ rát lắm nhưng mà rất hiệu quả. Cứ mỗi lần bị thương, tôi bôi hôm trước sang hôm sau là vết thương đã đỡ hẳn. Chỉ là, tôi phải cố cắn răng chịu đựng.

Biết là nhóc An khỏe như trâu ấy, nó sợ gì cái thuốc này đâu, nhưng tôi vẫn bảo.
  
   "Nếu xót quá thì cứ kêu thầy nhé."

   "Ah... A... Kimochiiiii. Sensei, i cư i cư."

   "Thôi em ngậm mồm vào đi." - Tôi vô cảm nói.

Đi quan tâm thằng nhóc xàm que như nó chẳng khác nào lo bò trắng răng.

Cơ mà sờ da của nhóc An thích thật ấy, mát mát êm êm, cứ thế, tôi vô thức trượt dài ngón tay men theo đốt sống lưng. Rồi lỡ chạm vào điểm nhạy cảm của nó, thế là nó giật nẩy lên, quay ngoắt lại bắt giữ cổ tay tôi.

[Hoàn]Thầy nghĩ trò bị ngáo bả mất rồi! - Trang SơWhere stories live. Discover now